Đồng Đội Giỏi Làm Nũng Quá, Làm Sao Bây Giờ?

Chương 28: Tiệm lẩu.




Editor: YYone

Tại đội tuyển ITF, Tân Dã ngồi thần người suốt hai tiếng trước máy tính ở phòng huấn luyện.

Buổi sáng mấy thành viên khác chạy qua, cười đùa khen cậu ta trâu bò, nói cái gì mà cậu ta dám đào góc tường của Sở Tinh Chiết.

Lúc ấy trong đầu cậu ta tràn đầy dấu chấm hỏi.

Giống Sở Tinh Chiết lần đầu xem video, cậu ta lên weibo, nhìn thấy hộp tin nhắn của mình nổ tung mới biết đã có chuyện gì xảy ra.

Một tài khoản fan có tích V hơn triệu người theo dõi đăng một video cắt nối dài gần ba phút, lại còn tag cậu ta.

Tiêu đề là [Đến phiên cậu - Chàng trai 17 tuổi giới esports đến với vận mệnh sang trang.]

Tân Dã: ???

Không phải cậu không biết chữ mà cậu ta cảm thấy có hơi kỳ quái.

Chàng trai 17 tuổi giới esports Tân Dã tò mò nhấn vào video.

Mở đầu vid là mười giây khoảnh khắc được cắt ghép cực kỳ chuyên nghiệp từ vô số hình ảnh xuất sắc trong game mà bất cứ bậc thầy edit nào cũng phải khen ngợi.

Tân Dã xem đoạn vid hoa mắt một lúc mới thấy đây là giao diện chơi game hôm qua của mình.

Cậu ta tưởng có fan phát hiện mình mở acc phụ chơi, không biết đào được video ghi hình ở chỗ nào.

Mãi đến lúc Phương Điền xuất hiện trên màn hình, ánh mắt đầu tiên đã va phải khuôn mặt xinh đẹp của cậu.

Tân Dã sững người một lúc mới nhận ra đây là đồng đội gà mờ hôm qua chơi với mình.

Thì ra cậu ấy là streamer.

Tân Dã đột nhiên có cảm giác đồng cảm khó hiểu, chẳng trách cậu lại tỏ ra đáng yêu như thế.

Video lấy từ góc nhìn của Phương Điền, bắt đầu từ lúc hai người kết thúc trận đấu squad.

Nhìn khuôn mặt mềm mại, nhỏ nhắn của Phương Điền trở nên ngạc nhiên, vui mừng khi phát hiện được ghép đội chung với cậu ta, giọng nói trong trẻo cực kỳ hợp với ngoại hình chào hỏi cậu ta rằng trùng hợp quá số bốn.

Tân Dã bỗng cảm thấy tim mình đập nhanh một nhịp.

Nội dung sau đó Tân Dã không xem cũng biết nên gần như cậu ta quan sát người trong video suốt cả ba phút.

Người nọ luống cuống khi bị cậu ta thúc giục lên xe đuổi người, bĩu môi phê phán cậu ta chỉ biết vui vẻ một mình, không quan tâm cậu, lúc lật xe thì tưởng cậu ta nổi giận, vừa làm nũng vừa dỗ dành cậu ta.

Khi Tân Dã nói không sao, cậu đắc ý nhịn cười, để lộ hai lúm đồng tiền trên má.

Tân Dã không kìm được nhấn tua lại.

Cậu ta nhìn màn hình rầm rì:

"Đắc ý cái gì mà đắc ý chứ..."

Xem hết video, Tân Dã im lặng một lúc lâu.

Lúc nhận ra mình cứ nhìn chằm chằm đối phương, Tân Dã có chút bối rối.

Nhìn chằm chằm người ta thế này đúng là kỳ cục....

Rốt cuộc thì có gì hấp dẫn chứ, chỉ là một streamer nhỏ có khuôn mặt và giọng nói bình thường thôi mà.

Cậu ta ngẫm nghĩ một hồi lại tự phản bác mình, hình như cũng không phải bình thường lắm.

Tân Dã lắc đầu, đá văng mấy suy nghĩ linh tinh ra sau, tự nhủ rằng ai cũng sẽ nhìn người đẹp thêm ít lâu thôi

Tân Dã rê chuột xuống khu bình luận.

Bình luận nổi bật nhất: Chồng của Phương Điền không cần mời cũng có mặt rồi đây!

Mười nghìn lượt thích, hai trăm bình luận.

Tân Dã: ...

?

Cậu ta có rất nhiều dấu hỏi trong đầu.

Tân Dã tiếp tục lướt xuống.

[Trời ơi sao cậu ấy đáng yêu như thế chứ?]

[Điền Điền ăn kẹo gì mà lớn thế này? Ngọt ngào nũng nịu như thế, biểu cảm nào cũng đáng yêu kinh khủng! Ai mà không thích cậu ấy cho được chứ!]

[Ôi đúng là sự kết hợp trong mơ! Streamer cục cưng của tui cùng với em trai tui siêu thích! Số hai chính là Tân Dã, tuyển thủ cực kỳ đỉnh đó! Má nó tui đang nằm mơ hả?]

[Tôi mới đi tra xong, ghê thật! Cậu trai này thế mà lại là một tuyển thủ chuyên nghiệp!]

[Đỉnh quá đi! Tui phải nhảy từ Tinh Điền sang cái hố Tân Điền này luôn á!]

[Khó chọn quá đi! Cặp nào tui cũng mê.]

[Má chứ cặp nào cũng mê, Sở Tinh Chiết nghe xong úp sọt bây giờ.]

[Chỉ có tui cảm thấy kỳ diệu hả? Sao Phương Điền tùy tiện cũng gặp được mấy ông lớn thế? Đây gọi là chỉ số may mắn của người được vạn người mê hả?]

[Phương Điền: Mấy tuyển thủ chuyên nghiệp bị tui hố còn nhiều hơn bạn tưởng đó.]

[Hahahahaha lầu trên am hiểu cách Phương Điền bĩu môi cảnh cáo quá đi.]

Tân Dã nhìn thấy tên Sở Tinh Chiết thì hơi nhướng mày.

Không hiểu sao cậu ta lại để ý đến chuyện này.

Tân Dã quay lại trang chủ weibo tra thử ba chữ Sở Tinh Chiết, bên dưới liền xuất hiện một số kết quả liên quan, xếp đầu tiên là: Sở Tinh Chiết Phương Điền.

Và: Sở Tinh Chiết ép Phương Điền liếm bên dưới.

Còn có: Sở Tinh Chiết Phương Điền cú nhảy niềm tin.

Sở Tinh Chiết Phương Điền chơi đôi ngọt ngào.

Cùng một loạt từ khóa khó hiểu khác.

Tân Dã: .....

Cậu ta gian nan chọn kết quả tìm kiếm bình thường nhất, Sở Tinh Chiết Phương Điền chơi đôi ngọt ngào.

Ba tiếng sau, Tân Dã hoảng hốt tắt weibo.

Cậu ta không biết việc mình xem livestream của Phương Điền suốt ba tiếng hay chuyện Sở Tinh Chiết sẽ nói mấy câu cợt nhả và biết cách đối xử dịu dàng với người khác đáng sợ hơn nữa.

Đây có thật là cõi mạng không vậy.

Cậu ta bắt đầu tự hỏi.

___

Hôm nay Phương Điền tan tiết sớm nên hẹn Trần Mạn Mạn tới tiệm lẩu nổi tiếng gần trường.

Đến buổi trưa là giờ cao điểm, chỗ ngồi trong tiệm đều có người, ngoài cửa còn đang xếp hàng dài.

Phương Điền lấy số rồi ngồi xuống ghế chờ bên ngoài, vừa chơi điện thoại vừa chờ Trần Mạn Mạn.

Tiệm lẩu này nằm ở tầng bốn của khu trung tâm thương mại, không gian ổn, vị trí khá tốt, cửa chính đối diện với thang máy.

Phương Điền mặc một chiếc áo len cổ cao màu xám, phối với quần jeans sáng màu ngồi yên tĩnh chơi điện thoại dưới ánh đèn rực rỡ của trung tâm thương mại, nhìn qua trông cậu trắng như thể phát sáng.

Người qua lại thang máy đều không nhịn được quay đầu nhìn cậu một chút.

Phương Điền tập trung chơi điện thoại, không để xung quanh cho đến khi có hai bạn nữ ngồi xuống bên cạnh, nhẹ nhàng đụng vào người cậu.

Phương Điền quay sang nhìn.

Hai cô gái bị khuôn mặt của cậu làm cho sững người.

Ban nãy cậu cúi đầu, chỉ nhìn mỗi góc nghiêng thôi đã thấy đẹp, cũng đoán được nếu nhìn chính diện sẽ không tồi nhưng không ngờ lại.... đẹp đến nhường này.

Da cậu cực kỳ trắng, đôi mắt long lanh, xinh đẹp, lông mi vừa cong vừa dài.

Mi giả mà làm được như vậy chắc sẽ bán chạy lắm...

Gương mặt cô gái đỏ bừng, không nhịn được nghĩ lung tung.

Phương Điền thấy hai người nhìn chằm chằm mình mà không nói gì, cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhỏ giọng hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Bạn của cô gái phản ứng kịp, siết tay bạn mình.

Cô gái lập tức thẳng lưng, "A" một tiếng lấy lại tinh thần, vội vàng xin lỗi Phương Điền. "Xin lỗi, xin lỗi cậu, mình lỡ đơ ra..."

Phương Điền cười một tiếng, đáp không sao.

Lúc cười còn đẹp hơn...

Hai người nghĩ thầm.

Thấy Phương Điền định quay đi, cô vội vã nói tiếp: "Ban nãy tụi mình đụng cậu là do có người đang chụp trộm cậu đó."

Phương Điền nghe vậy tưởng gặp được người hâm mộ, ngẩng đầu lên nhìn,

Sau đó cậu phát hiện trên thang cuốn không chỉ có người chụp lén cậu mà còn khá nhiều người tự nhiên mỉm cười với cậu.

Phương Điền: ....

Lần này tới lượt cậu đỏ mặt.

Trong lòng cậu thầm kêu cứu, tại sao Trần Mạn Mạn còn chưa tới nữa...

Lúc Trần Mạn Mạn đến thì thấy Phương Điền đang cắm đầu vào điện thoại, vành tai hồng hồng.

Cô đi tới, nhắc nhở cậu: "Sao anh dí sát mắt vào điện thoại thế, muốn hỏng mắt luôn hả?"

Phương Điền nghe thấy giọng Trần Mạn Mạn liền ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng rực, vẻ mặt như được giải thoát.

Trần Mạn Mạn: .....

Cô chần chừ hỏi: "Sao anh...."

Phương Điền không trả lời, hạ giọng rầm rì: "Sắp đến lượt mình rồi mà sao giờ em mới tới."

Giọng điệu có chút trách móc.

Trần Mạn Mạn: "Do tắc đường đó, anh nhõng nhẽo cái gì."

Phương Điền hừ một tiếng.

Sau khi vào tiệm ngồi, Phương Điền mới thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

Trần Mạn Mạn đặt túi xuống, cầm menu điện tử gọi món, nghi ngờ nhìn cậu:

"Anh làm gì mà chột dạ cứ như đụng phải bạn trai cũ thế?"

Phương Điền: ....

"Em đừng có nói vớ vẩn, đến trễ còn dám gây sự với anh."

"Với cả anh đào đâu ra bạn trai cũ..."

Còn chưa dứt lời, Phương Điền đột nhiên im bặt.

Trần Mạn Mạn dừng tay chọn món, ngẩng lên nhìn cậu.

Kết quả thấy Phương Điền vội cụp mắt, cúi đầu xuống.

Trần Mạn Mạn theo bản năng nhìn theo tầm mắt cậu.

___

Qua cửa kính trong suốt, chỗ thang cuốn có mấy người cao to, vẻ ngoài nổi bật, trẻ tuổi vừa cười vừa tới gần.

Chỗ ngồi của Trần Mạn Mạn ngay sát cửa, tầm nhìn cực kỳ tốt.

Cho nên cô liếc mắt một cái đã nhận ra hai người.

Một người là Tịch Ngộ, một người là Giang Dữ Thành.