Đông A Nông Sự

Chương 84




Thăm thú một hồi thì bọn họ lên Thiên Ân Thiền Tự để bái kiến Lăng Già thiền sư, sư phụ của Đinh Đang. Thời Lý – Trần đạo Phật rất hưng thịnh, chùa chiền khắp nơi. Thiên Ân Thiền Tự là cổ tự lưng chừng núi Tam Đảo. Núi này có nhiều chùa chứ không riêng gì Thiên Ân Thiền Tự, nhưng đây là chùa lớn nhất vùng này, có lịch sử rất lâu đời. Chỗ doanh trại đóng quân gọi là Sơn Tang, cũng chính là tên một con sông nhỏ. Đường lên núi chính là men theo sông này, dưới sông sắc nước như chàm, sâu thẳm, không thấy đáy, ghềnh thác không biết bao nhiêu mà kể.

Núi này vốn có ba ngọn nhô lên trên biển mây, đó là Thạch Bàn, Thiên Thị và Phù Nghĩa. Tam Đảo và Ba Vì là hai ngọn núi đối diện nhau qua sông Hồng, chính là hai danh sơn của đất Việt.

Đường lên núi quanh co khúc khuỷu, nhưng Đinh Đang rất quen thuộc, phi ngựa như bay theo đường mòn lên núi. Nàng có vẻ sốt ruột gặp sư phụ lắm rồi. Men theo đường mòn khoảng nửa ngày thì thấy xa xa thấp thoáng một mái cổ tự, tre xanh thông tốt. Cổng Tam quan bằng đá lớn, lúc này có hai chú tiểu đang quét chùa. Đinh Đang nhảy xuống ngựa, hét lớn:

- Nhị vị sư ca, tiểu muội về đây. Sư phụ có được mạnh khoẻ.

Hai chú tiểu độ 15,16 nheo mắt, cười mừng rỡ:

- Thì ra là Đinh Đang! Tiểu muội xuất sơn đã hai năm rồi? Hôm nay có việc gì mà lên đây?

- Muội theo người lên bái kiến, tiện thăm hỏi sư phụ.

Đoàn người theo sau cũng đã đến nơi. Hai chú tiểu thấy có quan binh, nhìn lại thì thấy bọn Tăng Quốc, cũng không lấy làm lạ.

- Chào Tăng tướng quân, nhị vị Mao tướng quân, chào các vị khách quý.

- Chào hai vị sư phụ. Nhờ hai vị sư phụ thông tri, có Vũ Uy Vương và Quận chúa Ý Ninh đến bái phỏng.

- Mời các vị vào đại điện, ta sẽ đi bẩm với sư phụ.

Đoàn người vào đại điện, một chú tiểu pha trà cho họ, lại mời họ ăn trầu, chốc lát thì từ phía sau đi ra một lão tăng. Lão tăng này nhỏ bé, râu bạc như cước, thần thái tinh anh. Mặc một sa y màu vàng, tay lần tràng hạt. Đinh Đang chạy đến đỡ tay ông, nức nở:

- Sư phụ, con nhớ người lắm.

Lão tăng cười hiền, lại nắm tay nàng:

- Ta cũng nhớ con nhưng Đinh Đang có tướng quý nhân, sau này sẽ là phúc tinh của Đại Việt. Con chim nhỏ đến lúc phải bay đi thôi.

Mọi người thấy lão tăng nói vậy cũng thấy lạ kỳ nhưng không dám hỏi. Nhật Duy chắp tay:

- Vợ chồng Nhật Duy, Ý Ninh tham kiến Thiền sư.

Lão tăng quan sát một Nhật Duy, Ý Ninh một hồi. Miệng tấm tắc:

- Đúng là nhân duyên tốt, cha mẹ tốt, con cái còn tốt hơn. Lão chúc Vũ Uy Vương và Quận chúa sớm sinh quý tử.

Hai người nghe lão nói thế, chẳng hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Cũng chỉ mỉm cười gật đầu. Lão tăng lại đảo mắt một lượt, nhìn qua đám Tăng Quốc, Mao huynh đệ. Bách đứng sau ba người, lão tăng nhìn không tới.

- Hôm nay Vũ Uy Vương và Quận chúa tới không biết có chuyện gì?

- Hai vợ chồng vãn bối có cơ duyên được gặp Đinh Đang, lại được biết Đinh Đang là cao đồ của thiền sư. Nhân có việc chỉnh đốn Ngũ Yên Quân nên lên đây thăm hỏi thiền sư thôi chứ không có việc gì.

- Ngũ Yên Quân là công thần của Đại Việt, vì nhớ chủ mà đóng ở sông Sơn Tang đã hai năm. Trong hai năm này chưa từng phiền nhiễu nhân dân, lại cùng dân khai khẩn đất hoang, biến Bình Lệ Nguyên từ vùng đất máu trở thành nơi đơm hoa kết trái. Lão tăng thay mặt nhân dân cảm ơn ba vị tướng quân.

Ba người Tăng Quốc và Mao huynh đệ giật mình, vội nói:

- Đấy là việc Ngũ Yên Quân phải làm, xin thiền sư chớ nói vậy.

- Ba vị khiêm tốn rồi, triều Trần tuy rất chú ý việc quân, lại dùng phép ngự binh ư nông rất nhiều, nhưng trong đám lông sao chẳng có cái mọc ngược, vẫn có quan binh sách nhiễu dân chúng. Hai năm qua Ngũ Yên Quân giữ được kỷ cương như thế, xứng đáng là thân quân của Phú Lương Hầu trung can nghĩa đảm.

- Đa tạ thiền sư đã khen ngợi.

Lúc này Đinh Đang lại chắp tay:

- Thưa sư phụ, con có việc muốn cầu xin.

- Con nói đi!

- Quận chúa Ý Ninh là muội muội của Phú Lương Hầu, hiện nay tiếp quản Ngũ Yên Quân. Quận chúa có lòng cầu võ, khi thấy con thi triển Phi yến liên cước thì lấy làm yêu thích, sư phụ có thể truyền cho nàng được không?

Lăng Già vuốt râu bạc, cười ha hả rồi nhìn Ý Ninh.

- Chắc quận chúa đã tỷ thì với Đinh Đang rồi phải không?

Ý Ninh nói đến việc này là trở nên ngượng ngùng:

- Đúng vậy, ta không phải đối thủ của Đinh Đang.

- Quận chúa đừng lấy làm buồn, thân pháp này là khắc tinh của tất cả các môn ngạnh công, chí âm chí nhu. Khi luyện đến đại thành có thể vô thanh vô tức mà tiếp cận mọi đối thủ, một kích tất sát. Là tuyệt đỉnh võ kỹ của các sát thủ.

Mọi người bàng hoàng, phật môn sao lại có loại võ công âm độc thế này. Chẳng phải nói võ công phật môn thiên về cương mãnh, là chính đạo trong thiên hạ hay sao? Như hiểu được mọi người nghĩ gì, Lăng Già chậm rãi:

- Bí kíp võ công này được một nhiếp ẩn nương của Trưng Nữ vương sáng tạo ra. Người này không tên không tuổi, theo hai bà khởi nghĩa, lập rất nhiều công lao nhưng khi Tô Định trốn về Trung Quốc. Nhiếp ẩn nương này quyết đuổi theo kỳ được để giết hắn, người này theo đuổi 2 năm, dùng Phi yến liên cước tiếp cận, phanh thây Tô Định giữa quân doanh rồi đi.

- Khi trở lại nước ta thì Mã Viện đã đánh bại Trưng Nữ vương. Người này đến Mê Linh cúng tế hai bà rồi lên Tam Đảo ở ẩn, viết lại bí kíp tâm đắc rồi tạ thế. Bí kíp này trôi nổi nhiều đời, được Thiên Ân Thiền Tự bảo quản đã mấy trăm năm. Yêu cầu để học được Phi Yến liên cước rất cao, đầu tiên phải là nữ giới, sau đó phải có cốt cách đặc biệt, trước nay ngoài ẩn sĩ kia chỉ có hai người trên đời có được.

Ý Ninh tò mò:

- Hai người này là ai?