Đối Tượng Xem Mắt Thật Dịu Dàng

Chương 5




Edit: Cháo

Trên quang não có yêu cầu kết bạn, tôi mở ra, phát hiện là Hạ Tình.

Hạ Tình nói phương thức liên hệ với tôi, bên quân đội có công khai.

Tôi còn phát hiện trong quang não ngoài tài khoản quân đội tự động đăng nhập ra, còn có một tài khoản phụ không tự động đăng nhập.

Hụ hụ hụ, tài khoản này nhất định thường dùng để hẹn chịch.

Đăng nhập vào chắc chắn sẽ có một danh sách đối tượng chịch cho mà xem.

Từ tận đáy lòng tôi hy vọng cả đời này mình đừng nhớ lại, sau này tôi muốn sống yên bình qua ngày với Hạ Tình.

Hạ Tình gửi cho tôi một bài báo cáo mẫu cho quân đội.

Tôi dựa theo đó viết, xin quân đội cho ở bên dẫn đường Hạ Tình.

Quân đội trả lời, hôm sau sẽ bắt đầu xét duyệt.

Tôi đợi ở nhà ba ngày, rốt cục hoàn thành xét duyệt, quang não đã dùng được, cuối cùng tôi cũng mở được nhà để xe.

Lái phi thuyền đến Tháp Văn đón Hạ Tình.

Trước khi ra ngoài tôi cố ý ném đống bao xanh đỏ tím vàng cùng với một bộ đồ vệ sinh cá nhân khác đi.

Hu hu hu, sau này tôi phải đối xử thật tốt với Hạ Tình.

Tôi muốn toàn tâm toàn ý.

Hạ Tình xách một cái rương nhỏ, đứng ở cửa Tháp Văn chờ tôi.

Khi thấy tôi lái phi thuyền tới, trông em rất vui mừng.

Tôi giơ công văn quân đội ra cho binh lính, rồi mang Hạ Tình đi.

Về nhà tôi trước đã.

Hức hức hức, mặc dù đã mở được quang não, nhưng tài khoản của tôi rất nghèo, ngay cả người máy giúp việc cũng không mua nổi.

Thật sự sợ Hạ Tình ghét bỏ.

Cũng may Hạ Tình chẳng ngạc nhiên chút nào, tôi đoán chắc em đã xem tài liệu quân đội rồi, biết tôi rất nghèo.

Hụ hụ hụ, Hạ Tình tốt quá đi.

Hạ Tình đi thẳng vào phòng ngủ, khiến tôi có cảm giác em rất quen thuộc chỗ này.

Hmu hmu hmu, Hạ Tình tốt đến nỗi khiến tôi cảm thấy em vốn nên là vợ của tôi ấy.

Suy nghĩ này thật đáng xấu hổ.

Hạ Tình vào phòng tắm nhìn một chút, cười cười, “Em còn tưởng anh sẽ chuẩn bị cho em một bộ đồ vệ sinh cá nhân cơ.”

Giờ tôi hối hận vì đã vứt đống đồ thừa kia đi.

Nhưng không vứt thì tôi cũng không thể để Hạ Tình dùng đồ mà bạn chịch đã dùng qua được.

Hu hu hu, Hạ Tình tốt như vậy mà.

Tôi nói, “Anh đặt cho em luôn đây.”

Hụ hụ hụ, chỉ mong số dư còn đủ.

Nhưng Hạ Tình ngăn tôi lại, “Không sao, em tự mua là được.”

Nói xong, em ấy nhanh chóng đặt mua cho mình một bộ.

Tôi cảm động đến lệ nóng doanh tròng.

Hạ Tình bảo tôi dọn dẹp một chút rồi đi đăng ký.

Tôi lôi bộ quân trang treo trong tủ quần áo ra thay.

Đi đăng ký với Hạ Tình, nhất định phải mặc đẹp chút.

Hức hức hức, hy vọng Hạ Tình sẽ không hối hận.

Tôi và Hạ Tình ra ngoài đến chỗ đăng ký, trăm triệu lần không nghĩ tới lại gặp cướp vũ trụ trên đường đi.

Một nhóm cướp vũ trị lái phi thuyền bắn rơi cái tôi đang lái.

Là một lính gác, phải bảo vệ tốt dẫn đường của mình.

Tôi ôm Hạ Tình nhảy ra khỏi phi thuyền, sau khi hạ xuống, chuyện đầu tiên là che Hạ Tình ở phía sau lưng mình.

Tôi dùng quang não báo cho quân đội.

Trên đoạn đường này có mấy nhà dân bình thường, tôi tìm chỗ ẩn núp theo phản xạ, muốn Hạ Tình trốn đi.

Rắn nhỏ trên cổ tay cảm giác được nguy hiểm, khè lưỡi không ngừng.

Còn không chờ tôi động thủ, Hạ Tình đã xông lên từ phía sau tôi.

“Hạ Tình —“

Tôi sợ đến mức quên cả hu hu hu.