Đôi Ta Chưa Từng Hẹn Ước

Chương 85




Hơi ấm đang lan toả từ thân thể của cả hai, lòng ngực ánh đang dáng chặt vào ngực cô .

Anh vươn đôi tay thon dài vuốt lấy máy tóc của cô.

Hơi thở còn nồng nàn men rượu phả vào mặt cô, chớp mũi hai người chạm vào nhau, mắt cô đang nhắm chặt mắt anh cũng thế .

- Nhã Uyên

Giọng anh trầm đục, Môi mỏng chạm nhè nhẹ vào mỗi cô rồi lại di chuyển lên trán cũng đặt trên đó một dấu ấn của đôi môi .

Miếng bánh ngọt ngào đôi khi không phải làm từ trứng và sữa mà là da thịt của người mình yêu . Một lần gặm nhắm lại một lần muốn chiếm đoạt huống chi bây giờ còn là với cái bụng trống rỗng .

Những nụ hôn lướt qua xoa dịu nỗi khát khao da thịt trong anh cũng như thay lời anh muốn gửi đến cô, vạn lần biết cô là người dễ tổn thương lại biết anh sẽ yêu người này đến độ chị muốn gắn bó lâu dài thì ngày hôm đó có đánh chết anh cũng không nói ra mấy lời độc hại đó .

Sở dĩ anh nghĩ yêu cô cũng chỉ là một mối quan hệ đặc biệt hơn những mối quan hệ khác vì cô là người anh thích và chủ động nhúng nhường cho mối quan hệ này . Còn về chuyện gắn bó lâu dài thì không phải là dự tính của anh nên ngày hôm đó khi trò chuyện với nhóm Gia Hưng anh mới nói ra những lời như vậy nào ngờ cô vô tình nghe thấy và đem sự tổn thương vô hình đó ôm trọn vào mình .

Cô mở đôi mắt còn nhoè bởi những giọt lệ nhìn anh người đàn ông cô yêu . Tình đầu là tình dang dỡ nếu nó xảy ra cô thật sự sẽ phải lâu lắm mới nguôi ngoai nhớ mong người đàn ông này .

-

Một phút một giây không gặp đã nhung nhớ lạ thường đừng nói đến việc cả về sau chỉ xem nhau như người xa lạ .

Nhìn ánh mắt rực ngọn lửa tình của anh cô cũng đủ hiểu anh muốn gì, nhưng vừa thương vừa sợ dính vào rồi lại chẳng dứt ra được . Phải chăng hôm nay anh chịu mở lời trước chỉ vì trong phút giây bị men rượu điều khiển lý trí làm cho bản năng đàn ông trỗi dậy nên mới .....



Nhã Uyên .....anh ...anh .

Đưa ngón tay luồng vào tận chân tóc anh nâng nhẹ đầu cô bằng đôi tay của mình .

Anh chạm đến đôi môi cô một lần nữa, nhẹ nhàng mà xâm chiếm lại sợ cô chẳng hợp tác với mình anh dùng tay lại khẽ bóp lấy hai má cô, nhận thấy có lỗ hổng anh liền tiếng đến mút mát cái vị ngọt nơi đầu lưỡi mềm mại .

Nụ hôn đủ sâu đủ dài để người bên dưới hô hấp đã có chút nặng nhọc anh mới quyến luyến buông ra

Nơi lồng ngực nhấp nhô từng nhịp, anh nhìn xuống lại nhìn cô một lần nữa .

Anh muốn em ......Anh đã từng nói là sẽ không làm chuyện vượt quá giới hạn nếu cô không cho phép nhưng hiện tại anh đã kiềm chế gần như đến giới hạn của mình rồi mới ngần ngại hỏi ý cô .

Cô thì với một mớ hỗn độn đang vồ vập ập đến . Nhưng chung quy lại cũng gần gại nhiều việc mà không dám cho anh một câu trả lời trực tiếp . Nữa muốn nữa không, nữa thương anh nữa lại e sợ một nỗi sợ không tên .

Anh thấy vậy thì cũng thôi mong chờ, cô chắc lại chưa chuẩn bị tinh thần anh có lẽ lại nôn nóng quá rồi .Anh nuốt khan một ngụm khí rồi nhè nhẹ vuốt tóc cô .

- Không sao, anh xin lỗi có lẽ anh vồ vập quá rồi, khuya rồi em ngủ đi, anh muốn mình nghiêm túc để nói chuyện với nhau .

mai

Anh ngồi dậy chỉnh tư thế cho cô ngay ngắn đắp chăn kín đáo rồi bước xuống giường .

- Khuya rồi anh lại muốn đi đâu ?

- Không đi đâu cả, anh sang phòng bên nếu không anh sợ mình làm ra chuyện có lỗi với em mất .



Nói liền anh xoay người rời đi, hay tay còn cài lại cái vạt áo sơ mi bung xoả, dường như mọi thứ diễn ra từ nãy đến giờ làm anh tỉnh táo hơn rất nhiều .

Cô bật cả người ngồi dậy tiếc nuối nhìn theo bóng anh . Không phải gì cả chỉ là quen với cái hơi ấm đó rồi bây giờ không có lại có chút không quen.

Thấy anh không thoải mái cô có chút trách bản thân mình

Cánh cửa phòng vừa đóng cũng là lúc anh nhận được cuộc điện thoại . Anh đã vốn không muốn nghe nhưng lại tiếng chuông cứ reo liên tục nên đành miễn cưỡng mà bắt máy .

- Chồng à

em đau đầu quá anh có thể qua với em được không ?

Giọng nói nhẹ nhàng như rót mật vào tay lại thêm chút run rẩy của người bị bệnh làm bất kì người đàn ông nào cũng muốn dỗ dành .

- Không . Anh rất mệt, em gọi anh trai em đi anh cũng không rãnh đến độ quán xuyến chuyện nhỏ to của em .

- Anh trai em bây giờ không có trong nội thành, em cảm thấy vừa đau đầu vừa buồn nôn, đầu óc cứ quay mòng mòng em ...em.

- Được rồi ở yên đó anh sang đưa em đi viện .

Anh đưa tay xoa lấy mi tâm của mình, nhìn lần nữa vào cánh cửa đang đóng chặt sau lưng mình một lúc sau anh mới miễn cưỡng mà rời đi .

Bên phía ngoài cánh cửa đã không còn nghe thấy tiếng động người bên trong mới chậm rãi mở ra một khoảng không trống rỗng không có bóng người . Người đó đêm nay không về .