Dưới cùng một bầu trời , cùng tận hưởng không khí náo nhiệt bên đây Minh Kiệt cũng đang tay trong tay vơi cô bạn gái vừa quen tối hôm trước do lướt trúng cô ấy ở một trang mạng xã hội . Khác với hai lần trước cô gái này không quyến rũ nóng bỏng hay dễ thương làm người khác muốn che chở mà lại là mang một vẽ đẹp rất cổ điển thanh thuần .
- Anh ơi em mệt quá .
- Em cảm thấy không khỏe chỗ nào ?
Anh tỏ ra lo lắng khi thấy cô bạn gái của mình than mệt .
- Không ạ , em mỏi chân một tí anh có thể cõng em không ?
- Được lên đây . Nói rồi anh cuối người xuống cô gái đó cũng thuận thế mà leo lên người anh .
Không biết lí do vì sao nhưng mỗi khi quen được người nào đó khoảng độ hai ba hôm là anh lại đâm ra một cảm giác nhàm chán khó tả thay vì gượng ép dối lừa cô gái đó thì anh sẽ thẳng thừng chia tay .
Trong lúc quen anh là thật tâm đối đãi rất tốt với người mang danh bạn gái của mình chứ không phải vì quen một hay hôm hay nhiều nhất là một tháng mà lạnh nhạt tỏ ra trêu đùa tình cảm của người khác .
Anh biết ba chữa << luật nhân quả>> viết như thế nào , anh không muốn để con cái mình sau này gánh chịu cái hậu quả trời ơi đất hỡi mà ba nó gây ra như cái câu << Đời cha ăn mặn , đời con khát nước >> .
Mặt dù cô bạn gái này khá tốt nhưng anh cứ cảm giác trống trải và không thích hợp với mình nên có lẽ sau chuyến này anh sẽ chia tay với cô ấy .
- Em muốn mua một chiếc lồng . Cô gái trên lưng anh chỉ tay vào một gian hàng đèn lồng phía bên đường .
- Được , để anh mua nó cho em .
- Em muốn mua cái nào cứ chọn đi .
Cô gái từ trên lưng anh bây giờ cũng đã xuống đất tập trung lựa mấy cái đèn lồng .
Ánh mắt anh lơ đãng nhìn xung quanh vô tình bắt gặp khoảnh khắc Nhã Uyên ánh mắt lông lanh thích thú nhìn cái lồng đèn bằng hình thỏ của mình , cô cười thật tươi còn đưa lên trước mặt Minh Khôi cho cậu xem nữa .
Lúc đó có một cảm giác khó tả xoẹt qua lòng ngực anh nhưng nhanh chống biến mất thay vào đó là một cái nhíu mài khinh bỉ .
- Cười cũng thấy không ưa nổi . Anh lầm bầm .
- Anh ơi em chọn xong rồi . Cô gái níu lấy vạt áo anh mà nói .
- Ừm Ừm .... Em chọn xong rồi sao ?
- Vâng em chọn xong rồi , có đẹp không anh .
- Đẹp lắm , xong rồi thì mình đi thôi .
Anh nắm lấy tay cô gái rồi hai người tiếp tục dạo bước trên có phố tắp nập người qua .
------------------------------------------------------------------------
Hôm nay có lịch hẹn hẹn với đối tác từ sớm .
Nên cả ba đã thức dậy và chuẩn bị quần áo chỉnh tề .
Cả đêm qua không ngủ hả sáng con mắt như ai đấm vào , thấy cô như vậy chắc đối tác tôi bỏ chạy mất .
Anh có chút hoảng hốt nhìn cô bây giờ gương mặt phờ phạc , hốc mắt đã tối màu rõ đi .
- Đêm qua tôi lạ chỗ nên ngủ không được thưa sếp , cảm ơn sếp đã quan tâm và khen em
Cô cuối người khoanh tay lại thể hiện sự biết ơn sâu sắc đến anh .
Ai khen cô , tai cô bị gì mà nghe thành tôi khen hả ?
- Dạ không phải đâu ạ , do em yêu đời nên mấy lời ruồi mũi em không để tâm .
- Cô ....
- Được rồi sáng sớm đã cãi nhau thật không chịu nỗi hai người mà .
Minh Khôi cũng lắc đầu mệt mỏi sau đó quay sang phía cô mà ân cần hỏi han .
- Đêm qua em ngủ không được sao .
- Dạ vâng , không biết sao nữa em cứ trằn trọc mãi bây giờ em cứ như trên mấy ấy nó lâng lâng .
Cô cũng uể oải mà đáp lời Minh Khôi .
Cổ áo anh bị lệch này . Cô nhìn anh thì vô tình thấy sao đó đã đưa tay chỉnh lại giúp anh nhưng đó chỉ là hạnh đồng vô tình của cô mà thôi .
Để em giúp anh .
Khi thấy cô nhướn người lên giúp mình thì cậu cũng hạ thấp người xuống để thuận cho cô , cậu nhìn cô không chớp mắt .
Đẹp rồi này ! . Cô cảm thán một câu rồi cũng nhanh quay lại trạng thái mệt mỏi lúc đầu .
Đi dựa vào anh này nếu em cảm thấy mệt quá .
- Không cần đâu ạ .
Anh đi nãy giờ phía sau cả hai nhìn thấy mà ghét vô cùng , sao con nhỏ này làm gì trong người anh cũng cảm thấy bực bội khó chịu ....
Sau khi kí hợp đồng xong xuôi chiều hôm đó cả ba lên máy bay về lại Miền Nam .
Miền Bắc nói mùa này không lạnh buốt nhưng so với Miền Nam thì dễ chìu hơn nhiều nhung cũng vì thay đổi thời tiết đột ngột nên bây giờ Nhã Uyên có chút không ổn .
Cô cảm nhận được nhiệt độ cơ thể mình thay đổi .
Chân tay cũng vô thức mà bủn rủn ,vừa đến nhà là cô nằm li bì trên giường .
Tại sao giờ này chưa đến công ty , muốn nghĩ việc không ?
Tiếng Anh quát tháo qua loa chiếc điện thoại
- Em xin lỗi , giờ em đến liền sếp đừng mắng em ... Tiếng cô uể oải nói với anh nhưng ánh cũng chưa kịp hỏi gì cô đã ngắt máy .
Ba mươi phút sau cô đã có mặt ở phòng làm việc .
Minh Khôi hôm nay mệt nên cũng không đến chỉ có mình anh vẫn nhìn chằm chằm nơi cánh cửa .
Sao giờ mới đến , cô làm việc mà tôi tưởng cô sếp tôi không đấy , về chỗ nhanh đi rồi giải quyết hết số tài liệu đó đi .
Cô chỉ ú ớ chưa kịp giải thích đã bị anh làm cho tắt ngúm , nhìn đống tài liệu trên mà cô chỉ biết thở dài , cứ mỗi lần anh ghét cô hay bực tức cô chuyện gì là cứ bắt cô làm việc lên gấp hai gấp ba lần .
Thôi thì rán cực một chút bây giờ cô cũng chẳng còn nhiều sức lực mà tranh lý với anh để sức đó cô đi dịch chỗ đó còn hơn .