Đời Này Em Không Thoát Nổi Tôi Đâu

Chương 21




Thả tập hồ sơ xuống bàn, hắn ngửa đầu trên ghế dựa, mắt nhắm nghiền. Không tập trung, không tập trung nổi được. Đầu hắn cứ ong ong đủ thứ. Hắn xoa xoa 2 vầng thái dương

Nàng cũng thật là quá quá đáng đi mà. Gặp lại hắn, thái độ không hề cởi mở gì hết, lại còn 1 đi không thèm trở lại, hại hắn có vài buổi tối mất ngủ, bây giờ tinh thần thật là tệ

Nàng quyết định rồi, hôm nay nàng sẽ trả lời câu hỏi của anh. Nàng không phủ định, trong khoảng thời gian này, không đầu nàng không có 1 khắc nghĩ về anh. Giống như anh chỉ là 1 người bạn mới quen, không hơn không kém, trái lại, đọng lại trong nàng lại là vẻ mặt kia của hắn

Nhưng trời không chiều người, có những chuyện thật sự con người không lí giải nổi. Ví như chiều nay nàng và anh hẹn nhau. Tại vì ở nhà không quá chán nên nàng đã đến sớm cỡ nửa tiếng. Thế éo nào lại bắt gặp 2 người đàn ông trong con hẻm nhỏ bên cạnh. Mắt nhắm mắt mở thì là người quen của nàng, nói trắng ra là anh!!!????

Phắc!!!! Nàng hé hé người lách qua 1 bên, nhìn 2 bọn họ trề môi ôm ấp nhau. Không phải cái số của nàng nó khổ đến như thế chứ

Đừng hòng, cũng may là nàng không có lưu luyến gì với loại người kia. Nàng trợn mắt, lập tức quay đi không thèm nhìn lại

Về nhà lại gặp cảnh tượng gia đình đoàn tụ, cả nhà hạnh phúc ngồi trong bàn ăn cùng 1 vị khách bất ngờ

- Mẹ! - nàng thững thờ thốt lên 1 tiếng, túi xách trên tay cũng buông xuống đất

- Kim..... - mẹ nàng cười vô cùng rạng rỡ ôm nàng vào lòng thật lâu, thật lâu sau đó.....

Mà nàng, khóe mắt ươn ướt, mũi cay cay, nàng nghẹn ngào ôm eo mẹ, cọ cọ gương mặt ướt đẫm vào đôi vai hao gầy của mẹ. Những giọt nước mắt thật hiếm có với nàng

- Mẹ, sao mẹ về mà không báo trước với con - nàng thút thít nói

- À, cũng là muốn tạo bất ngờ cho cả nhà thôi. Nhìn xem, mẹ mới đi có mấy năm, cả nhà ai cũng mũm mĩm mập mạp thế này sao? - mẹ nàng xoay xoay người nàng rồi cùng nàng ngồi xuống ghế

- Ủa chị ba, không phải chị đi hẹn hò sao? - Kiến Văn nãy giờ mới chịu lên tiếng

- Hẹn hò??!!! Con hẹn hò với ai hả Kim? - mẹ nàng vừa vui mừng mà cũng giống như nuối tiếc cái gì đó

- Hẹn hò cái khỉ gì - nhắc tới 2 chữ đó lại liền lột vẻ mặt xúc động ra, thay vào đó là tức giận ngùn ngụt

- Lại có chuyện gì á? Nghe đồn ông í đẹp trai, ga lăng, điềm đạm, dễ chịu lắm mà. Hay là chị làm gì để người ta chạy đi mất - Khôi Vĩ nheo mắt suy đoán

- Hừ.....bạn trai cũ có bạn trai mới rồi..... - nàng nhếch môi khinh miệt

Mà câu nói vừa rồi mới từ từ, từ từ được mọi người tiêu hóa.....

- Có lẽ nào.....

- Không phải là.....

- Chắc không đâu.....

- Có phải ý con là.....

Nghe mấy câu lờ ngợ như không tin, nàng lại thở dài chốt lại 1 câu

- Chỉ có thể là đồng tính luyến ái!

Thì đó, câu chuyện đồng tính luyến ái được tường thuật lại sau khi nàng đến sớm hơn nửa tiếng đồng hồ, chứng kiến màn đánh môi nóng bỏng trong con hẻm nhỏ. Âm thanh vang dội vô cùng rõ ràng, như phim hành động chiếu trên rạp, sống động rõ nét đến từng mi li mét

Có lẽ, theo nàng nghĩ, anh hứa hẹn với nàng chắc cũng vì không muốn bộc lộ giới tính thật sự trong người ra. Cũng may, trời còn thương nàng, cho nàng có cơ hội tránh xa tai họa ngàn đời. Có lẽ sau này hàng ngày nàng phải thắp hương cho bà ngoại ông ngoại quá

- Không sao không sao..... - mẹ nàng nghe vậy, hóa ra lại cười còn thoải mái hơn - mẹ vốn về đây, còn dẫn theo vài người nữa

Như thần, mẹ nàng phất tay 1 phát, đã có đống người đứng trước nhà, cũng không biết thần thành từ phương nào tới, toàn là ông cụ bà lão cỡ tuổi mẹ đang xếp thành dãy chen chúc đứng trong căn nhà có diện tích khá khiêm tốn của nàng

- À, để mẹ giới thiệu..... - mẹ nàng hằn giọng - đây là đồng nghiệp ở Sài Gòn của mẹ. Nghe mẹ có ý định về Đà Nẵng, bọn họ rủ nhau đi du lịch luôn cho vui. Còn đây là chồng tôi với mấy đứa con

Nàng nheo nheo mắt. Hình như có điều gì đó bất thường ở đây. Không lí nào mẹ nàng lại vui như sắp có cháu ngoại thế kia. Chắc chắn có mưu đồ. Mà nàng để ý trong đám bô lão, có 1 người trẻ tuổi cực kỳ điển trai. Anh ta từ đầu chí cuối chỉ nhìn mấy người nhà nàng mỉm cười, rồi lại quan sát xung quanh

Trong khoảnh khắc nàng đang suy nghĩ lung tung về người kia, anh đột nhiên chạm mắt nàng. Nàng lúng túng quay sang chỗ khác, anh lại cho rằng rất đáng yêu mà cười nhẹ

Y như rằng, đúng như thế, mẹ nàng bắt nàng dẫn người ta đi chơi, đi dạo quanh Đà Nẵng. Mà không phải 1 bầy, mà là 1 người, là người đàn ông đó. Mẹ còn cẩn thận kéo nàng sang 1 góc cảnh cáo "Đó là ông chủ của mẹ đấy, liệu hồn mà đối xử cho tốt". Mà đối với lời đe dọa không hề có sức sát thương đó, nàng chỉ cười cười gật đầu. Mẹ nàng còn lạ cái tính thích gì nói nấy, không biết phép tắc của nàng hay sao

Mà nàng thấy cũng lạ. Anh ta đằng nào cũng sẽ về Sài Gòn lại thôi, giới thiệu làm gì cho mất công, không phải mẹ định nói nàng ra Sài Gòn luôn chứ

Nghe mẹ giới thiệu đầy đủ lí lịch, bao gồm tên tuổi quê quán, tên tuổi cha mẹ, gia cảnh, sự nghiệp, số lần đi vệ sinh trong ngày, 1 ngày đi mấy cục, hình dạng cục như thế nào, mẹ cũng miêu tả rõ nét. Nàng thiết nghĩ, nếu mẹ nàng có thể chuyển sang nghề thám tử, nhà nàng nhất định sẽ giàu to

Nàng ngồi trên xe taxi ngoáy ngoáy mũi khó chịu, đầu chỉ nghiêng nhìn bên ngoài cửa sổ. Không có đề tài chung để nói, mà anh cũng không mở miệng, thành ra không khí 2 người thật loãng

- Đây là cầu Rồng - sau khi xuống xe, nàng nhàn nhạt chỉ lên cái đầu rồng to to cho anh coi. Anh trầm trồ 1 hồi rồi chụp ảnh lách tách - còn bởi vì nó cũng mới xây, cho nên lịch sử với mấy cái kích cỡ của nó, tôi không rõ, anh có thể đến đầu bên kia, có cái bảng, đọc thì biết - nàng tựa người lên thành cầu. Để gió thổi thổi áo phông, như muốn thổi bay nàng đi

Anh nhìn nàng nhắm nghiền mắt tận hưởng, khóe môi mỉm cười. Anh lại đặt máy ảnh lên tầm mắt. Tiếng lách tách bắt đầu làm nàng khó chịu, nàng chau đôi mày lại, khẽ mở mắt nhìn anh

- Được rồi chứ, về thôi - đi mấy cái cầu thôi cũng mệt, bây giờ nàng phải dẫn anh qua cầu sông Hàn nữa

Lập tức chuyện địa điểm. Nhìn nàng có vẻ hơi chán, anh đề nghị đi ăn kem trên đường Bạch Đằng. Nàng nhướn mày thích thú. Ha, hóa ra cũng biết nói, nàng còn tưởng anh ta bị câm luôn rồi chớ. Nhưng mà ăn kem, anh bao, tội gì không đi

Nàng phấn khởi vào quán kem đắt nhất Baskin Robbin. Hừ, dù sao ở Sài Gòn thu nhập rất cao, nàng có điên mới chỉ cho anh chỗ rẻ. Nhìn anh trả 1 mớ tiền mà mặt vẫn không lộ vẻ tiếc nuối, nàng có hơi chột dạ, có phải nàng ra tay chưa đủ ác hay không?

2 người cầm ơ kem đi bộ dọc trên đường Bạch Đằng, nhìn người ta ôm nhau, hôn nhau, vẽ tranh, đạp xe, đủ mọi hoạt động đường phố đa dạng. Mà anh cũng chẳng mấy thèm để ý đến kem, chỉ chăm chú chụp ảnh mà thôi

- Anh không ăn kem chảy nước hết bây giờ - sau khi giải quyết xong phần mình, nàng lại nghía sang đồ của người ta - anh không ăn, hay là để tôi đi, dù sao tiền bạc cũng không thể phí phạm

- Được - thấy ánh mắt thèm thuồng của nàng, anh gật đầu trao cho nàng vật phẩm

Mắt nàng sáng rực, ôm kem ăn thật tự nhiên, cứ thế đi 1 mạch đến cầu sông Hàn

- Đây là cầu sông Hàn. Cái này là cây cầu lâu nhất ở đây mà tôi biết đấy - nàng cũng như vậy, 1 bài giới thiệu tên cây cầu rồi xong. Mà anh cũng không phải người khó khăn, cũng không 1 lời đòi hỏi

- Còn đây......oáp......là.....cầu Thuận Phước..... - nàng ôm mặt ngáp. Sau khi đi 1 chặng taxi nữa đến đây. Đã là gần 10 giờ tối. Mà đặc biệt, gió ở đây mát vô đối. Đứng đây còn có thể ngủ gật được

Thấy nàng có dấu hiệu mệt mỏi, anh sực nhớ mình đã quá mải mê chụp hình mà quên mất phải đưa nàng về nhà đúng giờ. Lập tức kêu về, nghe đến đây là vừa vui vừa tiếc. Vui vì sắp được về nhà ngủ, tiếc vì gió ở đây mát quá, không nỡ rời đi

Rõ ràng, nàng rõ ràng phân rõ ranh giới 2 người, rõ ràng là đã 1 mực xác định với mẹ, ông chủ của mẹ có bạn gái rồi, nói trắng ra là đã có vợ chưa cưới, vậy mà may không nàng trở thành mặt dày đi cướp chồng người ta. Vậy mà mẹ Kim không tin, còn nói bữa sau phải hỏi cho rõ

Cái gì, mẹ Kim nghỉ việc ở Sài Gòn rồi, lấy cái gì mà hỏi đây chứ. Nàng hoài nghi có phải mẹ Kim không chú ý đến đời sống tình cảm của người ta hay không

Điều đáng ngạc nhiên là, anh đã trở về Sài Gòn, lại để lại trong nàng biết bao suy nghĩ. Anh nói bạn gái anh lớn tuổi hơn anh, điều này làm nàng ngay lập tức liên tưởng đến nàng với người nào đó. Anh nói cô ấy không muốn phí tuổi xuân của anh, cứ trốn tránh anh, không muốn lái máy bay. Cái này, nàng cũng có thể thấu hiểu. Anh nói, tuy vậy, cô ấy vẫn không biết anh yêu cô ấy nhiều đến nhường nào, cho đến khi cả 2 bắt đầu hẹn hò, rồi anh cầu hôn. Cái này......nàng đột nhiên chột dạ, hắn có phải.....

Chắc là nàng đã nhầm lẫn cái gì rồi chăng. Không lí nào hắn lại.....không không.....chắc là.....tuổi dậy thì bùng phát, mong muốn tò mò thế giới khác phái mà thôi, mà nàng lại là đối tượng thân quen, có lẽ hắn sẽ không thấy ngại

Chiều chiều, hắn thong dong lái xe về nhà ba mẹ ở vài hôm. Có lẽ ở 1 mình quá cô đơn, lại cứ như gợi nhớ hắn đến hình ảnh của người nào khác, nên hắn quyết định xin nghỉ vài ngày, về nhà.....Thật ra, đó cũng chỉ là cái cớ của hắn, mục đích chủ yếu vẫn là quan sát tình hình của nàng. Lần đầu tiên, hắn cảm thấy biết ơn ba mẹ vì có mảnh đất thật tốt này

Thế mà, thế mà......nàng dám mới xa nhau có vài ngày, đã tung tăng cùng người đàn ông xa lạ về nhà. Nhưng mà cũng có thể là anh em nhà nàng. Nói đùa, nàng còn xưng hô anh-tôi, mà ngoài anh nàng là hôm trước hắn gặp ra, nàng làm gì còn anh nào khác. Hắn 1 bụng tức giận đi vào nhà

Hắn nghe tin từ ba mẹ, mẹ nàng đã trở về, mà hắn, muốn nắm bắt cơ hội này, phải thừa cơ đánh lớn. Nghĩ đến vậy, hắn nhếch mép cười quái dị

Tối tối, nàng vừa ăn cơm xong chán quá nên ra trước xem ti vi cùng cả nhà. Khó khăn lắm mới có 1 buổi tối đoàn tụ như vậy, ba xin nghỉ làm

Đang yên đang lành, chuông cửa đột nhiên vang 3 hồi, nghe thật kiểu cách. Nàng bĩu môi vẫn ngồi im, mà đứa bị sai đi là Hoàng Khôi Vĩ lười biếng

- Tại sao lúc nào cũng là em.... - không nhịn được mà miệng làu bàu. Vốn định mở miệng mắng vốn tên nào vô duyên làm tốn calo thì.....

Khôi Vĩ há hốc mồm kinh ngạc, miệng cũng không mở mời khách vào nhà, làm ba mẹ cũng chau mày.....lập tức như có người điều khiển, hắn để luôn cửa mở, chạy vào trong hỏi chẳng liên quan:

- Ba mẹ có tiền không để con sang Thái chuyển giới?