1
Ngày thứ tám yêu thầm nam thần, tôi quyết định chủ động ra trận.
Bạn thân tỏ ra rất kích động.
"Người đặc biệt như Trình Tu, cậu tất nhiên phải dùng cách đặc biệt mới có thể theo đuổi được."
Bạn thân nghĩ: "Tớ cảm thấy trước tiên cậu nên thu hút sự chú ý của cậu ấy."
Tôi cực kỳ đồng ý.
Để tìm thời cơ thích hợp, tôi ngồi chờ bên ngoài sân bóng, ngồi xổm đến mức chân tê rần.
Cuối cùng.
Trình Tu cũng đi từ sân bóng ra!
Tôi bám theo anh một đoạn.
Đến con đường nhỏ dẫn về ký túc xá nam.
Tuy rằng phân vân không dám hành động, nhưng mà-
Trình Tu thật sự chú ý đến tôi.
"Bạn học, có chuyện gì không?"
Tôi do dự một lúc.
"À...Cậu đi giày giả à?"
Nói xong tôi lại muốn vả mặt mình.
Không ngờ Trình Tu sững người, mặt biến sắc.
Sau đó tôi bị anh kéo vào khu rừng nhỏ bên đường.
Trình Tu nhỏ giọng hỏi tôi: "Sao cậu biết?"
Tôi kinh ngạc.
Thế mà nam thần lại đi giày giả?
Tôi bị sặc nước miếng, ho liên tục.
Trình Tu ân cần vỗ nhẹ sau lưng tôi:
"Bạn học, cậu không sao chứ?"
"Không sao... Khụ khụ..."