Độc Vũ Việt Tinh

Chương 32: Chơi Ngu




Hộc...

Hộc...

Phù...

" Chờ emmm..." Phàm Vũ vừa chạy vừa thở , bộ mặt hổn hển đến đáng thương .

Ánh Tuyến dù đã áp chế tu vi theo quy tắc tu chân giới tại Việt Long Tinh nhưng nàng du sao cũng là đã cai quản nơi này rất lâu , vì thế địa hình ở đây như nằm trong lòng bàn tay nàng .

...

Tại Việt Long Tinh tu chân giới , khi tu sĩ đạt đến cấp độ Linh Vương thì tu sĩ đó mới có thể phát triển thêm một khả năng di chuyển gọi phi hành hay còn gọi là bay , việc này là sự thay đổi cũng như có tác dụng lớn trong việc di chuyển của tu sĩ rất nhiều .

Từ cấp bậc Linh Tôn trở lên đã có thể xé rách hư không để di chuyển từ nơi này đến nơi khác một cách chớp nhoáng . Nhưng cũng tùy vào đẳng cấp của tu sĩ cũng như khoảng cách giữa các vị trí với nhau là gần hay xa để thực hiện quá trình di chuyển trong hư không .

Nồng độ Linh Khí tại Việt Long Tinh là cực kì nồng đậm , việc này tác động không nhỏ đến hư không , những nơi có linh khí dày đặc thường khiến cho hư không có độ liên kết chặt chẽ với nhau hơn .

Ví dụ như một vách tường được kết cấu bởi vô số sợi dây nhợ và chúng có sự liên kết với nhau , đối với bức tường được đan kết bằng những loại dây mỏng , yếu ớt , thưa thớt thì khi người bình thường muốn xuyên qua chỉ cần dùng chút sức lực đã có thể xé toạt ra mà đi . Nhưng đối với những bức tường cứng cáp hơn , được đúc kết từ trăm ngàn sợi dây liên kết theo mật độ dày đặc thì việc muốn xuyên qua nó không phải chuyện dễ dàng gì , việc này đòi hỏi tu sĩ tìm ra được đâu là đầu mối của sợi dây và đâu là nơi kết thúc thì mới giải quyết được vấn đề đó .

Tương tự trong tu luyện , khi đạt đến một tầng lực lượng lớn hơn , tu sĩ khi đã cảm nhận và lĩnh ngộ được quy tắc của hư không thì mới có thể dễ dàng chế ngự và sự dụng nó cho mục đích của mình mà thôi .

...

Mặc dù có thể xé rách hư không di chuyển cũng như mang Phàm Vũ đi cho nhanh nhưng Ánh Tuyết chỉ chọn cách phi hành gần mặt đất để tiện bề quan sát cũng như bảo vệ an nguy của Phàm Vũ .

Ban đầu khi nhìn thấy bóng dáng nàng lơ lửng trên mặt đất , ánh mắt Phàm Vũ say mê đến cực điểm , một nữ nhân vẻ ngoài xinh đẹp khả ái như tiên tử hạ trần khiến hắn đắm đuối không rời ánh mắt . Bất quá nàng nỡ vô tình mặc kệ hắn đang chạy mệt sắp chết khiến bao nhiêu đắm đuối bị đập tan a.

" Suytt..."

Ở đằng này , Ánh Tuyết bỗng nhiên khựng lại , âm trầm quan sát về phía trước đồng thời đưa tay ra hiệu cho Phàm Vũ ...

Phàm Vũ hối hả từ sau chạy đến , theo kinh nghiệm cùng Địa Lang ẩn nấp hóng chuyện từ lâu , hắn liền nằm úp xuống bên cạnh Ánh Tuyết liếc mắt khắp nơi xem xét sau đó mới nhẹ nhàng hỏi .

" Có chuyện gì..."

" Yêu Thú Thiết Hùng Linh Vương Hậu Kì " Ánh Tuyết cất giọng ngạc nhiên ...

Phàm Vũ cũng nhận ra sinh vật trước mắt , một sinh vật xám đen lông lá thân thể cao lớn vô cùng đang dựa vào một cây cao lớn ...

Chính nó rồi , còn đang lụm mật ong , mày chết chắc rồi con ... Phàm Vũ thầm nghĩ trong lòng , xem ra thù này không báo không làm con... à mà thôi !

Một giây sau...

" Ê con chó..." Phàm Vũ nhảy dựng ra ngoài cất tiếng la lớn về phía đầu Thiết Hùng .

Ánh Tuyết : Hửm??

Thiết Hùng : ???

Quạ...Quạ...

Tĩnh , toàn trường tĩnh lặng ... Một tiểu nam nhân Linh Tá ngang nhiên thách thức một đầu Yêu Vương Hậu Kì .

Chứng kiến cảnh này cho dù có Đấng Tối Thượng cũng chướng mắt mà nhìn Phàm Vũ hắn a ...

Gió ngừng thổi , lá ngừng rơi , chim dừng bay , cây cỏ ngẩn mặt chăm chú , Ánh Tuyết , Thiết Hùng đều là một bộ mặt khó hiểu .

Rống...

Thiết hùng nó bản thể là một con gấu chứ nào là con chó như Phàm Vũ vừa chửi , ánh mắt nó từ bao giờ đã nóng rực trợn trừng dữ tợn , từ đâu sinh ra một tên nhân loại lắm lời phá đám nó đang bú mật . Đối với những kẻ cắt cơn phê của mình thì chỉ có máu tươi mới chuộc lỗi lầm .

Ánh Tuyết : !!!

Nàng lúc này vẫn đang không dời đi ánh mặt ngỡ ngàng về việc làm của tên tiểu đệ kia . Bất quá nàng cũng không vội ra tay giải quyết Thiết Hùng lập tức mà chậm rãi xem xét tình hình theo lời của Phàm Vũ căn dặn trước đó .

Phàm Vũ mặc trên người vỏn vẹn bộ quần áo vải rách nát , có chỗ còn lộ ra da thịt rõ ràng , tuy vậy những chỗ cần che thì vẫn nguyên vẹn a .

Lúc này vẻ mặt hắn đầy tự tin , tay phải cầm chặt Thương Dương Kích , tay phải thủ chắc Vạn Thuẫn Thủ sẵn sàng tư thế nghênh địch .

" Nhào vô con chó này " Phàm Vũ lấy Thuận Dương Kích gõ gõ vào Vạn Thuẫn Thủ tạo ra tiếng kêu đồng thời trong khi miệng vẫn không ngừng khiêu khích đối phương

Gào ...

Rống...

Đầu Thiết Hùng đã không còn kiềm được cơn tức giận , một đời của nó bạo tàn mà ức hiếp yêu thú trong rừng , chiến đấu cùng cấp chưa bao giờ gặp bất lợi ... Hung hăng kiêu ngạo vậy mà lại bị một tên tiểu tử nhân loại la chửi như con vậy .

Lần trước đánh cho đối phương chạy như trân chết , tưởng chừng sẽ khiến đối phương khiếp hãi nào ngờ tên nhân loại này thuộc loại thù dai nhớ lâu sau khi khỏe lại liền tìm nó khiêu khích chửi bới , lại còn muốn đối chiến .

Nó chính là đang nghĩ Phàm Vũ tuổi trẻ chán sống rồi ...

Trưởng thành đến từng này , nó cũng khó hiểu vì sao tên nhân loại Linh Tá này lại hiếu chiến đến vậy . Tuy nhiên lại rất tự tin cho rằng Phàm Vũ chỉ đi một mình vì không cảm nhận được khí tức của bất kì ai ngoài Phàm Vũ .

Đáng tiếc đây là sai lầm lớn nhất đời nó ...

Gào...

Rống...

Thiết Hùng để cơn giận lên tới não , nó mặc kệ tất cả , hai chi trước hung hăng đập bình bịch vào ngực thị uy sức mạnh , cấp tốc càn quét cây cối xung quanh một mực lao đến muốn đập cho Phàm Vũ một phát chết tươi ...

" Chết đi đồ ngu... "

Mà bên này Phàm Vũ như con thú hoang không sợ sống chết lao đến đối đầu trực diện với Thiết Hùng .

Binh...

Chíu...

Phụt...

Cả hai lao vào nhau như trận chiến một sống một còn , người ngoài nhìn vào có lẽ sẽ nghĩ đây là trận chiến ngang tài ngang sức .

Thế nhưng sự thật vẫn phủ phàng , đời không như là mơ ,... cú tát hung bạo từ cánh tay Thiết Hùng hung hăng nện xuống đầu Phàm Vũ , hắn cũng nhanh trí đưa tấm thuẫn trên tay ra đỡ đòn . Một đòn đánh như trời giáng của đầu Thiết Hùng Yêu Vương đập trực tiếp vào Vạn Thuẫn Thủ ...

Có điều ... Tấm thuẫn vẫn lành lặng y nguyên , còn chủ nhân của nó - Phàm Vũ đã bị đánh cho bay vọt ra xa rồi ...

" Chơi ngu nữa rồi ..." Phàm Vũ ôm bụng quằn quạy nằm dưới đất , thân thể có phần be bét , miệng phun mấy ngụm máu , bộ mặt tái xanh tái mét nhìn về phía Thiết Hùng.

Bất quá nó vẫn hung hăng lao đến không muốn để Phàm Vũ chạy trốn như lần trước , hai chi sau cào báu lên mặt đất tạo thành những vết lõm sâu vô cùng .

Gào...

Khi thân thể Thiết Hùng tiếp cận , hai chi trước muốn chọp lấy xe nát Phàm Vũ cho khuất mắt thì tức khắc nó liền khựng lại , toàn thân tự bao giờ đã bị bó buộc bởi vô số dải lụa màu xanh biến nó đứng hình thành một bức tượng không động đậy .

Những dải lụa quấn quanh Thiết Hùng , sau đó kéo nó lùi về sau đập vào một thân cổ thụ cao lớn rồi dần dần tách ra quay trở về bên cạnh nữ tử khả ái , thanh quý kia .

Ánh Tuyết xuất hiện với những dải lụa bay lượn xung quanh mình .

Tức khắc khi đầu Thiết Hùng nhận thấy Ánh Tuyết , một cổ khí tức từ nàng tỏa ra trấn áp nó khiến bộ dạng hung tàn liền bị dập tắt , hai con mắt đỏ rực màu sát khí đã biến mất mà thay vào đó - một ánh mắt rụt rè sợ hãi tột độ .

Nó biết tồn tại kia là gì , còn biết người kia có vai trò như thế nào tại nơi này ...

Khụ...Khụ...

Mà lúc này Phàm Vũ nặng nề đứng dậy ... Cấp tốc kích hoạt huyết mạch Linh Dương cùng Không Gian Linh Căn thoáng chốc đã biến mất ...