Độc Vũ Việt Tinh
Phàm Vũ tay vẫn nắm chặt thanh trường mâu kiên quyết gượng dậy , một cảm giác chật vật nhưng đầy kích thích .
Hắn nghiến chặt ham răng , tay siết chặt hơn :
" Mạnh , rất mạnh "
" Ta rất thích "
Quả thật , đây là lần đầu tiên hắn đánh nhau với tồn tại rất mạnh . Sau bao năm được sư phụ bảo vệ , tuy là bị đánh cho tơi tả nhưng vẫn không làm nhụt chí hắn chút nào .
Hắn biết muốn mạnh lên phải trải qua đăng cay ngọt bùi mới có thể rèn luyện bản thân được . Một tia cười nhếch miệng đang dần nở ra cùng thân thể chập chửng đứng thẳng lên .
Hắn sẽ liều mạng với đối phương , dù gì cũng đã chiến đến mức này rồi , huống hồ nếu muốn hắn chỉ cần dùng chút sức lực còn lại nhảy vọt về phía kết giới là được an toàn ngay .
Nhưng một khi hành sự như vậy , khac nào bảo hắn hèn nhát chưa gì đã đầu hàng sao ,còn chưa nói đến an nguy của bầy linh dương có lẽ lành ít dữ nhiều .
" Thà chết hiên ngang"
" Còn hơn làm nhục mặt sự phụ , uổng công bao năm nay hắn nuôi nấng Phàm Vũ ta đây"
Phàm Vũ nét mặt nghiêm nghị quyết định nhảy vào lấy số má với con hổ kia.
Đột nhiên nét mặt Phàm Vũ biến đổi , hắn cảm thấy những luồng ánh sáng xung quanh mình đang chầm chậm chuyển động , mà hướng chuyển động lại về phía hắn .
Bất giác Phàm Vũ quay người , ánh mắt sáng lên.
" Gì vậy "
Từ bao giờ bầy linh dương trên mỗi iết hầu có vô số hình ngôi sao phân loại từ lớn đến bé , có đầu linh dương hiện lên ba ngôi sao , có đầu hiện lên bốn ngôi sao .
Phàm Vũ biết số lượng ngôi sao trên mỗi đầu linh dương là thứ để phân chia cấp bậc trong bầy đàn , những con nhỏ thì có một ngôi sao , con cái thì đa phần là ba ngôi sao , con đực trưởng thành có đến bốn hoặc năm ngôi sao .
Mà con thủ lĩnh kia có đến sáu hình ngôi sao , nhiều hơn so với số còn lại , chúng đang định làm điều gì đó .
Ánh mắt ngạc nhiên của Phàm Vũ chuyển từ rồi ngạc nhiên đến tò mò .
" Các ngươi muốn làm gì " Không chịu được Phàm Vũ đánh cất tiếng hỏi
Bất quá chúng còn là yêu vật cấp thấp , sao có thể biến đổi mà nói tiếng người cho Phàm Vũ hiểu được , chỉ đáp lại hắn là những ánh mắt cầu cứu , nhờ vả và hy vọng .
Những luồng ánh sáng như một vòng xoáy tụ về , ánh sáng một vùng trời bị hút thẳng về phía miệng hang nhỏ làm cho một vùng trời tối sầm lại .
Lúc này , những cánh sao trước cổ từng đầu linh dương sáng rực lên rồi dần dần bay ra nhưng không phải là công kích như trước đó mà nhẹ nhàng tiến về phía Phàm Vũ .
" Các ngươi muốn truyền năng lực cho ta sao " Phàm Vũ kinh chấn vừa nói vừa nhìn vào đầu linh dương thủ lĩnh
Con linh dương thủ lĩnh vẫn ánh mắt hy vọng nhìn hắn rồi quay người nhìn về phía một đầu linh dương con đang ở phía sau cùng hàng ngũ .
" Không " Phàm Vũ hét lớn nhìn toàn trường rồi quay người chằm chằm về phía con hổ trước mặt
Chưa kịp dứt lời , những luồng ánh sáng vàng óng , tinh khiết đến cực điểm nhẹ nhàng bay đến bao bọc khắp thân thể Phàm Vũ tạo thành một cột sáng thẳng đứng , ánh sáng chói lóa tỏa ra xung quanh khiến đầu chiến hổ đối diện phải chùn bước .
Phàm Vũ cảm nhận được thân thể đang có sự biến đổi chầm chậm rồi lại tăng tốc độ dần đều ...
Hắn cảm thấy các vết thương trầy sước trước đó đang lấy tốc độ lành lại , thính giác , thị giác , cả khứu giác trở nên thông suốt hơn . Hắn có thể cảm nhận được tốc độ của gió , hương thơm của cây cỏ , nghe được tiếng nước chảy thanh khiết .
Đặc biệt hơn là xương cốt trước đó còn đang nhức nhối thì bây giờ rất thong thả , cơ thể nhẹ nhàng đến cực điểm
Hắn vậy mà biến đổi .
Lúc này , khi những luồng sáng quanh Phàm Vũ đang dần mở nhạt dần , nhận thấy sự thay đổi kì lạ của đối phương , đầu chiến hổ kia cũng nhảy vồ đến , hung hăng đập vào các cột sáng nhưng lại thân thể bị dội ngược ra ngoài ngoài dự toán .
Phốc ...
Một lần nữa những dòng ánh sáng từ phía bầy linh dương lại bay về phía thân ảnh kia nhưng lần này là toàn lực , tốc độ rất nhanh , chúng đang hiến dâng cả sinh mạng cho Phàm Vũ .
" Không , Dừng lại mau " Phàm Vũ nhận thấy điều chẳng lành lại càng thêm hét lớn , chim chóc xung quanh bị dư âm của hắn làm cho bay tán loạn.
Các cột sáng lần này tốc độ quá nhanh mà đến , Phàm Vũ đã cảm nhận được trong người mình vậy mà đang có dòng lưu huyết kì lạ chảy dọc khắp cơ thể .
Không , đó là huyết mạch , huyết mạnh của Linh Dương , tinh khiết đến cực điểm
Tích tắc thời gian lại quay trở lại với quỹ đạo của nó , ánh mặt trời cũng đã len lõi chíu rọi lại mảnh không gian vừa bị nuốt chửng , bầu trời lại sáng sủa trở lại .
Cột sáng bao lấy Phàm Vũ cũng dần mờ nhạt rồi biến mất , hắn quay lưng lại , chỉ là đã không còn sự hiện diện của những sinh vật vừa mới hiện hữu ở đây nữa , chỉ còn một đầu linh dương non đang long lanh ánh mắt đứng chơi với phía xa kia mà nhìn hắn .
Phàm Vũ biết , bọn chúng đã dâng hiến hết lực lượng cùng huyết mạnh cho hắn , đau buồn có , căm phẫn có đang dần chiếm hết tâm trí hắn .
Bất quá đã nhận được sự tín nhiệm thì không thể không trả ơn được .
Phàm Vũ đứng dậy cảm nhận sự thay đổi của thân thể , hắn nhận ra trước ngực mình vậy mà có một ngôi sao năm cánh lớn chừng hai ngón tay đang ẩn hiện tỏa ra một tia ánh sáng lúc mờ lúc đậm .
Cầm lại hai thanh vũ khí , càng kinh hãi hơn chính là thanh trường mâu lúc này lại rung lên nhè nhẹ rồi biến đổi từ màu trắng bình thường thành màu vàng nhạt nhẹ .
"Mặc kệ có là chuyện gì"
" Giết rồi tính "
Phàm Vũ quay người nhìn về phía đầu chiến hổ kia cười gằng .
Một người một vật đứng đối diện nhau tạo thành thế giằng co , Phàm Vũ chỉa thanh trường mâu về phía đầu con hổ dõng dạt tuyên bố
" Ngươi sống đến đây đã đủ "
" Chiến Kích Dương Thương " Phàm Vũ hét lên , hắn muốn dồn hết lực lượng có trong cơ thể hòng một đòn đánh chết đối phương
Lúc này con hổ cũng đã tích tụ một quả cầu đen kịt bắn về phía Phàm Vũ
Đoàn
Chỉ là con hổ bị thương từ trước nên hơi yếu thế so với một Phàm Vũ mới biến đổi quá lớn về lực lượng
Một kích một thú lao vào nhau