Độc Vũ Việt Tinh

Chương 14: Như Một Chiến Thần




Quay lại với thực tại , Phàm Vũ cùng Yên Tuyết âu yếm bên nhau hồi lâu , lúc này trời đã canh hai .

Phía trên có ánh nguyệt soi sáng , phía dưới có đôi uyên ương cảm tượng cho nhau , chàng hồi ức , nàng mông lung trừu tượng theo những dòng cảm ức của chàng .

Những cánh đôm đốm nhỏ lập lèo giữa bạt ngàn cánh hoa thơm , giữa muôn trùng hương thơm phản phất vô tình tạo nên một khung cảnh nên thơ cho cặp đôi nhỏ .

" Phải chăng chàng đã vất vả lắm " Yên Tuyết mi ủng đỏ , những giọt nước mắt yêu chiều nam nhân bất chợt buông rơi một cách tự nhiên . Nàng biết nam nhân này đã trải qua một tuổi thơ đầy cô đơn và biến động .

So với nàng - một tiểu thư lá ngọc cành vàng được sinh ra từ ra đinh quyền quý , đươc gia phụ cùng các bậc trưởng lão cưng chiều từ bé đến lớn quả thật so với nam nhân này là một sự chênh lệch quá lớn.

Nàng chủ động để nam nhân nằm trong lòng mình , đặt một nụ hôn nhẹ lên từ đôi môi ngọt ngào thảo hồng lên vành môi hơi thô rát của đối phương . Một cái hôn ôn nhu của người vợ hiền lành , như đang cảm thông thấu hiểu cho phu quân đã vất vã bon chen .

Yên Tuyết nghĩ đến điều gì rồi âu yếm hỏi han

" Vậy còn sinh vật hình sói kia thì sao , thiếp chưa từng thấy ai thuần phục được giống loài ấy "

Phàm Vũ đảo mắt rồi lại hồi tưởng .

...

Sư phụ Phàm Vũ đột nhiên từ đâu lấy ra hai cái vòng ngọc óng ánh đưa cho hắn , khiến tên này tò mò không biết là gì bằng chăm chú nhìn ngắm với ánh mắt đăm chiêu

Vị sư phụ chỉ vào hai cái vòng ngọc trên tay rồi nói :

" Đây là nhẫn trữ vật , có thể dùng giống như cái kho tích trữ những đồ vật ngươi thu gôm được "

" Chiếc còn lại có thể chứa được sinh vật sống cũng như xác chết nhưng chưa đủ đẳng cấp để thu giữ người sống vào bên trong "

Phàm Vũ ngơ ngác nhận lấy hai chiếc nhẫn từ tay sư phụ rồi nhanh chóng đeo vào , hắn đang không biết làm sao để sử dụng , đang loai hoai đưa lên đưa xuống bàn tay xem xét .

" Nhỏ máu nhận chủ đi " Vị sư phụ cất nhắc

Phàm Vũ cũng không tò mò nữa mà làm theo , hắn cắn một vết máu nhỏ rồi chấm lên hai chiếc nhẫn trên tay ...

ong ong

Một luồng ý niệm thần bí truyền vào đầu hắn , cho hắn biết công dụng cũng như cách sử dụng chiếc nhẫn .

Hai chiếc nhẫn đã nhận hắn làm chủ nhân duy nhất , sẽ không ai có thể xem bên trong có gì khi chưa có sự đồng ý của hắn hoặc khi hắn chết đi thì lúc đó nhẫn vô chủ mới có thể khám xét bên trong a

Chỉ rất nhanh Phàm Vũ đã hiểu được cách sử dụng liền truyền ý niệm thăm dò bên trong chiếc nhẫn ...

Bên trong chiếc nhẫn trữ xác sư phụ đã chuẩn bị cho hắn một ý xác động vật nhỏ để làm đồ ăn khi đói đề phòng những lúc hắn vô dụng không kiếm được đồ ăn .

Phàm Vũ lại chuyển ý niệm qua chiếc nhẫn còn lại liền kinh ngạc thốt lên

" Sư phụ "

Vị sư phụ nhìn hắn gật đầu rồi từ từ nốc thêm một ngụm rượu

Sau khi thăm dò bên trong chiếc nhẫn trữ vật sư phụ ban cho , Phàm Vũ lấy ra vài chục cuốn vũ kĩ , công pháp , binh pháp , một số loại vũ khí sắc bén cùng một ít viên thuốc nhỏ bằng đầu ngón tay mà hắn vẫn chưa biết công dụng là gì .

" Tiểu tử , lần này sư phụ sẽ đi xa một thời gian "

" Ngươi cứ từ từ mà rèn luyện , ngày ta trở lại cũng chính là ngày người xuất môn "

Đối với hành tung biến ảo của sư phụ Phàm Vũ từ lâu cũng quen nhưng lần này đích thân sư phụ nói sẽ đi xa khiến hắn có chút buồn lòng .

" Được rồi , nghỉ ngơi lấy sức đi " Vị sư phụ nhẹ nhàng căn dặn rồi bước vào trong hang động để mặc Phàm Vũ

" Vâng , xin đa tạ sư phụ " Phàm Vũ lễ phép chấp tay cảm tạ sau thân ảnh kia .

Trời đã khuya , trải qua một ngày dài vận động nên Phàm Vũ cũng mệt mỏi mà cất lại đống sách do sư phụ ban cho sau đó lăn quay ra ngủ bên cạnh bếp lửa .

...

Ò ó o...

Khi những tia nắng đầu tiên còn chưa kịp ló dạng thì những chú gà rừng đã cất tiếng vang vỏng cả một vùng rừng rộng lớn . Phàm Vũ cũng vì thế mà thức giấc .

Hắn đã háo hức chờ đợi giây phút này lâu lắm rồi , hôm nay là ngày đầu tiên được khám phá thế giới bên kia kết giới , trong lòng có chút hảo giác .

Phàm Vũ háo hức đi rửa mặt , sửa soạn lại quần áo rồi lấy ra từ trong nhẫn trữ vật sư phụ ban cho một thanh trường mâu cùng một tấm thuẫn và một con dao găm nhỏ vắt ngang hông .

Phàm Vũ cũng nhỏ máu nhận chủ như chiếc nhẫn trữ vật đêm qua nhưng khi nhỏ máu lên ba thanh vũ khí vừa lấy ra thì đều nhận lại sự im lặng , hắn khó hiểu nhưng nhanh chóng cũng lấy lại tập trung .

Thanh trường mâu dài gần bằng đầu hắn , vẻ ngoài màu vàng óng ánh , đứng giữa vùng không gian còn chưa được ánh nắng chíu rọi mà phát quang khí phách kinh người . Phàm Vũ nâng thanh trường mâu lên múa may vài đường mà cảm nhận thấy loại binh khí này như là chế tạo cho mình hắn vậy . Một cảm giác kích thích vang lên trong đầu .

Cùng với thanh trường mâu là một tấm thuẫn màu xanh lục , nhìn có vẻ yếu ớt nhưng khi Phàm Vũ dùng thanh mẫu gõ lên thì lại nghe thấy tiếng của kim loại va chạm kêu lên ong tai .

Hắn đang định dùng thanh mâu đâm vào tấm thuẫn để xem sức công kích của thanh mâu mạnh hơn hay lực phòng ngự của tấm thuẫn chắc chắn hơn nhưng nghĩ đến sợ hư hại nên đành thôi :

" Dù gì cũng là sư phụ ban tặng phải trân quý "

Cầm chặt hai vật khí trên tay , hắn trông thấy bản thân như một chiến thần sắp ra chiến trận mà cười lên một tràn khoái trá , từng bước hiên ngang đi qua đi lại diễu tập .

" HaHa , được của ló "

Trước khi đi hắn không quên chạy vào hang động cáo từ sư phụ một tiếng . Nhưng khi tiến vào bên trong thì sư phụ đã biệt tăm từ lúc nào không hay .

Phàm Vũ cũng không quá đổi ngạc nhiên rồi quay người chạy thẳng một mạch về phía kết giới được mở ra .

Chạy đến nơi đầu nguồn dòng sông bị kết giới chắn ngang , nơi này có nhiều con suối nhỏ từ khắp bốn phương hội về một rảnh lớn rồi chảy thành một dòng sông lớn .

Mảng thực vật quanh đây muôn màu muôn vẻ , thực sự quá phong phú , có những loại nấm , những loại cây hắn chưa từng thấy bao giờ mà tò mò đến cực điểm .

Mặc dù sư phụ nói là mở kết giới nhưng chỉ là đang cấp cho hắn quyền ra vào kết giới tự do , những sinh vật khác vẫn bị ngăn cản như thường . Phải nói sư phụ kia đôi lúc hay hà khắc nhưng lại rất cẩn trọng cho an nguy của đệ tử như hắn a.

Tên tiểu tử này cũng hành sự vô cùng cẩn thận , nghĩ rằng nơi này là đầu nguồn , lại có nhiều con suối nhỏ nên rất dễ là nơi tụ tập của muôn loài thú về đây nên Phàm Vũ cẩn thận chọn cho mình một gốc cây cao chừng mười mét rồi trèo lên trên xổm ngồi quan sát xuống dưới .

Cứ thế hắn ngồi đến trưa , khi buồn thì lấy lương khô ra nhai , nghe tiếng chim hót líu lo líu rít tận hưởng cuộc sống như bậc đế giả a .

Xoạt xoạt

Đang thiu thiu bỗng Phàm Vũ giật mình vì có tiếng động vọng lại , hắn cẩn thân quan sát về phía phát ra tiếng động kia nhưng rồi thở phào nhẹ nhõm .

Thì ra chỉ là một đàn linh dương ra uống nước . Bầy linh dương này phải gần đến năm mươi con , toàn thân có màu nâu vàng óng ánh , phía trước iết hầu có nhưng mình ngôi sao trông rất đẹp mắt , trên đầu còn đội cặp sừng nhìn oai vệ chẳng khác gì vương niệm a .

Cả bầy con đực có , con cái có , còn có cả những con nhỏ mới sinh đang quay quần chạy nhảy dưới dòng nước trong vắt kia .

Phàm Vũ nhìn cảnh này cảm thấy cảm động , cảm thấy say mê ngắm mà nhìn vẻ đẹp của đám linh dương trước mặt , trong đầu nãy lên hàng loạt các món ngon chế biết từ thịt linh dương a ...

Gầm gầm ...

Ào ào