Nhưng khi cuồng long mở mắt, mãnh hổ về núi thì sao hắn ta có thể ngăn cản nổi!
Có từng nghe thấy tiếng gió nổi lên, có từng nhìn thấy mây cuộn từng lớp, đó là rồng bay ra biển, là hổ gầm thấu trời xanh…
Đó là gió từ rồng, mây từ hổ, mây gió hội tụ, Long Hổ Sinh Uy!
Lâm Nhất tiến lên từng bước, bỗng chốc, mây gió nổi lên, phá tan khí thế đang bao phủ trên người hắn.
Nắm đấm được đấm ra có màu đỏ như bị lửa lớn đốt cháy, ánh mắt lóe lên ánh sáng, vẻ bá đạo thoáng hiện giữa hai chân mày.
Hắn điên cuồng hét lên một tiếng sau thời gian dài bị đè nén, giải tỏa hết mọi sự phẫn nộ và không cam lòng.
Ầm!
Hai nắm đấm va vào nhau, đột nhiên, cục diện không ai ngờ đến đã xảy ra.
Chu Vân đang sắp xông qua bị đấm bay văng ra xa, không ngừng rên lên đầy khó chịu.
Chu Vân bị đánh bay ra ngoài, khóe miệng rỉ ra một tia máu tươi, sau khi rơi xuống đất ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Khí thế bạo phát của Long Hổ Sinh Uy trên người Lâm Nhất vậy mà lại đánh ngang sức với hắn ta.
Hưu!
Một quyền đánh bay đối phương, thần sắc Lâm Nhất không thay đổi, tiếp tục thi triển Đại Nhạn Quyết.
Mũi chân khẽ nhón, lăng không bay vọt lên, chớp mắt đã đến trước mặt Chu Vân.
Gần như chân trước hắn ta vừa bị đánh bay, chân sau Mãnh Hổ Quyền đỉnh phong của Lâm Nhất lại lần nữa đánh tới.
Nhưng Chu Vân dù sao cũng có tu vi võ đạo tầng bảy đỉnh phong, thân kinh bách chiến.
Không giống những tên thùng rỗng kêu to như Mã Khôi, Trần Tiêu.
Nhìn thấy một quyền đánh tới lần nữa, lạnh lùng quát: "Muốn chết!"
Kim Xà Quyền!
Chỉ thấy cơ thể của hắn ta vặn vẹo giống như một con rắn độc, khí tức vô cùng âm hàn tản ra từ trên người, cổ tay duỗi ra như rắn.
Keng!
Chớp mắt nhìn lại, giống như một con rắn độc đang phi lên nhào về phía mãnh hổ vậy.