Thấy cô gái nhỏ lo sợ nép mình vào chăn Lục Quân chầm chậm đi đến bên giường.
- Mau tránh xa tôi ra...!anh mau về đi
Ném mạnh gối vào mặt người đàn ông trước mắt, Yên Hoa vừa sợ vừa giận xua đuổi anh về nhà.
Hành động chống đối của cô khiến Lục Quân lúc này nhớ lại khung cảnh khi nãy cô và Trần Đình cười nói vui vẻ trước cửa nhà, biểu cảm trên gương mặt anh liền thay đổi không còn dịu dàng mà thay vào đó là sự lạnh lùng , ánh mắt sắc bén nhìn người con gái trước mắt.
Nhận thấy sự thay đổi của Lục Quân, khi này Yên Hoa mới cảm thấy lo lắng cho bản thân vì đã lỡ chọc giận người không nên chọc.
- Tôi không thích người đàn ông nhìn thấy mọi sự xinh đẹp từ em, bằng không tôi sẽ khiến hắn giống như những người trước đây...!em cũng biết tôi sẽ làm gì mà
- Ý...!ý anh là gì ? Anh có quyền gì mà quản lý tôi ?
- Rồi em sẽ biết Lục Quân tôi sẽ làm gì !
Ngẩn người một lúc lâu Yên Hoa bắt đầu sợ hãi với sự độc ác của anh.
Không muốn trêu chọc cô nữa Lục Quân đứng dậy rời đi , khi này ngoài trời đã tối đen mưa rơi từng hạt như muốn níu kéo không để người đàn ông đi.
- Khoan....!đã
Lo lắng anh sẽ làm hại đến Trần Đình, Yên Hoa vội vã rời khỏi giường níu giữ tay anh lại.
- Sợ tôi sẽ giết hắn sao ? Tôi sẽ mềm lòng nếu em giữ tôi ở lại.
Ánh mắt u sầu nhìn anh giờ đây không có lựa chọn nào là có lợi cho Yên Hoa cả, sự đắn đo suy nghĩ của cô khiến Lục Quân không kiên nhẫn mở cửa sổ định rời khỏi trong mưa.
- Đừng.....đi
- Hả ? Em nói gì cơ ? Không nghe rõ
Biết bản thân bị anh làm khó dễ, kéo tay anh vào trong cô khóa cửa sổ lại để mưa không dội vào.
- Tôi bảo là anh....đừng đi.
Hãy ở lại đây.
Nhận được tín hiệu từ Yên Hoa, Lục Quân vui vẻ ôm lấy cô gái nhỏ, hôn nhẹ vào má cô.
Bất ngờ cô lấy tay lau đi dấu hôn, nhưng lại bị anh hôn vào má bên.
Vừa mới xuống sân bay đã vội vã lái xe đến đây tìm Yên Hoa làm Lục Quân có đôi phần mệt mỏi, anh tự nhiên đi đến giường của cô nằm xuống nghỉ ngơi, ra hiệu cho cô nằm kế.
- Anh ngủ ở đó đi...!tôi xuống dưới nằm
- Chẳng lẽ em ngại hả ? Đâu phải lần đầu chúng ta nằm cạnh nhau
- Mùi hương trên người anh nồng nặc khiến tôi khó chịu
Nghe cô nói vậy anh vội đưa áo lên ngửi thử, quả đúng còn xót lại chút mùi hương nước hoa của Thanh Tú khi nãy ngồi cạnh bên anh trong xe.
Nhìn biểu cảm khó chịu của Yên Hoa, anh cười nhẹ vội vàng cởi áo khoác bên ngoài rồi dứt khoát cởi luôn sơ mi trắng bên trong, từng cơ thịt săn chắc hiện lên ngay trước mắt làm cô gái ngại đỏ mặt xoay người đi chỗ khác.
- Anh...anh đang làm gì thế ? Bên ngoài trời đang mưa lạnh lắm mau...mau mặc áo vào đi !
Đến bên cô gái nhỏ đang lúng túng Lục Quân từ tốn bế cô về giường ôm chặt vào lòng.
Nụ cười tà mị nở trên môi.
- Như này sẽ ấm hơn.
Ngủ thôi, tôi hơi mệt.
- Nè anh !!!
Với khung cảnh ngượng ngùng thế này làm sao Yên Hoa có thể yên giấc ngủ ngon, nếu người nhà cô thấy cảnh này thì chết chắc.
Đến cả việc xoay người đối với Yên Hoa lúc bấy giờ cũng trở nên khó khăn, nếu xoay người trở lại mặt cô sẽ đối diện với bờ ngực vạm vỡ ấy.
Tư thế không mấy thoải mái này khiến Yên Hoa không thể chợp mắt, cố gắng đẩy Lục Quân ra xa cô xoay người nhìn về phía anh.
Gương mặt điển trai ấy, cùng ánh mắt sâu thẳm mang theo chút nhớ nhung dịu dàng vuốt lấy mái tóc ngắn của cô.
Nâng nhẹ cầm Yên Hoa, người đàn ông cúi nhẹ đầu đặt lên môi cô nụ hôn sâu đậm.
Dù muốn né tránh, phản đối kịch liệt nhưng với sự yếu thế của cô hoàn toàn bị Lục Quân đàn áp.
Nụ hôn mang theo vẻ mê hoặc dần chiếm lấy tâm trí cô gái nhỏ....khiến cô dần buông bỏ sự phản kháng mặc sức cho người đàn ông làm càn.
Môi cô hé mở tạo cơ hội cho lưỡi anh xâm nhập vào, càn quét bên trong khoang miệng cô gái nhỏ....từ từ hút đi hết sinh khí làm cô trở nên khó khăn trong việc hô hấp.
Tay không tự chủ đặt lên ngực Lục Quân làm chỗ dựa, vụng về đáp trả nụ hôn mạnh bạo của anh.
Đến khi sinh lực bị anh hoàn toàn rút cạn, Yên Hoa khó thở đập tay nhẹ vào lòng ngực anh.
Nhận được tín hiệu từ cô, người đàn ông không đành lòng buông tha cho cánh môi của cô gái nhỏ.
Như lấy lại được sự sống Yên Hoa hít lấy hít để không khí xung quanh.
Biểu cảm đáng yêu của cô khiến Lục Quân càng đấm chìm , gõ nhẹ vào cánh mũi cô.....anh hạ nhiệt độ máy lạnh rồi ôm bảo bối vào lòng đắp chăn lại.
- Đã kết thúc nghi lễ trước khi ngủ.
Chúc bảo bối nhỏ ngủ ngon.
- " Bảo bối nhỏ " ???
Cơn mưa lắc rắc bên ngoài to dần lên, bầu không khí lạnh bên ngoài len lỏi qua khe cửa sổ đi vào kết hợp cùng nhiệt độ thấp trong phòng làm Yên Hoa rùng mình nép vào cơ thể ấm áp của người đàn ông nằm cạnh bên.