Cô bé chưa từng đánh qua nhiều quỷ như vậy, hơn nữa lại còn là tưởng quỷ lợi hại hơn ác quỷ.
Hồ lô linh hồn quay vòng trong không trung như sợ mình vẫn chưa sạch, đám quỷ đào hoa nhìn nhau, đột nhiên không nói ra lời.
Trước điện diêm vương đột nhiên trở nên im lặng.
Những “thi thể” cứng ngắc xao động kia cũng dừng lại một cách quỷ dị.
Quỷ xui xẻo nói: “Kỳ lạ, sao bọn nó không cử động nữa vậy, chẳng lẽ chúng nó là do nữ quỷ đầu bạc kia điều khiển sao?”
Nó vừa dứt lời thì nhóm “thi thể” vừa rồi còn ngừng hoạt động đã lập tức. lách cạch chuyển động!
Quỷ xui xẻo: “Cmn, cmnl”
Quỷ đào hoa lắp xong đầu mình vào cổ thì giơ tay đánh một cái vào đầu nó: “Biết mình không may thì bớt nói vài câu đi!”
Quỷ nhu nhược đã lùi về phía Túc Bảo, nó ôm cô bé vào ngực, nhíu mày nói: “Những nữ quỷ đầu bạc này có hơi không bình thường, hồ lô linh hồn đều có thể nuốt...”
Vừa dứt lời cổng to của điện diêm vương đã kẽo kẹt một tiếng, âm phong bên trong tràn ra, nhóm “thi thể” hành động chậm chạp càng trở nên linh hoạt hơn, bắt đầu từ từ đánh về phía bọn họ.
Quỷ xui xẻo: “Cmnl Ta chỉ vừa mới nói xong thôi cũng cựa luôn rồi à... Có cần phải chơi ta như vậy không?”
Quỷ nhu nhược ôm Túc Bảo, ánh mắt nghiêm lại: “Những “thi thể” này... là âm binh à?”
Nó nhìn về phía điện diêm vương sau lưng.
Quỷ đào hoa cũng lùi bước, nó nói: “Đúng vậy, cho dù là nữ quỷ đầu bạc hay. những âm binh này thì chúng đều không có cách nào mở cửa lớn của điện diêm vương... Sau khi cửa lớn điện diêm vương mở, những âm binh này mới “sống” lại.”
Quỷ nhu nhược gật đầu: “Nói cách khác, chúng nó muốn cướp điện diêm vương... Mà chúng nó lại không thể mở được điện diêm vương nên mới cố ý chờ Túc Bảo đến để mở nó ra.”
Đúng, không sai, chính là như vậy.
Vừa rồi cửa điện diêm vương còn chưa mở ra, nơi này rất yên tĩnh, nữ quỷ đầu bạc cũng không xuất hiện.
Cửa điện diêm vương vừa mở bọn chúng đã xuất hiện.
Hơn nữa mục tiêu của chúng rất rõ ràng, giết Túc Bảo, xông vào điện diêm vương...
Chẳng lẽ điện diêm vương không nguy hiểm, bên ngoài mới nguy hiểm?
Quỷ mít ướt thút thít: “Vậy, vậy có phải chúng ta nên đóng cửa điện diêm vương lại không?”
Đúng lúc này trong bóng tối lại vang lên tiếng cười ha ha, hơn nữa còn đến từ khắp nơi!
Nhóm ác quỷ ngẩng đầu lên, lập tức thấy trên rễ cây khô, trên vách đá, giữa âm binh... đều toàn là nữ quỷ đầu bạc nằm sấp!
Số lượng rất nhiều, tạm thời không thể đếm được có tổng cộng bao nhiêu.
Quỷ đào hoa lạnh gáy, vừa rồi có mười hai con đã khiến họ phải gắng hết sức mới chống chọi được.
Bây giờ nhiều như vậy... Cái này đánh như nào! Còn chưa nói đến ngàn vạn âm binh càng ngày càng linh hoạt...
Họ không kịp suy nghĩ thêm gì thì nữ quỷ đầu bạc đã lao đến, có mấy nữ quỷ đầu bạc nhào thẳng vào điện diêm vương rồi chui vào.
Quỷ đào hoa dùng hồn thể của mình ngăn nữ quỷ đầu bạc lại, mặc cho bản thân bị xé nát, nó hét lớn: “Túc Bảo, vào điện diêm vương đi!”
Khóe môi Túc Bảo run rẩy: “Nhưng mà, các ngươi...”
Quỷ nhu nhược hét lớn: “Không cần phải lo cho chúng ta!”
Nó ngăn trước mặt một nữ quỷ đầu bạc, khi còn sống sau khi chết nó đều yếu đuối, lúc này lại không lùi bước dù chỉ một chút, dù là bị đơn phương tàn sát cũng không chịu tránh ra một bước.
“Trong điện diêm vương nhất định có thứ gì đó... Túc Bảo, mau chạy đi, còn sống thì chạy đi...”
Cảnh cuối cùng là mợ cả lao đến, dùng cơ thể ngăn trước cửa chính điện diêm vương, ầm một tiếng, cửa điện diêm vương hoàn toàn đóng lại.
Ngăn cách với tiếng gầm thét cắn xé bên ngoài, ngăn cách cô bé với họ, thế giới này chỉ còn một mình cô bé.
“Ha ha ha...”
Đột nhiên bên tai Túc Bảo vang lên tiếng cười xảo quyệt của phụ nữ...