Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 624: Thành tinh thật rồi




Sau đó nó thách thức: "Nhào vô, có bản lĩnh cứ xông lên! Ngươi có bản lĩnh cướp đàn ông thì có gan mở cửa, à có gan mở cửa sổ"

Cái Chuông: "Y....... `

Túc Bảo: "2"

Bé ngáp dài, đội một con vẹt lên đầu rồi đi đánh răng rửa mặt.

Sau đó bé thay quần áo, xỏ giày, đi xuống lầu... 'Tô Dĩnh Nhạc đang giúp bà cụ Tô bưng bữa sáng đến bàn ăn, nhìn thấy Túc Bảo đáng yêu còn mơ màng ngái ngủ và con vẹt trên đầu...

Anh cười nói: "Con dậy sớm vậy? Muốn ăn cái gì?Cậu ba lấy giúp con."

Hôm nay cậu ba không mặc quần áo ở nhà mà mặc một chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt và quần âu màu đen.

Áo sơ mi nhét trong quần, thắt lưng đen đơn giản tôn lên vòng eo thon gọn nhưng đầy rắn chắc, tay áo. được xắn lên làm tôn lên sự tùy ý.

Anh có khí chất nho nhã lễ độ và ôn hòa như ngọc, giữa hai lông mày phảng phất nét tao nhã.

Túc Bảo vô thức đi theo cậu ba chân dài, cậu ba của bé đang bưng thứ gì đó đi về phía phòng ăn.

Có lẽ anh muốn nhanh chóng đặt đồ xuống và ôm 'Túc Bảo nên bước đi rất nhanh.

Đôi chân ngắn ngủn của Túc Bảo đang đuổi theo anh, khi Tô Dĩnh Nhạc quay lại thì thấy Túc Bảo va vào chân anh.

Túc Bảo ôm lấy đôi chân dài của Tô Dĩnh Nhạc, ngẩng đầu xoa mũi, vô tội nói: "Cậu ba, sao bỗng nhiên lại dừng bước?”

Tô Dĩnh Nhạc cong môi hỏi: "Có đói không con?”

Túc Bảo gật mạnh đầu: "Có có!"

Sau đó bé trèo lên ghế rồi ngồi xuống, khoanh hai †ay nhỏ trên bàn. 

Bé giơ tay nói: "Cậu Ba, con muốn ăn bánh bao sữa chiên!"

Ngửi được mùi thơm, cô bé con đã hoàn toàn tỉnh táo.

Đáy mắt Tô Dĩnh Nhạc như lấp lánh ánh sao, anh đã sớm biết cô bé con sẽ ăn món này.

Bánh bao sữa được chiên trên chảo, có màu vàng nâu, bên ngoài giòn rụm, khi cắn bánh sẽ thấy nhân bánh hấp màu trắng sữa, mềm ngọt bên trong.

Quệt thêm ít phô mai, Túc Bảo có thể ăn ba cái bánh bao một lúc.

Bà cụ Tô nói: "Ăn từ từ thôi con. Lát nữa sẽ có người mang quần áo đến, chúng ta chọn vài bộ. Ngày kia các

con sẽ bắt đầu đi học, phải bắt đầu..."

Bà muốn nói phải bắt đầu giờ giấc sinh hoạt đều đặn, đi ngủ sớm và dậy sớm.

Nhưng nghĩ lại, hình như ngày nào Túc Bảo cũng. tuân thủ giờ giấc sinh hoạt đều đặn, hiếm khi bé ngủ nướng.

Túc Bảo đang ăn, nói: "Phải bắt đầu cái gì ạ?"


Tô Nhất Trần liếc nhìn Tiểu Ngũ trên đầu bé, nhẹ nhàng nói: "Tiểu Ngũ, xuống đi."

Tiểu Ngũ nghiêng đầu nhìn Cái Chuông đang ở tư thế mai phục phía sau Tô Nhất Trần, lập tức nói: "Không. đấy"

Mọi người: "...

Thành tỉnh thật rồi, thành tỉnh thật rồi!