Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 588: Con nhất định là Quỷ Vương Đại Soái




Kỷ Trường nói: “Dưới Diêm Vương có mười đại Soái, đó là Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Quỷ Vương Đại Soái, Nhật Du Thần, Dạ Du Thần, Báo Vĩ, Điểu Chủy, Ngư Tai, Hoàng Phong. Những gì cậu nhìn thấy đều là tác phẩm điêu khắc ở sảnh chính.

'Túc Bảo xòe tay ra đếm, dòng suy nghĩ chợt lệch hướng: “Sao mấy cái tên này lạ quá... Báo Vĩ, Điểu Chủy là gì? Địa phủ có Ngư Tai và Hoàng Phong tr?"

Kỷ Trường giải thích từng cái một.

Túc Bảo nghe xong, lại hỏi: “Không, tổng cộng là mười một mà.”

Tô Tử Tích cũng hồ nghi như Túc Bảo, Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu Mặt Ngựa đã bao gồm bốn đại soái, nếu chỉ tính là hai thì tổng cộng chỉ có chín đại soái.

Kỷ Trường nói: “Hắc Bạch Vô Thường là một vị soái.”

Tô Tử Tích và Túc Bảo ngơ ngác nhìn nhau.

Kỳ lạ quá, tại sao vậy nhỉ?

“Sao không tính Đầu Trâu Mặt Ngựa là một vị soái thôi?” Em bé thích tò mò - Túc Bảo hỏi tiếp: “Không công bằng xíu nào. sao Đầu Trâu Mặt Ngựa tính thành hai còn Häc Bạch Vô Thường chỉ tính là một?”

“Sao không gọi là chính hoặc mười một đại m Soái.”

Kỷ Trường: “..."

Khóe miệng hắn khẽ giật.

Hắn cũng không biết, đi mà hỏi Diêm Vương.

Kỷ Trường liếc nhìn Túc Bảo, phớt lờ câu hỏi của bé, tiếp tục nói: “ Thuộc hạ của Diêm Vương đâu chỉ có nhiêu đây, còn có tứ đại thẩm phán, Mạnh Bà, Thành Hoàng cùng vô số âm binh và quỷ tướng.”

Túc Bảo: 'Tô Tử Tích lại thu nhặt được thêm chút kiến thức.

Kỷ Trường: “Cho nên, Tô Tử Tích, cậu là ai?” 

Kỷ Trường nói xong, nhìn chằm chằm Tô Tử Tích. Cậu bé vẫn không biết bất kỳ chỉ tiết nào.

Tất cả những gì Kỷ Trường biết là: Sự gặp gỡ giữa hắn và Túc Bảo cũng là tình cờ, nhưng hắn nhất định phải cầm cuốn sổ này.

Tô Tử Tích ngơ ngác, cái gì với cái gì thế hả, sao cậu chẳng hiểu gì vậy?

Túc Bảo cũng cảm thấy choáng váng: “Sư phụ, người đang nói gì vậy?”

Thấy Tô Tử Tích chẳng có phản ứng gì từ câu chuyện của hắn, Kỷ Trường thầm nghĩ có lẽ hắn cả nghĩ rồi.

Tứ đại thẩm phán, Hắc Bạch Vô Thường và Đầu Trâu Mặt Ngựa đều đang đi làm mài!

Các thuộc hạ còn lại, Mạnh Bà - Cố Tiểu Bát đều đã xuất hiện rồi.

Du Tỉnh - Nhật Du Thần và Dạ Du Thần thì vẫn chưa rõ tung tích trên trân gian.

Quỷ Vương, không chắc. Thành Hoàng... Thành Hoàng của tất cả địa điểm đều có mặt đầy đủ, âm binh quỷ tướng cũng đang canh giữ bên dưới. 

Báo Vĩ, Điểu Chủy, Ngư Tai... Kỷ Trường bỗng nghĩ tới điều gì đó, khóe miệng khẽ giật.

“Quên đi." Kỷ Trường ấn vào ấn đường: “Dù sao bây giờ ta nói hai nhóc cũng không hiểu.”

'Túc Bảo trợn trắng mắt. Đấy đấy, lại là câu nói này.

Câu này có gì khác gì câu “Trẻ con không nên hỏi nhiều' đâu cơ chứ.

Tô Tử Tích phản ứng lại, đột nhiên nói: “Ý chú là, con... con là một trong những thuộc hạ của Diêm 'Vương??

Đôi mắt cậu mở to.

Uầy! Lợi hại à nha!

Trò chơi dưới địa phủ chẳng phải thú vị hơn trò chơi trên di động hay sao?

Không phải lo lắng về việc bị các cô gái khác 'hẹn hò trực tuyến nữal....

Hai mắt Tô Tử Tích sáng lấp lánh: “Sau này em đợi anh xuống địa ngục trước, sau đó anh sẽ mở cửa sau ở phủ Diêm Vương cho em, tìm cho em một chức quan, sau đó em hãy chết nha.”

Túc Bảo vui vẻ nói: “Dạ dạ.”