Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 339: ta nhất định phải vặn gãy cổ của con gà này mới được




'Tô Cẩm Ngọc và Túc Bảo nghe đến say sưa.

'Túc Bảo không ngờ trên đời này lại có người xui xẻo. như vậy!

Hiện tại bé tò mò không biết quỷ xui xẻo đã chết như thế nào, nó nói mình đã bị gà mổ chết, hơn nữa sau khi chết còn rất sợ gà trống, chuyện này là sao vậy ta?

Bé con chống má: “Sau đó thì sao, sau đó thì sao?”

'Tô Cẩm Ngọc: “Trong nhà tù không được nuôi gà mà phải không? Sao ngươi lại bị gà mổ chết thế?”

Hai người nhìn quỷ xui xẻo bằng ánh mắt trông mong.

Quỷ xui xẻo lập tức có cảm giác như mình đang kể chuyện trước khi đi ngủ cho đám trẻ con mẫu giáo, một lời khó nói hết...

Nó nói thầm: “Trong nhà tù đúng là không có gà...”

Sau mấy lần xin chuyển nhà tù mà không có kết quả, quỷ xui xẻo không cam lòng, chỉ có thể tiếp tục nghĩ đến việc trốn thoát.

“Thật ra ta chỉ bị kết án ba năm tù, ta đã nộp đơn xin được hơn một năm... Chỉ cần ngồi tù thêm hơn một năm nữa là ta có thể ra ngoài rồi.”

Nhưng cuộc sống nhặt xà phòng khiến nó không thể chịu đựng nổi! 

Nếu không trốn đi, nó sẽ trở thành “bé cưng đầu quả tim” của trùm tù mất.

Thế là vào một buổi chiều mưa phùn, nó đã tìm được cơ hội trốn thoát!

Trùng hợp hôm đó có người nhà tới thăm tù, là một đôi phu thê trung niên.

Ngày đó bọn họ mang theo đám gà nhà mình vào thành phố để bán, còn dư lại một con gà trống vẫn chưa bán được.

Lúc vào thăm tù, đồ của bọn họ được đặt trong phòng kiểm tra, cũng không biết con gà trống đã chạy ra ngoài bằng cách nào nữa.

“Ngày đó ta rất thuận lợi, thật đó, xui xẻo lâu như m

vậy, lần đầu tiên ta lại thuận lợi đến thế!

“Thuận lợi chuồn khỏi nhà tù, thuận lợi tìm được lối ra... Vài lần nguy hiểm đều tránh được nhân viên đi tuần, lại trùng hợp phát hiện một cánh cửa không khóa nữa!”

“Ta đã sống trong nhà tù lâu như vậy, ta cũng lờ mờ. nhớ được bản đồ địa hình của nhà tù, giữa phòng kiểm tra và phòng điều khiển có khoảng trống, chỉ cần đi qua cánh cửa đó, sau đó lặng lẽ lách qua khe hở là có thể đi thẳng tới bãi đậu xe ở ngoài cửa rồi, sau đó bám dưới gầm xe giống như trong TV rồi rời đi với xe luôn...”

“Ai biết ta mới chạm vào cửa phòng kiểm tra, đột nhiên có một con gà trống từ trên trời giáng xuống, “cục tác” một tiếng!”

Quỷ xui xẻo sợ tới mức suýt chút nữa là linh hồn bay ra khỏi cơ thể, nhìn thì thấy là gà trống, tức chết đi được.

Nó chỉ muốn mau chóng lách ra ngoài, nhưng con gà trống kia giống như có thù oán với nó, nhằm vào nó mổ lia lịa.

“Con gà trống kia chắc chắn đã được nuôi lâu rồi, móng vuốt cực kỳ sắc bén, mỏ cũng rất cứng, cứ mổ lia lịa vào đầu tai”

“Tóc của ta cũng bị nó mổ rớt mất một mảng!”

Quỷ xui xẻo đổi kiểu tóc, lộ ra mái tóc hói Địa Trung Hải.

Tô Cẩm Ngọc bừng tỉnh: “Bảo sao ngươi lại để kiểu đầu cây chổi như vậy, thì ra là thiếu cái gì bổ cái đó.”

Quỷ xui xẻo: “...”

Quỷ có thể tự khống chế ngoại hình của mình, có thể biến thành dáng vẻ mình thích nhất lúc còn sống, cũng có thể là dáng vẻ lúc nhập liệm, đương nhiên, cũng có thể biến ra — dáng vẻ thảm thiết của mình lúc chết.

Tuỳ thuộc hết vào suy nghĩ riêng của mình thôi.

Nói tới đây quỷ xui xẻo lại dừng lại, môi run run, vẻ mặt căm hận uất ức.

Tô Cẩm Ngọc: “Sau đó ngươi bị gà vặn gãy cổ?”

Quỷ xui xẻo: “...