Độc Sủng Công Chúa Nhỏ Của Tám Người Cậu (Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm)

Chương 150: “Ngươi đừng sỉ nhục ta!”




Túc Bảo kéo cái ghế lại ngồi bên cạnh quỷ đào hoa, phấn khích nói: “Thời gian nghe kể chuyện đến rồi!”

Cô bé chống cảm, nhìn quỷ đào hoa đầy mong chờ.

Chẳng biết từ lúc nào Tô Tử Du cũng chạy theo vào. phòng, tay cậu còn cầm máy quay phim.

Sau đó cậu dè dặt mở máy quay, ló đầu nhìn.

Đúng lúc trông thấy một nữ quỷ mặc đồ màu đỏ đang nhìn mình hau háu, Tô Tử Du sợ tới mức chân mềm nhữn, vội dựa vào người Túc Bảo.

“Túc Bảo, chúng ta ngồi chung ghế nha.”

Hu hu, ngồi sát gần em gái cậu.

Khóe môi Kỷ Trường khẽ giật, nói: “Nói đi, ngươi tên gì, ngày sinh bát tự là gì, sinh ra ở đâu, vì sao chết.”

Lúc này quỷ đào hoa đã bình tĩnh lại, nhớ tới khoảng thời gian bám trên đầu Lâm Tuyết Anh, không khỏi mảng một

tiếng: “Mẹ nó chứi”

“Con bé đó làm tôi ghê tởm muốn chết!”

Quỷ đào hoa phẫn nộ nói: “Ngươi có tin một ác quỷ như ta lại bị mộng tưởng hão huyền của con nhỏ đó che mờ hai mắt không?”

Kỷ Trường: "...."

Túc Bảo:  "...."

Quỷ đào hoa khóc không ra nước mắt: “Vốn dĩ ta bám trên đầu Lâm Tuyết Anh vì muốn hít chút sát khí, chẳng ngờ cô ta giỏi hoang tưởng quá đỗi!”

Bám trên người Lâm Tuyết Anh lâu như vậy, Quỷ đào hoa xém chút nữa quên luôn mục đích ban đầu khi chọn Lâm Tuyết Anh làm kí chủ.

Nói ra thật quá mất mặt quỷ.

Kỷ Trường cười giễu: “Vậy sao lúc mới trói ngươi lại, ngươi còn la hét thả ngươi ra?”

Quỷ đào hoa không vui nói: “Chuyện nào ra chuyện đó!” Nếu bị bắt thì rất có thể sẽ bị diệt luôn hồn thể. Còn nếu có thể rời khỏi thân thể Lâm Tuyết Anh rồi nhân. cơ hội chạy thoát thân... nó hoàn toàn có thể tìm một kí chủ mới nhat

Thời đại bây giờ...tìm một tên đàn ông hay một cô nàng lăng nhăng đâu khó gì?

“Thế gian này thiếu gì người lẳng lơ đào hoa, tôi có thể nhẩn nha tìm một người khớp với bát tự của mình, đằng này. tôi lại bị mù, chọn trúng phải Lâm Tuyết Anh.”

Kỷ Trường: "...."

Túc Bảo: “...."

Đúng là mù thật!

Đây là con ác quỷ đầu tiên bị kí chủ gây ảnh hưởng mà họ tóm được.

Nói thế nào nhỉ...Một con ác quỷ thảm hại, quá trình nhập thân kí chủ vừa nực cười lại hoang đường.

Quỷ đào hoa khóc lóc kể lể: “Các ngươi không biết đâu! Vốn dĩ theo kế hoạch thì dục vọng và lòng tham của Lâm Tuyết Anh sẽ hóa thành sát khí cung cấp và nuôi dưỡng ta”

“Kết quả thì hay rồi, sát khí trên người ta lại trở thành chất dinh dưỡng cho cô ta.”

“Ta chưa bao giờ gặp cô gái nào thiếu não đến thế, cả ngày hoang tưởng mình là nữ chính phim truyền hình, là công chúa cao quý, là thiếu nữ đẹp vô địch vũ trụ, người gặp người yêu, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe nổ lốp!”

“Còn tưởng tượng khi tâm trạng vui tóc sẽ xoăn, khi buồn bã tóc sẽ thẳng, khi tâm trạng vui trời đổ cơn mưa anh đào, khi buồn bã trời khóc cơn mưa hoa hồng!”

“Cả thế giới đều như bị tê liệt thần kinh mà xoay quanh cô ta, coi cô ta là vũ trụ trung tâm!”

“Tuy ta là quỷ đào hoa, nhưng ta đâu phải con quỷ ngu! Lâm Tuyết Anh thì hay rồi, vừa lăng nhăng vừa ngu ngốc vừa não tàn, ta cảm thấy cấu tạo não cô ta không giống người bình thường!”

Quỷ đào hoa phỉ nhổ bla bla nửa ngày trời như muốn giải bày nỗi oán hận nghìn thu với Lâm Tuyết Anh.

Túc Bảo tò mò hỏi: “Thế vì sao dì chết? Chết hóa thành quỷ đào hoa thì khi trước chẳng phải cũng lăng nhăng như cô giáo Anh Đào sao?”

Quỷ đào hoa xù lông: “Ngươi đừng sỉ nhục ta!”

Sau đó chẳng biết nghĩ tới cái gì, quỷ đào hoa trưng ra bản mặt ta có nỗi niềm khó nói”.


“Lúc này bỗng có một cô gái đi ngang qua, cương thi vội tóm cô gái rồi bắt đầu gặm...”

“Sau đó cương thi lập tức nhổ luôn cô gái ra ngoài, phẫn nộ nói: Ta nhổ vào! Cái loại yêu đương não tàn như ngươi, chó nó cũng chẳng thèm ăn!”

“Mẹ kiếp, ta chính là cô gái bị cương thi gặm rồi nhổ ra đó”

Hai thầy trò Túc Bảo Kỷ Trường: “.....”