Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp

Chương 83: MẶT DÀY




Tại một nhà hàng gần tập đoàn Phong thị…

Phong Dạ Đình và Giai Yên cùng nhau ngồi ăn nhưng Giai Yên lại luôn tỏ rõ thái độ không muốn nói chuyện với anh mà cô chỉ chú tâm vào ăn.

Dáng vẻ này cũng là quá vô tâm rồi đi, Phong Dạ Đình gắp cho cô một miếng thịt đặt vào đĩa

"Em ăn nhiều vào, người em gầy quá!"

Giai Yên bình thản nói, giọng đều đều

"Anh ăn đi không cần phải quan tâm tôi như vậy đâu!"

Câu nói này của Giai Yên chẳng khác nào một vết dao chí mạng, chẳng lẽ anh quan tâm lo lắng cho cô một chút cũng không được hay sao. Cô có cần phải rạch rõ danh giới giữa hai người như vậy không?

Ăn xong Giai Yên lại tiếp tục trở lại phòng làm việc, Phong Dạ Đình biết vì cô gái này rất giữ thể diện nên chắc chắn sẽ không bao giờ chủ động tìm anh, mà anh chỉ có thể mặt dày đến tìm cô mà thôi.

"Để anh xem giúp em!"

Giai Yên lúc này mới đưa tài liệu trên tay mình cho Phong Dạ Đình xem. Quả thật có Phong Dạ Đình bên cạnh giúp đỡ công việc của cô trở lên rất thuận lợi. Anh còn giỏi hơn cả anh Đông Phương Mặc Quân nữa, chỉ cần nhìn lướt qua đã biết được vấn đề ở đâu, còn có giải thích rất chi tiết cặn kẽ. Không hổ danh là người đứng đầu một tập đoàn lớn.

"Em hiểu chưa? Lần sau gặp những trường hợp như này thì chỉ cần tìm ra vài điểm trọng tâm cần lưu ý rồi tìm hiểu một chút là sẽ ra"

"Cảm ơn!"

"Dù sao anh cũng dành thời gian quý báu của mình ra hướng dẫn em như vậy, em cũng phải có chút thành ý chứ sao có thể cảm ơn suông như vậy được!" Phong Dạ Đình tà mị nói.

Giai Yên nghiêm mặt, trừng mắt nhìn về người đàn ông đang ngồi cạnh mình bình tĩnh quan sát

"Vậy anh muốn tôi cảm ơn thế nào?"

Phong Dạ Đình nhún vai "Anh thích những thứ thực tế một chút"

"Bao nhiêu?"

"….?" Phong Dạ Đình không hiểu cô hỏi bao nhiêu cái gì?



"Tiền! Anh muốn bao nhiêu tiền?"

"Em nghĩ anh là người thiếu tiền như vậy hả?" Phong Dạ Đình nhăn mày nhìn cô.

"Vậy anh muốn gì?" Giai Yên cố nén giận, gắng sức bình tĩnh nói

"Đương nhiên là muốn…"

Phong Dạ Đình chăm chú nhìn vào mắt cô một lát, lập tức không nhiều lời nhắm thẳng môi cô cúi xuống hôn.

Nụ hôn môi rất nhẹ Giai Yên chưa kịp đẩy ra thì Phong Dạ Đình đã thoả mái đứng dậy nhàn nhã nói:

"Lần sau muốn cảm ơn anh thì dùng cách này đi rất thực tế."

Giai Yên lườm anh, rõ ràng là muốn chiếm tiện ghi của cô mà cứ hết lần này đến lần khác trêu chọc tìm lý do này kia. Sao trước kia cô không phát hiện ra dáng vẻ mặt dày vô sỉ này của Phong Dạ Đình nhỉ.

Từ sau nụ hôn môi chạm môi kia Giai Yên luôn tránh xa Phong Dạ Đình, chỉ cần anh đến cạnh để thảo luận dự án là cô lại đề phòng ngồi dịch ra nhường chỗ cho anh.

"Em làm gì mà ngồi cách xa tôi như vậy? Tôi cũng đâu có ăn thịt em?"

"Anh ngồi đấy nói được rồi không cần phải ngồi gần nhau như vậy đâu."

"Em…"

Lúc này cửa phòng làm việc của hai bên đều vang lên

Cốc…cốc…cốc

Cốc…cốc…cốc

Phong Dạ Đình / Giai Yên "Vào đi"

Tống Vũ và Lưu Sương mở cửa bước vào thì thấy hai boss lớn đang ngồi cùng nhau bàn bạc một số công việc.

Cậu và cô đi đến đưa tấm thiếp mời cho Phong Dạ Đình và Giai Yên

"Là thiệp mời từ tổng công ty bên Australia tổ chức thành lập công ty năm mươi năm tại thành phố Đế Đô gửi thiệp mời đến ạ."



Phong Dạ Đình nhận lấy "Được rồi cậu ra ngoài đi"

"Vâng ạ" Tống Vũ cúi đầu chào hai người rồi bước ra ngoài.

Lưu Sương đưa thiệp cho Giai Yên xong cũng không nán lại lâu nữa

"Vậy tôi cũng xin phép ra ngoài trước không làm phiền hai người nữa"

Giai Yên gật đầu.

Phong Dạ Đình nhìn cô lãnh đạm nói:

"Khụ…cuối tuần này tôi có thể mời em làm bạn nữ đi cùng tôi tham dự bữa tiệc này được không?"

"…Nếu tôi nói không thì sao?"

Trong giọng nói của Phong Dạ Đình có chút thất vọng "Vậy thì anh cũng không thể cưỡng ép em đi cùng với anh được, đi hay không là quyền của em!"

"…" Giai Yên cũng không thèm nhìn cũng không trả lời Phong Dạ Đình nữa mà đi thẳng ra chỗ bàn làm việc ngồi xuống, để anh bơ vơ lẻ loi một mình.

Phong Dạ Đình đứng lên thì một giọng nói trong trẻo vang lên từ phía bàn làm việc

"Tôi đồng ý!"

Anh ngạc nhiên nhìn về phía Giai Yên vẫn đang lạnh lùng mắt chăm chú nhìn vào màn hình vi tính.

Trong lòng anh không giấu nổi niềm vui sướng

"Vậy hôm đó anh sẽ tới đón em!"

Giai Yên không trả lời Phong Dạ Đình cũng không cố gặng hỏi thêm nữa, thật ra bây giờ anh chỉ mong thật nhanh đến cuối tuần thôi.

Lâu lắm rồi anh đều phải tham dự những bữa tiệc thương nhân này một mình mà không có ai bên cạnh, có vô số các thủ đoạn ngầm bên trong anh đều phải đối phó với từng người một mới có thể đứng vững trên thương trường được như ngày hôm nay.

Thương trường như chiến trường quả thật nhiều khi anh cảm thấy rất mệt mỏi, tại anh chưa đủ tài giỏi hay tại anh vô dụng mà mãi không tìm thấy cô. Nhưng từ khi Giai Yên xuất hiện thì công việc đối với anh chẳng còn quan trọng nữa, mà anh muốn bù đắp tất cả những gì mình có cho cô.