Độc Dược Đinh Hương

Chương 39: Vật thí nghiệm




Nhạc Dương đứng ở giữa đám đông để tìm cô mà không thấy bởi lẻ còn chuyện rất quan trọng cô còn chứa nói

" Ninh Hinh, em đâu rồi!"

Cách chỗ đó không bao xa, Ninh Hinh nghe được tiếng ai đó đang gọi mình nên đã ngoảnh lại

" Có chuyện gì sao? "

" Em cũng không biết nữa, hình như có ai đó đang gọi "

Ở phía chiều ngược lại Sở Nam Dạ để ý đến một kẻ đang đứng núp sau vách tường trong rất khả nghi, muốn đến xem là ai

" Ninh Hinh em ở đây chờ anh chút "

Ninh Hinh khẽ gật đầu buông tay anh ra

Sở Nam Dạ đi lại để coi ai đang theo dõi anh và cô từ nãy giờ không ngờ lại là đứa em ruột của anh Sở Hạc Hiên_ Thập gia tức là đứa con út trong nhà

Nhà anh có mười người nhưng phần lớn điều không thuộc dòng máu cửa Sở gia chỉ có anh và và tiểu Thập là mang dòng máu này

" Em đến đây làm gì, sao không ở phòng bệnh nghỉ ngơi "

" Không cần anh quan tâm, chỉ là bị sây sát thôi"

" Vẫn còn cãi, lần trước là tai nạn nhưng lần này là cố ý em còn muốn bao che cho đến bao giờ "

" Con đường tôi chọn không giống anh sở dĩ tôi bị như thế cũng có một phần do anh hay sao chứ "

Lời nói của Sở Hạc Hiên làm cho anh có chút chạnh lòng không thốt thành lời. Đúng là do anh nhưng anh cũng không trốn tránh anh chỉ muốn được đứa em trai này thấu hiểu mà thôi

Bên khác Ninh Hinh đứng đợi cũng khá lâu nên không còn nhẫn nại nữa định bước đến hỏi nhưng lại bị Nhạc Dương chặng lại

" Ninh Hinh, em ở đây rồi tốt quá chị có chuyện muốn nói với em "

" Quang trọng thì vào phòng đi rồi nói "

Trước khi đi Ninh Hinh còn không quên nhắn tin cho anh một tin nhắn hẹ anh lát nữa lên phòng làm việc của cô

Tại phóng làm việc hiện tại chỉ có cô và Nhạc Dương căn bản không có ai ngoài hai người

" Chị có chuyện gì muốn nói với em "

" Ninh Hinh bên phía họ đang muốn tìm một người nghe nói là một đứa trẻ cỡ 5, 6 tuổi gì đó "

" Họ muốn làm gì?"

" Cái này chị cũng không biết thế nhưng chị nghĩ nó liên quan đến cuộc thí nghiệm đó "

Vừa nhắc đến ' cuộc thí nghiệm đó ' thì sắc mặt của Ninh Hinh lập tức thay đổi

" Không đâu, sẽ không đâu sao họ có thể... "

Ninh Hinh dường như mất hết lý trí nếu thí nghiệm đó một lần nữa lại được thực hiện thì bao nhiêu công sức của cô 6 năm nay coi như công cốc cũng may lúc này có Nhạc Dương giúp cô trấn tĩnh lại

" Ninh Hinh, bình tĩnh lại đi mọi chuyện vẫn còn có cách mà với lại em cũng đã gần triệt tiêu hết trong người con bé rồi sao sẽ không bao lâu nữa con bé sẽ như người bình thường khác cho nên em đừng quá lo lắng "

" Làm sao em không lo lắng được kia chứ, bọn họ là ác quỷ không có tình người chủ cần mục đích có thể đạt được thì họ không từ mọi thủ đoạn đâu, đó là điều em lo sợ nhất "

" Vậy thì không mau trừ khử ngay bây giờ đi "

" Hả, không lúc lượng độc trong máu em vẫn còn mạnh thì mau chóng kết thúc có như thế thì tết năm nay em không cần phải ăn tết một mình nữa rồi "

Tứ của Nhạc Dương cô rất hiểu, công môi lên đáp trả

" Được, hai tuần này vất vả cho chị rồi "

" Chỉ cần em được hạnh phúc thì chị không ngại vất vả "