Độc Dược Đinh Hương

Chương 20: Bị bắt cóc






Mãn Thanh và Đường Sênh nói với nhau chưa bao lâu thì nhanh chống rời đi

Đến một con hẻm nhỏ gần khu ổ chuột có một gia đình khá giả đang sống ở đây, Mãn Thanh nói là ở đây có một nhà thôi miên có thể giúp cô nhớ lại quá khứ

Đến đây cô có chút hoang mang tại sao ở nơi này lại có vị bác sĩ tài giỏi như thế chứ nhưng mà cũng không thể nào lùi bước được cứ thử xem sao

Vị bác sĩ đó là tên béo lùn đôi mắt dâm đãng nụ cười đầy ác ý nhìn Đường Sênh

" Lâu rồi không gặp cô Lục "

" Lâu rồi không gặp. Không biết ông rảnh chứ "

Cô ta liếc nhìn hắn đầy ám chỉ

" Đương nhiên rồi. Cô cần tôi chữa gì sao ?"

Hắn ta nhìn Đường Sênh khẽ gật đầu giống như một món hàng đã ân ý. Không sai hắn là kẻ buôn người chuyên lừa những cô gái xinh đẹp để bán đi làm gái

" Ừm đại khái tôi cũng đã biết nguyên nhân rồi mời cô vào trong tôi sẽ tiến hành chữa trị ngay "

Hắn ta mời Đường Sênh vào căn phòng tối tăm còn Mãn Thanh thì ở ngoài ông ta nói là cần yên tĩnh nên không cho cô ta vào

Đường Sênh nằm trên chiếc giường trắng thô sơ chỉ sau một lúc liền muốn thiếp đi

Ơ, sao lại buồn ngủ thế này. Có chuyện gì vậy…

Đường Sênh cố hết sức không cho mình ngủ nhưng không được.Trước khi bị hôn mê cô đã nghe thấy được cuộc trò chuyện

" Hàng ngon đấy, rất có giá đó "

" Đương nhiên, cô ta không phải gái trinh nhưng mà như vậy cũng đủ tiền cho ông sống trong vinh hoa rồi ... hahaha..."

Bên ngoài Lăng Siêu bị một nhóm người chặng đường nhưng chỉ trong chóp lát cậu đã hạ hết đám người đó. Khi đến nơi thì thấy Đường Sênh bị một người lạ mặt vát lên xe hắn chạy đến nhưng mà không kịp vò đầu cắn chặt ra tức giận. Nắm cổ áo tên kia

" Các người đem cô của tôi đi đâu hả "

" Cậu... Cậu nói cái gì tôi không hiểu "

Lăng Siêu gầm lên, bàn tay nắm thành quả đấm đánh thật mạnh vào mặt hắn

" Đừng giả ngu ở đây. Nói các người đưa cô của tôi đi đâu "

Lăng Siêu bên này thì vừa đánh vừa tra khảo tên kia còn Mạn Thanh thì đứng ở phía sau bức tường nở nụ cười thâm độc

Ninh Hinh cô ta thật quá ngu ngốc chủ sau vài câu nói vài giọt nước mắt là đã bị lừa rồi. Ngốc ạ

Một bên khác Đường Sênh tỉnh lại cố nhìn ngó xung quanh. Ngay từ đầu cô đã biết âm mưu của cô gái ấy. Là một bác sĩ cũng là nhà tâm lý thì sao cô có thể bị lừa dễ dàng như vậy. Dự định sẽ vạch mặt bọn chúng rồi rời đi nhưng mà bọn chúng quá đông một mình cô đánh không lại chỉ đành chịu trói sau đó tìm một nơi nào đó vắng vẻ gần thị trấn rồi trốn thoát cũng chưa muộn

Nhưng mà đời không như mình tưởng bọn chúng đi một lúc một xa tiến thẳng vào trong rừng tối tâm. Đường Sênh cố thoát ra dùng sự nhạy bén của mình cởi trói trong lúc đó trong túi, điện thoại Đường Sênh đang sáng hiện lên dòng số quen thuộc

Đến một khu rừng nhỏ thì bọn chúng dừng xe lại gọi điện cho ai đó

" Chào người anh em, hôm nay tôi có đêm tới một món hàng rất ngon nè đến lấy không?"

" Chú đợi đó tôi đến ngay "

Đây chính là cơ hội của cô

Cô giả vờ ngồi dậy, giả vờ sợ hại không biết đã có chuyện gì xảy ra, bây giờ cô như diễn viên Hollywood vậy

" Đây là đâu ? Tại sao tôi lại ở đây ?"

Đúng như dự đoán hắn ta để ý đến mở cửa ra nhìn cô

" Này cô em, sợ rồi à "

" Anh…anh… là ai ? tại sao lại bắt tôi đến nơi này còn … còn … nữa Lục Y Nhiên đâu với vị bác sĩ kia nữa bọn họ đâu rồi "

Hắn ta nghe cô nói thế thì cười phá lên

" hahaha .... quả thật như cô ta nói cô em đây ngây thơ thật đến giờ vẫn chưa biết mình bị lừa bán đến đây "

Đường Sênh giả vờ ngây thơ nắm chặt lấy chiếc váy len của mình từng giọt lệ rơi xuống đôi bàn tay mảnh khảnh trắng hồng vì lạnh

" Này, sao lại khóc rồi tôi chưa làm gì cô mà "

" híc...híc... tôi... tôi được bán với giá bao nhiêu vậy "

Thật không hiểu nổi trên đời lại có cô gái hỏi mình bị bán bao nhiêu mà quả thật rất thú vị mà

Dù sao cũng bị bán đem đến đây nên trước khi trốn cũng phải xem xem mình bị bán với mức giá bao nhiêu chứ

" 20.000 đô "

Ồ mình cũng đáng tiền chứ bộ ít nhất tới tận 20.000 đô mà

" Anh có thể cởi trói cho tôi không ?"

" Không thể "

" Tại sao ? Tôi dù gì cũng không biết võ cởi trói cho tôi cũng không sao hết "

Hắn lặng người nhìn cô một lát rồi cũng quyết định mở ra. Vừa cởi xong cô ngay lập tức nắm lấy cổ hắn giật thật mạnh xuống làm hắn đau điến còn cô thì thừa cơ bỏ chạy