Lệ Khiết Minh vì khó sinh hai đứa con, nên sau khi cả người mẹ và đứa con đều bình an, cô phi thuờng yêu thuơng chúng. Tình mẫu tử của người bình thuờng là mười, thì của cô lại gấp nhiều lần như vậy. Chuyện này, đến Đông Dịch cũng rất là khó chịu.
Hắn nhớ lúc hai đứa con mới ba tháng tuổi , Lệ Khiết Minh đã là bà mẹ bỉm sữa, cả người đều phát ra khí tức kiều mị quyến rũ, thân thể hơi đầy đặn hơn một chút nhưng vô cùng xinh đẹp, thậm chí cô có một giai đoạn nuôi con bằng sữa nên trên thân thể lúc nào cũng nhàn nhạt mùi sữa, nằm cùng hắn đích thị là một sự câu dẫn.
Nhưng mặc kệ là thế nào, ngay lúc hắn đã sẵn sàng tiến vào, lại nghe thấy tiếng khóc của tiểu tử Đông Thần, sau đó Lệ Khiết Minh sẽ không do dự mà dứt khoát đẩy hắn ra, đi về phía cái nôi đặt cuối phòng, dỗ con ngủ.
Hắn không biết giải quyết cái du͙© vọиɠ này ra sao. Nên đành mặc kệ trời lạnh mười mấy độ bên ngoài, vào trong nhà tắm tắm nước lạnh một đêm. Mà người phụ nữ kia còn vô tâm vô ái, đem cả hai đứa con lên giường ngủ, cấp hắn ra thư phòng ngủ một đêm lạnh lẽo.
Sau này hai đứa con lớn hơn một chút, nhưng cả nhà ai cũng nhìn ra được sự phân biệt đối xử của ông bố lạnh lùng với hai đứa con. Đông Tiểu Tịch chính là con gái cưng của Đông Dịch, cô bé giống hắn chỉ ở mỗi đôi mắt đen láy nhưng giống Lệ Khiết Minh ở những cái còn lại y như đúc.
Tính tình mềm mại ngoan ngoãn đáng yêu, nhan sắc khẳng định sau này lớn lên sẽ không khác gì Lệ Khiết Minh. Mỗi lần cô bé chu môi làm nũng Đông Dịch đều chịu không được, hận không thể bê tất cả những thứ tốt đẹp nhất cho cô bé. Mà điểm tất yếu nhất để ông bố này yêu thuơng con gái không chỉ vì con gái giống vợ, mà còn vì con bé không hề làm phiền bố nó trong lúc bố nó đang bận làm thịt mẹ nó :))
Quý tử Đông Thần nhà họ Đông năm hai tuổi được mẹ gửi lại cho ba ba chăm sóc, liền nhếch môi khinh bỉ, tự tay vỗ ngực ra vẻ đàn ông, không cần lệ thuộc vào ông bố mặt lạnh này. Chính là lúc sau vẫn tự chui vào lòng ngực ba ba mà xin tiền mua siêu xe về chơi.
“Ba ba” Gương mặt đáng thuơng làm nũng.
Ông bố mặt lạnh nào đó nhẹ nhàng quăng cục bột nhỏ trên người ra, mắt vẫn dán vào màn hình máy tính.
Nếu lúc đó Lệ Khiết Minh sinh phải hai đứa con gái thì tha hồ cho ông bố mặt lạnh nào đó cưng chiều. Nhưng là sinh ra một tên quý tử chuyên gia tranh vợ với hắn, bảo hắn làm sao vui nổi.
Có biết thế nào là nhục hình tra tấn không? Cứ nhìn hắn mấy hôm súng đã lên nòng thì lại nghe thấy tiếng tên quý tử nghịch ngợm này khóc, sau đó người yêu liền không do dự đạp hắn ra để đi dỗ con trai. Sau một tuần như vậy mặt mũi hắn phờ phạc, đi ra đường liền ai cũng hoảng hốt.
.
Buổi chiều hôm đó, Đông Thần tên nhóc quý tử vừa đi học nhà trẻ về tính lao vào lòng mẹ, nhưng lại chỉ thấy ông bố mặt lạnh nào đó, bèn giat bộ lấy khí thế lên tiếng hỏi: “Cha, ngày xưa nếu mẹ giận người, thì người làm thế nào?”
Người đàn ông nào đó trả lời, “Trực tiếp đem lên giường, làm đến khi nào tha thứ thì thôi”
Đông Thần: “…”
“Sao?” Đông Dịch đánh ánh mắt lên người con trai quý tử, “Lại bị An Tiểu Tranh giận dỗi?”
Đông Thần gật đầu.
An Tiểu Tranh là con gái duy nhất của An Kiều và Lãnh Niên Ngạo. Từ nhỏ đã được cưng như công chúa sống trong lâu đài, nên tính tình hơi kiêu căng ngạo mạn, nhưng thực chất lại rất đáng yêu tốt bụng. Cô bé ấy mới bốn tuổi mà có nụ cười rất trong sáng, chỉ cần cười một cái cũng dễ dàng đem trái tim bạn nhỏ quý tử năm tuổi nào đó câu mất.
Người đàn ông nào đó lại cấp cho con trai một nụ cười vô sỉ, “Có muốn biết làm thế nào để con gái hết giận?”
“Muốn!”
“Vậy tối nay không được làm phiền cha mẹ, làm được thì ngày mai An Tiểu Tranh sẽ hết giận”
Đông Thần gật đầu đồng ý.
Tối hôm đó, người đàn ông mặt mày hứng khởi muốn đem vợ vào lòng để yêu thuơng, nhưng đợi mãi cũng không thấy vợ mình đâu, nên đi tới phòng ngủ hai đứa nhỏ, không ngoài dự đoán thấy Lệ Khiết Minh đang ở đây.
“Bảo bối, tại sao không về phòng? Còn Đông Thần, con đang làm cái gì?” Hắn nghiến răng nghiến lợi nhìn con trai đang dựa đầu vào ngực của Lệ Khiết Minh :))
“Xin lỗi cha, nhưng tối nay mẹ sẽ ngủ với con”
“Nếu con muốn làm An Tiểu Tranh hết giận, nhanh chóng lết xác ra khỏi chỗ đó cho ta”
“Không cần đâu, mẹ nói cho con biết rồi, người không cần phải lao tâm khổ tứ đâu, cứ về phòng ngủ đi, nếu lạnh thì ôm lấy cái gối ôm của mẹ, rất ấm”
Hai cha con chính là không muốn ai nhường ai, Lệ Khiết Minh cũng bị họ làm cho đau cả đầu, thế nên dứt khoát cắt ngang lời họ, “Hai người tốt nhất tối nay cứ ngủ với nhau đi, tôi sẽ ngủ cùng với bảo bối”
Nói xong, bế lấy Tiểu Tịch cục bông nhỏ lên, hướng phía phòng ngủ đi tới.
Đông Dịch thay đổi sắc mặt, hừ lạnh về thư phòng ngủ trong trạng thái không được ôm bà xã.
Nửa đêm hắn không ngủ được, lại nhìn thấy cục bông nhỏ trong bóng đêm. mò mẫn đến phía hắn, nói nhỏ, “Ba ba, mẹ ngủ say rồi, ba ba sang ôm mẹ đi, con sẽ đi về phòng ngủ với anh hai”
Đông Dịch thiếu hơi vợ giờ phút này nghe lời con gái đã rất cảm động, liền ôm con gái lên thơm vào má phấn bầu bĩnh của cô bé, sủng nịch nói, “Cảm ơn bảo bối, ngày mai ba ba sẽ mua thật nhiều bánh kem dâu và cho bảo bối đi chơi nhé”
Vậy mới nói bạn nhỏ Đông Thần, rốt cuộc là biết được lí do tại sao ông bố mặt lạnh của cậu thiên vị chưa?
.
Bấm nút sao ủng hộ tác giả.