Độc Chiếm - Triều Lạc Hi

Chương 21




Lệ Khiết Minh ha ha cười lên, “Anh thật vui tính!”

“Thế à? Anh cũng tự thấy vậy đấy” Lãnh Niên Ngạo tự luyến nói

Lệ Khiết Minh bĩu môi phản bác, “Cái gì mà tự thấy, chỉ có em thấy thế thôi. Nhớ lần đầu gặp anh lạnh lùng bỏ xừ ra ý”

Lần đầu gặp Lãnh Niên Ngạo đối với Lệ Khiết Minh là không lạnh không nhạt khiến cô không lưu được ấn tượng gì nhiều. Nhưng trong những lần sau độ hảo cảm của cô dành cho hắn ngày một cao khi thấy hắn vô cùng dịu dàng đối với nữ nhân. Cơ mà Lệ Khiết Minh lại quên một điều, chỉ khi ở trước mặt cô, hắn mới có thể dịu dàng như vậy.

“Chứ không phải người ta bảo con trai càng lạnh lùng càng thu hút nữ nhân à?”

“Ai nói với anh như vậy? sai bét hết rồi”

Lệ Khiết Minh phì cười một cái, Lãnh Niên Ngạo lại hếch mi hỏi, “Thế em thích mẫu con trai như nào?”
“Ừm… ” Lệ Khiết Minh chống cằm suy nghĩ, bộ dáng giống hệt một lão bà bà, sau vài giây, cô mới dần dần nói, “Thì chính là cao một chút, tính tình ấm áp, thỉnh thoảng thì bá đạo, và quan trọng nhất là phải cưng chiều em”

Không hiểu sao khi trả lời câu hỏi này, trong đầu cô lại nhanh chóng hiện ra hình ảnh của Đông Dịch, sau đó lại biến mất. Sao thế nhỉ? Trước kia ngoại trừ Lệ Nhất và Đông Dịch ra thì cô cũng không quen với nhiều con trai lắm, có lẽ nên vì vậy tiêu chuẩn chọn bạn trai của cô lại có phần nghiêng về Đông Dịch. Ừ, chắc vậy.

Lệ Khiết Minh ngốc nghếch vừa hỏi vừa tự trả lời.

Lãnh Niên Ngạo bên kia liền cười thầm trong lòng. Quả không lãng phí công sức hắn tự thay đổi bản thân, phù hợp với tiêu chuẩn của cô. Hắn cười, nhanh chóng cầm lấy tay cô về phía chiếc xe bán kẹo bông, “Đi, con gái các em rất thích đồ ngọt đúng không? Anh mua cho em ăn”
Lệ Khiết Minh quả thật rất thích đồ ngọt, có thể coi là nghiện, nên lúc này ngoài kẹo bông ra cũng không nghĩ được gì nữa.

Hai người chơi với nhau quả thật rất vui. Đi nhà ma, đi tàu lượn, đi câu cá, đi ăn uống… Lệ Khiết Minh cười nhiều đến mức cảm giác cơ miệng cũng căng cứng luôn rồi

Lúc chiều tà, chuẩn bị ra về, cô lại thấy dường như cái một cái nhìn rất sắc bén chiếu thẳng vào người cô. Hơi rợn người, lúc quay đầu lại thì không cảm thấy gì, tựa hồ thật giống ảo giác, không tự chủ người cô run lên một cái, không muốn nghĩ nữa.

Lãnh Niên Ngạo đối với sự thay đổi của cô vô cùng khó hiểu, “Tiểu Minh, sao vậy?”. “Không… không sao” Lệ Khiết Minh lắc lắc đầu, sau đó lại cảm thấy tóc gáy muốn dựng đứng lên rồi, vẫn là cảm giác có ánh mắt sắc bén như dao đó cứa vào, cô nhanh chóng nắm lấy tay của Lãnh Niên Ngạo chạy đi, “Chúng ta nhanh về thôi anh Niên Ngạo”. “À — ừ” Lãnh Niên Ngạo hưởng thụ cảm giác êm ái mềm ấm từ tay cô. Hai người hoàn toàn không để ý phía sau mình có một cỗ lạnh băng đến phát sợ.
Nghe nói tập đoàn Đông Minh cũng góp phần xây dựng lên khu vui chơi to lớn vậy, nó thật giống một trung tâm thương mại to lớn, hiển nhiên sẽ thu hút được rất nhiều khách. Đông Dịch đi kí hợp đồng, ánh mắt sắc bén nắm bắt được bóng dáng của một nữ nhân xinh đẹp, vốn là đang nhu hòa, sau đó lại liền trở nên lạnh lẽo.

Nói cách khác, hắn nhìn thấy Lệ Khiết Minh nắm tay Lãnh Niên Ngạo, Lệ Khiết Minh cười đùa cùng Lãnh Niên Ngạo, Lệ Khiết Minh quan tâm Lãnh Niên Ngạo. Đôi mắt hắn hiện rõ lên tia máu đỏ, khí thế vốn đã cường đại nay lại phủ một tầng hắc khí lạnh lẽo cô đọng. Nam nhân kia là ai? Sao hắn dám nhận được sự quan tâm của cô chứ?

Không để ý đến ánh mắt kì dị của Liên Tình và vẻ mặt khó hiểu của quản lí khu vui chơi. Đông Dịch từ trong túi lấy ra chiếc điện thoại đời mới, bấm số điện thoại của Lệ Trâm mà gọi.

Bên kia, Lệ Trâm đang ngồi tại phòng làm việc, như một chiếc máy làm việc có trình tự. Dù sao để đạt được thành quả cũng không phải tự nhiên ngồi yên mà có. Lúc nghe thấy tiếng điện thoại, cô vốn là không để ý, sau đó thấy đề tên người gọi là Đông Dịch, lại nhanh chóng bắt máy.

“Alo”

Bên kia nhanh chóng chuyền qua một tiếng đầy lạnh lùng, có vẻ như đang ẩn nhẫn gì đó:

“Tối nay tôi sẽ sang nhà cô ăn tối. Nhớ gọi tất cả mọi người về”

Sau đó hắn cúp máy. Đối với gia đình Lệ Trâm, ngoài Lệ Khiết Minh ra, hắn chưa từng quan tâm để ý cảm nhận của ai cả. Nói đúng hơn là hắn chỉ muốn Lệ Khiết Minh, nhưng sự việc hôm nay, thật sự làm hắn tức giận.

Hướng về phía khu quản lí mà đi vào, bóng lưng lãnh đạm cô độc đầy khí thế lưu lại trong mắt mọi người. Người quản lí lấy lại tinh thần, nhanh chóng đi theo sau. Chỉ riêng Liên Tình vẫn đứng đó, ánh mắt cô ta nhìn theo Lệ Khiết Minh kì dị. Sau đó không nói tiếng nào đi theo Đông Dịch vào trong. Cô ta cảm thấy Đông Dịch rất khác lạ, có lẽ nữ nhân đó có cái gì mà cô ta không biết. Liên Tình ánh mắt lóe lên tia độc ác điên cuồng một giây sau đó trở lại bình thường.

Hừ!

Hết chương 21

******

Ta có cảm giác truyện của ta ngày càng nhàm và bớt hay. Mọi người thấy ta viết vẫn ổn chứ? Cho ta một nhận xét để ta lấy động lực nào…