Đoạt Thê - Dịch Chiêu

Chương 36




Nữ tử ngoan ngoãn để mặc đầu lưỡi của hắn tàn sát bữa bãi trong khoang miệng, lưỡi mềm mại bị hắn chạm vào, cả người đều run lên.

Tiêu Thừa bật cười, nói: “Đừng sợ.”

Đầu lưỡi của hắn bao bọc nàng, ở bên trên đánh vòng liếm mút, hút hết nước miếng trong miệng.

Đầu ngón tay hắn nhợt nhạt chọc vào huyệt động, thịt non lập tức gấp không chờ nổi vây quanh,rất ấm áp.

Nữ tử trong ngực ngẩng đầu, bị bắt tiếp nhận hắn, lông mi run lên, rung rung, sợ hãi làm người ta thương tiếc.

Hắn rời ra một khoảng, chóp mũi chống vào chóp mũi, nói: “Đưa đầu lưỡi ra.”

Tay Nhậm Khanh Khanh nắm thật chặt, tựa như mình tự sa ngã, thuận theo đưa đầu lưỡi ra.

Hắn vừa lòng nuốt vào trong miệng, hàm răng nhẹ nhàng ma sát, kiên nhẫn Liếm  láp nàng.

Dịu dàng như vậy nào còn có thô bạo như trước nữa, tâm của Nhậm Khanh Khanh đều bị lừa đi, mắt khẽ mở ra, nhìn thấy hắn dịu dàng hôn đến chuyên chú, lại vội vàng nhắm mắt lại. 

Ngón tay hắn đã đâm vào một nửa, trong huyệt phía sau tiếp trước mà hút lấy hắn, hi vọng càng ngày càng sâu.

Chỉ là hắn muốn nàng cảm nhận như vậy, nên chỉ duỗi có hai đốt như vậy.

“Ưm ……” Nhậm Khanh Khanh khó nhịn kêu một tiếng, chỉ cảm thấy sữa đã thấm ướt trong yếm.

Lúc này Tiêu Thừa mới cả cây đi vào, chậm rãi thọc vào rút ra nhanh hơn.

Nàng dòng nước chảy ra càng ngày càng nhiều, nhưng vẫn như không được thỏa mãn, trước đó vài lần hắn đã dùng côn th*t thẳng tắp tiến vào, một ngón giữa này làm sao so được.

Chỉ là từ trước đến nay nàng đều xấu hổ,  tình nguyện nghẹn cũng không chịu nói.

Hắn ngậm đầu lưỡi mút mút, chậm rãi bỏ lỡ môi dán ở khóe miệng nàng, hỏi: “Còn muốn hay không?”

Hai chân Nhậm Khanh Khanh kẹp chặt lấy tay hắn, bên trong dâm dịch càng chảy ra càng nhiều, càng thêm khó nhịn.

Thấy sắc mặt nàng ửng hồng, lại có vài phần thẹn thùng, Tiêu Thừa thương tiếc lại mổ mổ vào môi đã hơi sưng đỏ, nói: “Vậy cho ngươi.”

Ngón tay hắn lại duỗi thêm  vào một ngón, hai ngón tay thẳng tiến thẳng ra, tốc độ dần dần nhanh hơn, chọc đến huyệt thịt của nàng tê dại, bọc hắn phát run.

“Ư a……” Hắn lại duỗi thêm vào vào một ngón, ba cây đồng loạt luật động, đem một đôi mắt nhỏ căng lớn, trong lòng bàn tay tất cả đều là dâm dịch.

côn th*t hắn đã sớm cương lên, chỉ là hôm nay chiếu cố cho nàng, nó vẫn luôn chọc ở bụng nhỏ, thường thường nảy nảy lên.

Cổ tay của hắn  trừu động qua lại, lúc duỗi ra dài nhất chạm vào một nơi thịt mềm, liền ấn động vào khối kia.

“Á” Nàng kêu nhỏ, tiểu huyệt kẹp  tay hắn, bụng nhỏ hơi hơi co rút.

Hắn hôn môi nàng, lại đưa cổ tay, bẻ hai chân nàng ra, tìm được khối âm đế sớm đã nhô lên, dùng móng tay quét qua.

Nàng nhẹ giọng kêu, sắc mặt ửng hồng, hai chân không còn sức lực, kẹp cũng kẹp không được hắn, chỉ hư hư chống đỡ, thỉnh thoảng lại rung loạn.

Nhậm Khanh Khanh nức nở thành tiếng, lại khóc, chỉ là nước mắt rơi ra cũng không nhiều lắm, chỉ như nước mắt sinh lý đang chảy ra.

Tiêu Thừa hôn lên lông mi, một chút Liếm  rơi nước mắt nàng.

Hắn nhắc lại câu vừa nói: “Lần trước không làm ngươi sung sướng, lúc này cho ngươi một lần.”

Tay hắn động lên, dùng sức tàn nhẫn chọc nàng, ba ngón tay ra vào cực nhanh, dâm dịch đều bị hắn chọc đến vẩy cả ra ngoài.

Viên âm đế bên trên hắn cũng không bỏ xuống, hai ngón tay véo, nhẹ nhàng mà vê, nàng càng thở dốc thêm.

Hắn chỉ dùng một lát, làm huyệt tâm tê dại, hút nhả ngón tay hắn.

Nhưng hắn cũng không dừng lại, thừa dịp tiểu huyệt còn đang run, hung hăng xoa ấn tiểu đậu tử.

Hai đùi nàng bắt đầu run lên, tay đang ôm cổ hắn bắt đầu buông ra, đẩy đẩy, khóc cầu: “Bỏ đi…”

Tiêu Thừa lại không thèm để ý,  véo viên đậu kia đến trướng đại phát cứng, lại dùng móng tay búng búng.

Chỉ mặc cho Khanh Khanh kêu thảm một tiếng, cần cổ thon dàng ngẩng cao, đường đi co rúm lại tiết ra một cột nước.

Không đơn giản chỉ là như thế, trước ngực  còn truyền đến mùi sữa, Tiêu Thừa rũ mắt xuống, mắt ưng tà mị.