Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Đoạt Mệnh Đường Lang

Chương 42: Hướng Đi Của Mỗi Người




Chương 42: Hướng Đi Của Mỗi Người

“Thì ra là Lưỡng Nghi Vô Cực trận bàn. Nhưng thứ này sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ là hậu thế của tên Vô Cực.” Sau khi nhìn vào bên trong kết giới trận pháp thì thanh niên giáp trắng lại càng ngạc nhiên hơn.

“Ngũ Hành Thạch cao cấp. Vậy mà có tận cả hai viên. Vật này lại được khảm vào hai thanh kiếm không ra gì kia, đúng là lãng phí của trời mà. Còn có cái xác con bọ ngựa bên kia làm sao kích phát được Ngũ Hành Thạch.”

Phải biết Ngũ Hành Thạch rất quý giá, một viên Ngũ Hành Thạch trung cấp đã có giá trên trời đừng nói đến cao cấp như hai viên ở đây. Mà muốn kích phát Ngũ Hành Thạch cao cấp trở lên cần phải có tu luyện đạt đến Thần Nguyên Cảnh.

Tất cả mọi thứ trước mắt đều làm cho vị đại năng này cũng không biết thế nào mà lần nữa. Mặc dù những thứ kia đối với anh ta không quá cần thiết nữa, nhưng đối với những người trước mặt này thì đều là vật phỏng tay. Rồi anh ta nhìn vào cái ly kì dị thì lại càng không thể tin được hét to thất thố vô cùng:

- Đây… đây… đây là Vạn Linh Huyết. Các ngươi làm sao lại có được cái thứ này!

Dù gọi là Vạn Linh Huyết nhưng nó lại là máu huyết và linh hồn của hàng tỷ sinh linh tích tụ mà thành. Đây căn bản không phải một đám phàm nhân ở đây có khả năng làm ra đến.

Lam và mọi người cũng kinh ngạc không thôi. Một người có thể làm cho bọn họ phải nhìn với ánh mắt kính sợ như thần linh mà cũng có thể thất thố đến trình độ này.

Mà kinh ngạc hơn là đại năng này vậy mà có thể sử dụng tiếng Anh để nói chuyện. Đúng là không hổ danh là đại năng, tồn tại trên cao không thể chạm.

Nhưng có ai biết được là lúc anh ta đến đã tiện tay chộp lấy ba bốn cái hồn phách tán loạn ở gần đó để hấp thụ ký ức ở bên trong. Cho nên giờ anh ta mới có thể sử dụng được ngôn ngữ hiện đại.

- Vị đại nhân này. Vạn Linh Huyết mà người nói là thứ gì? Chẳng lẽ là thứ nước màu đỏ bên trong cái ly này sao?

Linh cầm cái ly nhỏ lên cung kính nói.

- Đúng vậy. Chính là cái ly đó. Các ngươi từ đâu có được thứ này?

Linh không biết được chuyện này nên nhìn về phía Lam, bởi Lam là người ở cùng bọ ngựa lâu nhất nên chắc là sẽ biết việc này. Bây giờ cô không còn kích động nữa, ánh mắt đã có thêm một chút lăng lệ sát khí. Cô nhìn thẳng đại năng kia rồi nói:

- Thứ này là do tôi và bọ ngựa có được trong lúc tiến vào một di tích khoảng một năm trước. Bên trong đó có một lão già quái dị định bắt bọn tôi. Nhưng trong lúc hắn ta sơ xuất thì bọ ngựa đoạt lấy cái ly rồi bọn tôi liền rời khỏi bí cảnh đó.



- Vậy ngươi có thể đưa cho ta cái ly này và dẫn ta đến chỗ đó không? – Đại năng trẻ tuổi nhìn cô đầy hy vọng nói.

- Tôi cũng không còn nhớ chỗ mở ra cánh cổng đi đến nơi đó. Huống hồ cánh cổng đã đóng lại rồi, một nghìn năm sau mới mở lại một lần nữa.

Lam lắc đầu nói, sau đó cô lại nói tiếp:

- Ngài có thể nói cho tôi biết thứ này có tác dụng gì không? Có thể cứu được bọ ngựa không?

Đại năng giả trẻ tuổi trả lời cô:

- Vạn Linh Huyết là nguyên liệu cực tốt dùng để luyện thể, phá vỡ cực hạn bản thân hoặc làm nguyên liệu rèn đúc pháp bảo. Nhưng đây là vật tà ác nếu không áp chế được sẽ rất dễ tẩu hỏa nhập ma. Và dĩ nhiên là nó không có tác dụng cải tử hoàn sinh rồi.

Nhìn thấy thái độ của đại năng trẻ tuổi cô vốn tưởng thứ này có chút hy vọng trợ giúp cho bọ ngựa sống lại nhưng làm cho cô thất vọng rồi.

- Chỉ cần ngài nói cho tôi biết cách có thể giúp bọ ngựa sống lại thì tôi có thể cho ngài bất cứ thứ gì kể cả vật này.

- Nó đ·ã c·hết rồi. Ta còn không cảm nhận được linh hồn của nó nữa thì không có cách nào để cứu chữa cho nó. Có lẽ người kia ở Vĩnh Hằng Chi Địa có thể có cách tìm lại linh hồn của nó. Nhưng người phàm như cô thì căn bản không có cách để đi đến đó. Đừng nói đến việc gặp được người kia và cầu xin hắn giúp ngươi.

Nghe đại năng trẻ tuổi lắc đầu nói thì Lam thất vọng ngồi bệt dưới đất. Mặc dù biết khởi tử hồi sinh là chuyện viễn vong nhưng từ câu nói của người trước mặt này thì cũng có một chút hy vọng lóe lên trong cô.

- Vậy chỉ cần ngài nói cho tôi biết điều kiện để tiến vào Vĩnh Hằng Chi Địa tôi sẽ đưa cho ngài thứ này.

Đại năng giả trẻ tuổi nhìn quyết tâm từ trong ánh mắt của cô biết khó có thể thay đổi suy nghĩ này của cô nên hắn nói:

- Ta có thể giúp cô cầu xin một lần. Nhưng có đồng ý giúp hay không thì phải xem tâm trạng của đám người đó. Chỉ là ta có điều kiện khác ngoài cái ly đó.

Ngay lập tức Lam không cần suy nghĩ đã đáp ứng anh ta.



- Tôi đồng ý.

Đại năng trẻ tuổi chậm rãi nói:

- Thứ nhất cô đem cái ly cùng trận bàn cho ta mượn. Thứ hai, cô và cô bé kia phải trở thành đệ tử của ta và phải cùng ta về tông môn. Thứ ba, cho dù cứu được bọ ngựa hay không cô cũng phải an phận nghe lời của ta.

Lam thì đã quyết định dù như thế nào cũng phải thử một lần. Còn cô bé được anh ta chỉ đi theo Lam chính là Liên. Cô bé có dị năng rất đặc thù có thể tăng cao khả năng của đồng đội.

Lam nhìn Liên chưa kịp mở miệng hỏi thì cô bé đã nhìn cô gật đầu không nói một lời.

- Bọn tôi đồng ý. Nhưng tôi có một chuyện mong là ngài đáp ứng tôi.

Nhìn thấy Lam nhìn chằm chằm vào Trần Văn Châu, đại năng trẻ tuổi nghiền ngẫm nói:

- Chuyện gì? Cô muốn ta giúp cô g·iết hai tên này à?

Trần Văn Châu thì vô cùng sợ hãi khi nghe những lời đó. Nếu thật sự Lam muốn nhờ người này g·iết hắn thì hắn thật sự chỉ có hồn phi phách tán.

- Không phải. Chờ ngày tôi có đủ sức mạnh tôi sẽ vì bọ ngựa nhỏ mà chính tay g·iết c·hết hắn. Tôi muốn cầu xin ngài thu nhận luôn mọi người ở đây.

Đại năng trẻ tuổi nhìn qua mọi người một lượt rồi nói:

- Được. Ta giới thiệu một chút, ta tên là Lạc Chiêu Thống, trưởng lão của Vân Ảnh Tông. Các ngươi tên gọi là gì?

Sau khi Lam giới thiệu hết tên gọi của mọi người chỉ có không giới thiệu Thiên Hoàng. Lạc Chiêu Thống có chút thâm ý nhìn hắn rồi nói:

- Hôm nay ta thu nhận Lam và Liên là đệ tử của ta. Còn những người còn lại đợi trở về tông môn sẽ có sắp xếp sau.



Sau đó nhìn về Giao Long gọi làm cho nó s·ợ c·hết kh·iếp, rồi vội vàng chạy đến nịnh nọt nói:

- Tôn Giả. Ngài gọi tiểu nhân có việc gì sai bảo?

- Ngươi ký kết khế ước chủ tớ với Lam, sau này đi theo bảo vệ con bé. Nếu có sai sót ta phanh thây của ngươi, còn nếu làm tốt thì có thể ta sẽ suy nghĩ tới việc giúp ngươi hóa rồng.

Nghe thấy chẳng những thoát c·hết mà còn có thể có cơ hội hóa rồng nó liên mừng rỡ liên tục gật đầu đáp ứng.

Sau đó, Lạc Chiêu Thống trợ giúp cho Lam và Giao Long ký kết khế ước chủ tớ. Để Lam có thể hoàn toàn điều khiển được con Giao Long kia.

NHẬN QUÀ NGAY!

Trần Văn Châu thì bị Lạc Chiêu Thống đá ra ngoài bí cảnh mà không có nhận được phần thưởng từ bia đá.

Sau khi đó anh ta mới đem ra hai món đồ:

- Con Giao Long và linh thú hoàn này coi như là quà gặp mặt sư phụ tặng cho con.

Rồi anh ta đem một chiếc vòng tay đưa đến trước mặt Lam. Sau đó quay sang đưa món đồ còn lại cho Liên và nói:

- Còn chiếc cái áo giáp này sư phụ tặng cho con. Đợi về đến tông môn thì sư phụ sẽ truyền công pháp và võ công cho bọn con tu luyện.

Lam và Liên nhìn nhau sau đó đều cúi đầu cảm ta:

- Cám ơn sư phụ.

Sau đó, Lam đem cái ly chứa Vạn Linh Huyết đưa cho sư phụ của mình. Còn thanh Thiên Phong và xác bọ ngựa đã dính lại với nhau không thể lấy ra. Còn Cuồng Chiến thì được trả về cho Selene.

Lạc Chiêu Thống nói rằng nếu dịch chuyển thân thể bọ ngựa thì sau này muốn giúp nó sống lại sẽ khó khăn rất nhiều. Khi biết được có thể trở lại đây bất cứ lúc nào cho nên cô đã nhờ sư phụ để bọ ngựa cùng Thiên Phong ở đây và dùng cái trận pháp Lưỡng Nghi Vô Cực bảo vệ nó.

Một ngày sau tất cả mọi người đều được Lý Chiêu Thống mang ra ngoài đi về Vân Ảnh Tông. Nhưng có một người vẫn ở lại mà không có rời đi. Người đó là Linh.

Hết Chương