Editor: Trịnh Phương
Phía sau là một đoạn âm thanh rất dài của Cố Ân Ân, nhưng lại nói rõ ràng trình tự việc bà Cố lợi dụng Vương Giai Di hãm hại Cố Lan San cùng Hàn Thành Trì vào ngày đó.
Bữa tiệc mùa xuân thường niên vốn là nên có không khí vui vẻ tràn ngập, lúc này lại bởi vì đối thoại đứt quãng trong điện thoai của Vương Giai Di mà có vẻ trở nên trầm thấp như bị đè nén trong nháy mắt.
Sau khi lời tự thuật đã kết thúc rất lâu, cả đại sảnh bữa tiệc vẫn đều là một mảnh yên tĩnh đến quỷ dị.
Ngay cả đáy mắt Thịnh Thế cũng trở nên vô cùng u ám.
Thì ra là ngay từ lúc bắt đầu, Hàn Thành Trì cũng đã biết chân tướng sự việc, chỉ là khi đó anh ta không có chứng cứ, chỉ có nói với anh rằng, tôi nói nụ hôn kia là tôi chủ động hôn Cố Lan San, cậu tin không?
Anh vẫn luôn nghĩ rằng Hàn Thành Trì thật sự thích Cố Lan San, nhưng là, thì ra là sự thật cuối d cùng lại là Hàn Thành Trì ban đầu chính là vật hi sinh bị bà Cố đùa giỡn trong tay!
Người ở dưới đài cũng đã bắt đầu lao xao ầm ĩ.
“Thì ra là sự thật là như vậy, tôi còn tưởng rằng cô cả của nhà họ Cố là vì không chịu nổi đả kích bởi vị hôn phu của mình có quan hệ với em gái ruột nên mới gả cho người khác!”
“Ta cũng nghe nói như vậy, kết quả hóa ra lại là cô cả nhà họ Cố ghét bỏ nhà họ Hàn xuống dốc nên mới gả cho người khác!”
“Thật là đáng tiếc cho cô con dâu trước của nhà họ Thịnh, đang êm đẹp lại bị người ta lợi dụng như vậy, còn bị úp cho tội danh không chung thủy, nếu ban đầu không phải là vì lí do đó, cô ấy sẽ phải ly hôn với người thừa kế nhà họ Thịnh sao?”
“Đúng nha, tuy nói là ly hôn, sợ rằng sự thật chính là nhà họ Thịnh đuổi con gái nuôi nhà họ Cố thôi!”
“Đổi lại lúc ấy, nhà họ Thịnh không tiếp tục thu dưỡng người phụ nữ của nhà họ Cố kia cũng là chuyện đương nhiên, gây ra chuyện dây dưa không rõ cùng anh rể gây ra bao nhiêu mất mặt chứ!”
“Lòng dạ của bà Cố thật đúng là quá độc ác, thế nhưng lại có thể nghĩ ra được âm mưu ác như vậy. Mặc dù trên thương trường không có mấy người sạch sẽ, nhưng mà việc làm này của bà ta cũng quá không có đạo đức rồi!”
“Thiệt thòi quá, tôi vẫn cảm thấy con người bà ta cũng không tệ lắm, cũng rất khéo léo, thì ra là tâm tư lại đen tối như vậy. Chồng tôi còn muốn hợp tác với nhà họ Cố, ai biết có thể bị bọn họ lừa hay không, xem ra là không thể hợp tác, cần phải phòng bị nhiều hơn mới được!”
“Đúng vậy, đúng vậy... Tôi cũng thế… Loại người như thế không thể không đề phòng…”
......
Cả căn phòng trở nên hỗn loạn náo nhiệt.
Qua một lúc lâu, người nhà họ Thịnh mới có thể tỉnh táo lại, mẹ Thịnh mới ấp úng mở miệng: “Không nghĩ tới, hóa ra ngày đó bà Cố đã sắp xếp cẩn thận như vậy!”
Thịnh Hoan ôm tiểu Trạch, nhẹ nhàng đáp lại lời của mẹ Thịnh: “Bởi vậy, chẳng phải là chúng ta đã trách lầm Lan San sao, cô ấy căn bản là chẳng có quan hệ mờ ám nào với Hàn Thành Trì cả!”
“Thật sự là kỳ lạ, lúc trước xảy ra chuyện như vậy, sao Lan San lại không giải thích một chút chứ. Nếu cô ấy giải thích thì chúng tôi cũng sẽ cho người đi điều tra, đến lúc đó, không phải tất cả mọi chuyện đều rõ ràng sao!”
Thịnh Ngữ cũng thầm nói một câu theo chị cả của mình, mọi người rối rít nhấc mắt, nhìn Thịnh Thủ Trường mặc tây trang đứng ở một bên một chút, sắc mặt vẫn nghiêm nghị như cũ.