Editor: lonbia
“Cô nói, có phải cô ấy mắc bệnh gì đó mà chúng ta không biết hay không, cho nên mới không khiến cho đàn ông thích!”
“Đoán chừng là không gây được cho đàn ông hứng thú đi...”
Cố Lan San nghĩ lại, tới cùng là ai đây, đáng tiếc, sau lưng bị người ta nghị luận như vậy, sau đó liền đi tới bên người Diệp Tư.
Cô tao nhã lấy một ly rượu đỏ từ trong cái khay của người phục vụ, đưa đến bên môi, từ từ nhấp một ngụm, nhìn Diệp Tư, cười nói: “Xem ra thành tích năm nay của công ty chúng ta cực kỳ không tệ a, đã như vậy ông chủ chi một khoản tiền mua loại rượu đỏ tốt như vậy.”
Sắc mặt Diệp Tư vô cùng khó coi, liếc mắt nhìn cách đó không xa, sau đó nhìn trái phải một lượt, thấy mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm vào Cố Lan San, mà khuôn mặt Cố Lan San lại hiện lên ý cười, giống như là không có chuyện gì vậy, trong lòng Diệp Tử bỗng dưng có chút khó chịu, cô nhịn không được tiến đến bên tai Cố Lan San, nói nhỏ: “Chị Cố, chị hiện tại chắc chắn rất khó chịu đi, nếu nhịn không được, cũng đừng nhịn, mặc dù nơi này nhiều người cười chê chị như vậy, nhưng mà tội gì chị phải làm ra bộ dáng hào phóng cho bọn họ nhìn, nếu em là chị, em hiện tại xông lên cho người đê tiện kia hai cái tát!”
“Diệp Tư, em đang nói cái gì hả, cái gì mà người đê tiện, chị đến cho cô ấy hai cái tát?” Cố Lan San cảm thấy Diệp Tư vô cùng quái lạ, cười lắc lắc ly rượu, không cho là đúng phản bác, sau đó dùng cánh tay đẩy đẩy bả vai Diệp Tư: “Em vừa mới nói đồ đê tiện, là chỉ người nào? Người nào sau lưng trêu chọc chị rồi hả?”
Bộ dáng Cố Lan San như vậy, Diệp Tư có chút mơ hồ, Cố Lan San thật sự không biết, hay giả vờ không biết a?
“Chính là Tô Kiều Kiều đó.” Diệp Tư nhắc nhở: “Cô ta tranh giành người đàn ông của chị.”
Trong đầu Cố Lan San hiện ra đầu tiên là Thịnh Thế, cô giông như đang nghe được chuyện đặc biệt buồn cười, cười khanh khách ra tiếng: “Diệp Tư, em đang nói đùa đi, chỉ bằng cô ấy? Tranh giành người đàn ông của chị? Em đi hỏi người đàn ông của chị đi, có liếc nhìn cô ấy một cái sao?”
“Chị Cố, chị là khó chịu đến choáng váng đi? Hiện tại người đàn ông của chị đang đứng chung một chỗ chính là Tô Kiều Kiều, căn bản không phải là chị.”
“Ách?” Cố Lan San sửng sốt một giây, quay đầu nhìn thoáng qua, nhìn thấy cùng Tô Kiều Kiều đứng chung một chỗ chính là Hàn Thành Trì, cô nhíu mày: “Diệp Tư, em không phát sốt đi?”
“Chị Cố, Hàn Thành Trì cũng có phần hơi quá đáng đi, chị đã là vợ chưa cưới của anh ta, vậy mà anh ta ở tại buổi tiệc công ty của chị, cùng Tô Kiêu Kiều kết thành một đôi, để cho nhiều người như vậy nhìn đều thấy được chuyện cuời của chị, đàn ông như vậy, chị thật sự không nên cần, anh ta không phải đã mua nhẫn cho chị sao? Có cầu hôn với chị không? Nếu có, liền ném trả chiếc nhẫn lại cho anh ta, nếu không có, lúc anh ta cầu hôn đừng để ý đến anh ta!”
Cố Lan San mở lớn hai mắt, cảm thấy đầu óc có phần không phản ứng kịp, Diệp Tư đây đã đùng đùng nói một đống gì đó, cô như thế nào thành vợ chưa cưới của Hàn Thành Trì?
Diệp Tư cùng Cố Lan San quan hệ thân thiết, đứng ở nơi đó, còn đang tức giận nói: “Bất quá chị xem những người đó cũng thật là, từng người từng người cũng là mắc bệnh ranh tị đi, nhìn thấy Hàn Thành Trì cùng Tô Kiều Kiều đứng chung một chỗ, lại nhìn về phía chị cười nhạo! Cũng không sợ...”
“Đợi một chút...” Cố Lan San lên tiếng ngắt lời Diệp Tư: “Em vừa mới nói, chị là vợ chưa cưới của Hàn Thành Trì? Đây cuối cùng là xảy ra chuyện gì?”
“Đây là tin tức thật lâu trước đây, bất ngờ bị tung ra, chị Cố, chị sẽ không không biết đi?”