Editor: Lovenoo1510
Cố Lan San nghe được giọng nói của Thịnh Thế, lập tức nhớ tới bữa tiệc tối hôm nay của mình, cả người tĩnh thần, cô rời giường ngồi dậy, nhìn thời gian còn sớm, lúc này mới thở phào một hơi, mới “Ừ” một tiếng về phía điện thoại.
“Em bây giờ đang ở đâu? Anh tới đón em.”
“Không cần đâu, em có thể đi taxi đến.” Cố Lan San cào cào tóc, xuống giường, đôi mắt ngái ngủ lờ đờ đi vào toilet.
“Nếu như bà Diệp tới khách sạn Kinh Thành trước, nhìn thấy hai người chúng ta không đi cùng nhau, hơn nữa hôm nay vừa là thứ bảy, chẳng lẽ bà ta sẽ không cảm thấy rất quái dị sao?” Ngược lại giọng nói Thịnh Thế rất bình tĩnh, giọng điệu nhàn nhạt, tuyệt không khẩn trương nói lý luận thực tế, che dấu đi tâm tư chân thật của chính mình vì muốn gặp Cố Lan San sớm hơn một chút: “Em đã nói, em phải diễn kịch, vậy thì làm chuyên nghiệp một chút, làm chuyện gì chúng ta cũng nên toàn tâm toàn ý, làm hết sức mình.”
Cho tới bây giờ Cố Lan San cũng không biết tài ăn nói của Thịnh Thế lại tốt như vậy, nhưng có cố tình thì cô cũng không tìm được nửa điểm sơ hở, hơn nữa còn cảm thấy anh nói chuyện vô cùng chuyên nghiệp, cho nên vừa gạt kem đánh răng, vừa hướng vào trong điện thoại nói: “Được rồi, vậy hiện tại em nói cho anh biết địa chỉ.”
Sau đó Cố Lan San báo lại địa chỉ của mình.
Thịnh Thế chỉ nghe một lần đã ghi nhớ, giọng nói vẫn bình thản không hề gợn sóng như trước: “Được, đại khái sau nửa giờ nữa anh sẽ đến.”
Sau khi tắt điện thoại, Cố Lan San đánh răng, tắm, sấy khô tóc rồi đi ra, thì thật sự đã nghe được tiếng gõ cửa, Cố Lan San vội chạy vào phòng, mặc vào một cái váy, rồi chạy ra mở cửa, sau đó ngây ngẩn cả người.
Người tới đích thị là Thịnh Thế.
Nhưng phía sau Thịnh Thế còn có vài người đi theo.
Cố Lan San trợn to hai mắt, chỉ chỉ người phía sau Thịnh Thế, mồm há hốc cứng lưỡi hỏi: “Làm cái gì vậy?”
Thịnh Thế không trả lời vấn đề của Cố Lan San, trực tiếp mang theo mấy người kia xâm nhập vào phòng của Cố Lan San.
Phòng của Cố Lan San bản thân đã nhỏ, hiện tại lại chứa nhiều người như vậy, càng lộ thêm vẻ chật chội, Thịnh Thế cách cô rất gần, cô còn có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên người anh, cô hết sức ổn định nhịp tim đang rối loạn của mình, hỏi lại lần nữa: “Anh mang nhiều người tới như vậy làm gì thế?”
“Làm chuẩn bị.” Ngược lại lần này Thịnh Thế lại trả lời vấn đề của Cố Lan San, sau đó nháy mắt ra dấu cho những người kia, những người đó liền lần lượt mở ra những đồ họ mang đến, Cố Lan San liếc mắt nhìn lại, lúc này cô mới nhìn thấy, trang phục, đồ trang sức, giày cao gót, còn cả mỹ phẩm…….
Cô càng có phần nghĩ không thông quay đầu lại, nhìn Thịnh Thế: “Làm chuẩn bị cái gì?”
“Em cũng không thể cứ tùy tiện ăn mặc như vậy mà đi ăn với bà Diệp chứ?” Thịnh Thế nhìn lên nhìn xuống quan sát Cố Lan San, dứt khoát hỏi ngược lại.
Cố Lan San nhìn lại trang phục người mình một chút, cô cảm thấy không có gì không tốt cả.
“Nếu đã gả cho anh, dáng vẻ phải luôn đầy đủ, mặc cũng phải một thân hàng hiệu, để cho bà ta kinh ngạc đến chết!” Thịnh Thế vừa nói, vừa đem Cố Lan San đặt ngồi xuống trước gương trang điểm, chỉ huy những người đó nói: “Nhanh, hóa trang cho cô ấy, không thì không kịp thời gian.”
Nói xong, Thịnh Thế quan sát phòng Cố Lan San một vòng, cuối cùng cảm thấy chỉ có giường của cô là nhìn thuận mắt, sau đó đặt mông ngồi lên, anh vươn tay sờ sờ trên đệm.