Đoạt Hôn 101 Lần

Chương 43: Cố san san chạm trán tô kiều kiều(4)




Toàn bộ quá trình cũng mất ba giờ, đợi cho đến khi tinh thần của mọi người tỉnh táo lại, đã là mười một giờ đêm rồi.

Đoàn người ngồi ở khu nghỉ ngơi của viện nghỉ dưỡng SPA, Thịnh Thế nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, anh ta liền đề nghị mọi người đến “Kim Bích Huy Hoàng” đánh mạt chược một lúc.

Nhưng vừa hay là, mấy người cùng ăn cơm tối nay, đều là những người có gia đình, trong đó cũng có một người giơ tay lên nhìn đồng hồ, không ngừng sợ hãi: “Nha, cũng đã mười một giờ rồi, Thịnh tiên sinh, thật ngại quá, đêm nay tôi không thể đi chơi cùng được rồi, hôm khác có thời gian, tôi sẽ cùng cậu đi chơi, vợ tôi còn đang ở nhà chờ tôi đây!”

Đây là lấy vợ ra làm cái cớ,những người khác tự nhiên chẳng qua là nói hai câu giữ lại tượng trưng, liền để người này đi.

Những người còn lại đều ngồi lên xe của mình đến Kim Bích Huy Hoàng.

Vốn là có năm người, kết quả còn lại bốn người, đến nơi Thịnh Thế mới biết, trong đó có một người trong nhà có việc, bị vợ gọi về rồi.

Bốn người, vừa đủ một bàn mạt chược.

Thịnh Thế đêm nay vận khí rất tốt, thắng liền năm ván, lúc đến ván thứ sáu, Thịnh Thế vừa định sờ bài, di động của người ngồi đối diện anh ta reo lên, người kia nhìn vào điện thoại, liền nhanh chóng đứng lên, hướng về phía Thịnh Thế cùng mọi người trên bàn nói một câu:“ ngại quá, tôi đi nghe điện thoại.”

Sau đó chạy đến bên cạnh nghe điện thoại.

Bọn họ không có các cô gái đến, trong phòng ai cũng không nói chuyện, âm thanh nói điện thoại của người kia mặc dù đã cố ý đè thấp xuống, nhưng Thịnh Thế vẫn loáng thoáng nghe được nội dung:“ Vợ à, anh đang cùng mấy người bạn chơi mạt chược......Thật không có gọi gái đến, đều là đối tác làm ăn, nếu em không tin, bây giờ anh cho bọn họ nghe điện thoại để chứng minh......anh bảo đảm trước một giờ sẽ về nhà......”

Điện thoại của người này vẫn chưa nói xong, điện thoại của người ngồi bên phải Thịnh Thế cũng rung lên, Thịnh Thế nghiêng đầu, nhìn thoáng qua, điện thoại hiển thị rõ là “vợ”, người ngồi bên phải Thịnh Thế này cũng hướng Thịnh Thế cười cười vẻ áy náy, liền nhận điện thoại: “Sắp về rồi......Con đã ngủ chưa? Ừ......Uống không nhiều lắm, lái xe không có gì nguy hiểm cả......Em cũng mệt rồi, ngủ sớm đi, anh sẽ tìm lái xe đưa về nhà, em đừng tới đón anh......Em nói xằng cái gì vậy, anh đâu có sợ em bắt gian mà không cho em đến đón chứ......Tối nay anh cùng Bộ trưởng Lý và Thịnh tieenn sinh ăn cơm......Được rồi, tốt, vậy em mau tới đón anh đi......Kim Bích Huy Hoàng......”

Hai người cúp điện thoại, trở về vị trí của mình, tiếp tục đánh xong ván bài đang đánh.

Người ngồi bên phải Thịnh Thế cười cười thân thiện, đánh một hai quân bài, nói:“ Ngại quá, chơi hết ván này, tôi không thể chơi được nữa rồi, chúng ta hôm khác lại tụ tập đi, vợ tôi đang đến đón tôi rồi......”

“Tôi cũng phải trở về rồi, vợ ta sắp ngủ rồi!” Người ngồi đối diện Thịnh Thế huých một chút, sau đó cũng tiếp lời:“ Tôi chưa về nhà, vị kia nhà tôi không ngủ được, sáng mai cô ấy còn đi làm nữa.

Tiếp đến phiên người ngồi bên trái Thịnh Thế đánh bài, di dộng của anh ta để trên bàn cũng rung lên một chút, hắn khong có vội vã sờ bài, ngược lại cầm lấy di động, bấm một chút trên di động, lúc này mới đi sờ bài.

“A, như thế nào muộn như vậy còn gửi tin nhắn hả!” Người ngồi đối diện Thịnh Thế, tò mò hỏi:“ gửi cho ai vậy chứ.”

“Vợ thôi, còn có thể là ai!”