Người khác trên danh nghĩa là xe, nhà, vàng, dollar, nhân dân tệ…….
Mà danh nghĩa đối với Thịnh Thế cũng là xe, nhà, vàng, dollar, nhân dân tệ….. và thêm một con đường!
Trong chớp nhoáng này Cố Lan San bất chợt cảm thấy mình có đôi chút không thở nổi.
Cô không phải là người đàn bà hám lợi, nhưng cô vẫn bị rung động.
Cho nên mặc cho Thịnh Thế mang mình tới tầng cao nhất của công ty, Cố Lan San vẫn còn đắm chìm trong rung động này.
Cố Lan San được Thịnh Thế dẫn trực tiếp vào phòng họp, bên trong có mấy người từng một lần thấy Cố Lan San, còn tuyệt đại đa số đều chưa từng thấy, lúc thấy cô, ánh mắt của mọi người không nhịn được đều có chút kinh ngạc, bọn họ chưa bao giờ từng thấy đại Boss mang phụ nữ đến công ty, hơn nữa còn dẫn trực tiếp tới phòng họp, nơi này có thể bàn luận về vấn đề bí mật kinh doanh quan trọng của bọn họ, thế nhưng một chút ý tứ kiêng dè đại Boss cũng không có, thậm chí còn sai nữ thư ký đi pha cà phê cho cô ấy.
Bên trong chỉ có mấy người Cố Lan San đã từng gặp qua, nhưng cô lại không quen, nhưng có một người, cô lại đúng là cực kỳ quen thuộc, đó chính là Hạ Phồn Hoa.
Dĩ nhiên, Hạ Phồn Hoa cũng là người duy nhất trong phòng họp không có khiếp sợ chút nào khi thấy Cố Lan San bước vào, anh ngồi trên ghế cười híp mắt, hướng về phía Cố Lan San vẫy vẫy tay, thuận đường còn vỗ vỗ một chỗ trống bên cạnh mình nói: “Lan San, tới đây ngồi này.”
Thịnh Thế vừa vào phòng làm việc đã bị nhiều người vây quanh, căn bản họ nói mấy câu về vấn đề công việc nên Cố Lan San nghe cũng không hiểu, một mình cô đứng bên cạnh anh, đang nhàm chán thì thấy Hạ Phồn Hoa gọi mình, cô vội vàng đi tới, chẳng qua cô vẫn còn kinh ngạc vì sao Hạ Phồn Hoa đường đường là nhà ngoại giao lại ở trong phòng họp của công ty Thịnh Thế, sau khi ngồi xuống cô không nhịn được lên tiếng hỏi: “Hoa tử, sao anh lại ở chỗ này?”
“Nơi này tôi có ít cổ phần của Nhị Thập, hôm nay không phải đi làm, lại đang tiến hành chọn gương mặt đại diện, nên tôi tới họp xem náo nhiệt.” Hạ Phồn Hoa vừa nói vừa đẩy một ít hình ảnh và tài liệu ở trước mặt mình tới trước mặt Cố Lan San, nói: “Lan San, vừa hay cô cũng tới, cô xem những nữ minh tinh này, những ảnh của họ xem cảm thấy ai tốt nhất, xem có thể làm đại sứ hình tượng cho Thập Lý Thịnh Thế không?”
Cố Lan San vốn muốn nhìn một chút xem ai sẽ làm đại sứ hình tượng cho Thập Lý Thịnh Thế, nên mới đi theo qua đây, cô bình tĩnh xem xét, cô đặc biệt không muốn để cho Tô Kiều Kiều làm, nhưng trong những tư liệu mà Hạ Phồn Hoa đưa cho cô thì hình của Tô Kiều Kiều lại là đầu tiên, Cố Lan San nhìn thoáng qua, không thể không thừa nhận Tô Kiều Kiều thật không hổ là ca sỹ nhất tỷ, hình tượng phong cách đều tốt đến không có chỗ chê.
Chỉ tiếc, khi một người phụ nữ không thích một người phụ nữ khác, thì cô ấy sẽ trở nên nhỏ mọn, mặc dù người đó tốt không có chỗ chê cũng có thể tìm ra được rất nhiều tật xấu.