Cố Ân Ân nhìn lướt qua khăn lông Cố Lan San đang cầm trong tay, không nói bất cứ điều gì trực tiếp đi tới trước tủ treo quần áo.
“Cám ơn.” Cố Lan San nâng khăn lông trong tay lên, nở nụ cười với Hàn Thành Trì.
Hàn Thành Trì khẽ mỉm cười: “Tôi đi mở chút nước tắm, tắm ngăm nước nóng, không dễ bị cảm.”
Nói xong, Hàn Thành Trì liền xoay người vào phòng tắm.
Cố Ân Ân đưa lưng về phía hai người, khi nói những lời này đều nghe rõ ràng, ánh mắt của cô trầm một cái, liền không biến sắc kéo tủ treo quần áo ra, lấy ra một cái vát và đồ lót mình chưa từng mặc.
Hàn Thành Trì thừa dịp lúc mở nước nóng cho đầy bồn, cầm một cái khăn lông vừa lau tóc, vừa thò đầu ra, nhìn về phía Cố Ân Ân mở miệng cười nói: “Ân Ân, lấy đồ giúp anh.”
“Vâng.” Cố Ân Ân thuận thế qua bên cạnh tỉ mỉ chọn lựa quần áo cho Hàn Thành Trì.
Khi Cố Ân Ân ôm hai bộ quần áo đi tới, Hàn Thành Trì đã mở xong nước nóng, đi ra, nhìn về phía Cố Lan San chỉ chỉ phòng tắm: “Lan San, em đi vào tắm đi, nếu không lát nữa lại bị cảm.”
Cố Ân Ân đưa quần áo mình đã tìm cho Cố Lan San, miễn cưỡng nở một nụ cười, “San San, nhanh đi tắm đi. Bên trong có sữa tắm và dầu gội chị vẫn hay dùng, tùy tiện dùng là được.”
Cố Lan San nhận lấy quần áo, gật đầu, nói một tiếng “Cám ơn”, liền xoay người, vào phòng tắm, thuận đường khóa ngược cửa lại.
Cố Ân Ân ôm quần áo của Hàn Thành Trì, đứng tại chỗ, vẫn nhìn chằm chằm vào phòng tắm đã đóng cửa.
Hàn Thành Trì mắc mưa, mặc dù không nhiều, nhưng vẫn có chút khó chịu, liền dắt tay Cố Ân Ân, có chút không kịp chờ đợi nói: “Nhanh vào phòng khách tắm với anh đi, cả người khó chịu muốn chết!”
Cố Ân Ân rất muốn hất tay của Hàn Thành Trì ra, nhưng cô vẫn đè nén đáy lòng lăn lộn, mặc cho Hàn Thành Trì dắt mình đi ra ngoài, vào phòng khách, Hàn Thành Trì liền dứt khoát cởi áo sơ mi ướt nhẹp trên người mình xuống, thuận thế hôn gò má Cố Ân Ân một cái, anh hôn có chút triền miên, chậm rãi dao động dọc theo hình dáng gò má của cô, lúc sắp đến gần cánh môi của Cố Ân Ân, Cố Ân Ân đột nhiên vươn tay, nhẹ nhàng đẩy Hàn Thành Trì một cái.
Hàn Thành Trì khẽ nhíu nhíu mày, một đôi đen nhánh mắt, nhìn chằm chằm vào mắt Cố Ân Ân, lóe lên nghi vấn.
Cố Ân Ân biết mình mới vừa phản ứng quá mức kịch liệt, hôm nay là sinh nhật của Hàn Thành Trì, có chuyện gì chờ đến khi hết sinh nhật của anh rồi hãy nói, huống chi, lầu dưới còn có một nhà người, Cố Ân Ân bình tĩnh, liền dịu dàng nụ cười, âm điệu mềm nhũn nói: “Em đi mở nước cho anh tắm.”