Đoàn Tàu Tuyệt Mệnh

Chương 29




Những lời này hiển nhiên có chút buồn cười, lời vừa ra khỏi miệng Lưu Hoành liền hối hận không thôi.

Anh ta rõ ràng nhìn thấy nụ cười chế nhạo trên mặt Tạ Quân Phi. Giây tiếp theo, Lưu Hoành liền thấy cậu ta nhướng mày, nâng trường đao trong tay lên:

"Thú vị." Thiếu niên cười lạnh nói, biểu tình cực kỳ lạnh lẽo.

Hàn Thanh liếc nhìn Tạ Quân Phi, vẻ mặt có chút nói không nên lời.

Này này, đây không phải lúc để đánh nhau đâu.

Cô đã từng gặp qua đại hán đầu trọc này trước đây, đã kể rằng thời điểm lên tàu chính là anh ta cầm dao muốn chém chết người đàn ông thắt bím Phương Hành, ấn tượng đầu tiên là một người cơ bắp vạm vỡ mà không có đầu óc, hiện tại xem ra xác thật là như thế.

Tình huống bây giờ, có thêm đồng đội là có thêm trợ giúp. Nào có thời gian 'nội đấu'?

"Đừng quên việc chính." Hàn Thanh ân cần nhắc nhở.

Chính mình tốn nhiều thời gian miệng lưỡi vất vả lắm mới thuyết phục được hai tiểu Diêm Vương này, kế hoạch vừa mới bắt đầu, không thể xảy ra rắc rối.

Hơn nữa Lưu Hoành này nhìn hoàn toàn không thể uy hiếp hai người bọn họ. Giữ lại cái mạng này của anh ta sẽ có lợi hơn là hại cho tình hình bây giờ.

Tạ Quân Phi rũ mắt, khinh thường hừ lạnh một tiếng, không có động tác khác. Nhìn không liều mạng như Hàn Thanh tưởng, điều này làm cô hơi ngạc nhiên.

Ngược lại, biểu cảm trên mặt Lưu Hoành càng thêm kinh hãi.



Ánh mắt anh ta không thể tin nổi mà đảo qua lại giữa Hàn Thanh và Tạ Quân Phi hồi lâu, hai mắt trừng to, nghĩ muốn vỡ đầu cũng không đoán được quan hệ của hai người này là gì.

Từ khi nào mà anh ta nhìn thấy Tạ Quân Phi giao tiếp với người khác một cách bình thường thế này, chẳng lẽ là bởi vì mình suy nhược thần kinh quá mức mà xuất hiện ảo giác?

Nhưng ngay sau đó, một thân hình yểu điệu trông không vui lắm bước ra từ phía sau hai người.

Sắc mặt Lưu Hoành lại lần nữa tối sầm lại.

—— Con rối sư ngang ngược tuỳ hứng giết người không chớp mắt, Lâm Khả Dao.

Được, toàn bộ đại ma vương trên đoàn tàu này đều đã tề tựu đông đủ.

Anh ta thật sự xong đời rồi.

......

Hàn Thanh đi đến khoang thuỷ tinh vỡ nát bên cạnh người đàn ông đầu trọc. Khi cô cất bước, cô thấy rõ thân hình người đàn ông đầu trọc đang run lên, tựa hồ bị dọa không nhẹ. Bộ dạng như thể tinh thần đang trên bờ vực sụp đổ.

Hàn Thanh không khỏi cảm thấy rất buồn cười. Xem ra cô cùng xuất hiện với Tu La địa ngục kia, ở trong lòng người này gần như tự động xếp cô thành nhân vật cấp độ khủng bộ tương tự.

Nhưng cô không có thời gian để suy nghĩ nhiều như vậy. Tiến lên trước vài bước liền dừng lại trước khoang thuỷ tinh.

Hàn Thanh nhíu mày thật sâu.

—— Một màn trước mặt này có thể nói là vô cùng quỷ dị đẫm máu.

Bên trong khoang thuỷ tinh, một người đàn ông trẻ Âu Mỹ thở thoi thóp đang nhắm chặt hai mắt. Trên người hắn giờ phút này còn lưu lại vài dấu dao, vẫn chưa hoàn toàn khép lại —— đặc biệt vài vết sẹo ở giữa ngực, thoạt nhìn quả thật làm người khác thấy ghê sợ, thậm chí còn có vài đường máu thịt vẫn đang ồ ạt chảy máu, vô cùng sống động.

Một bên người hắn, một con dao lớn dài khoảng ba bốn mươi centimet được tuỳ ý vứt đó. Lưỡi dao trông cực kỳ sắc bén, lập loè ánh sáng đen nhánh quỷ dị. Điều kinh tởm nhất chính là —— trên thân đao không chỉ có máu tươi đầm đìa, mà còn có thêm một số vật thể trông như khối thịt. Nhìn như là nội tạng con người, da thịt có độ bóng đàn hồi.

Hàn Thanh nhất thời cảm thấy buồn nôn.

Cô thật sự có chút khó có thể tưởng tượng trước khi cô tới, trong phòng này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

—— Một đao bổ xuống phát hiện người trước mắt này dù thế nào cũng không chết. Vì thế lại tiếp một đao, một đao, lại một đao. Chém ngực người phía trước này gần như nát nhừ, chém đến máu tươi đầm đìa, lại phát hiện người này thế nhưng vẫn không chết.



Quả thật y hệt như phong cách của sát nhân cuồng ma trong mấy bộ phim kinh dị Âu Mỹ. Tưởng tượng đến hình ảnh này, Hàn Thanh không nhịn được rùng mình một cái.

Cô quay đầu lại, nhìn người đàn ông đầu trọc, tâm tình có chút phức tạp.

"Đây là anh làm?" Hàn Thanh nói.

Lưu Hoành sửng sốt, một lúc sau mới lắp ba lắp bắp: "Là...... Là lão tử làm thì sao? Cô là ai? Dựa vào cái gì quản lão tử?"

"Ha." Hàn Thanh có chút nói không nên lời. Cô lắc đầu cười: "Có phải sau khi anh chém người này mấy đao, liền nghe thấy quái vật rống to?"

Lưu Hoành sửng sờ, không nói nữa.

"Hoá ra chuyện tốt này là do đồ ngốc anh làm." Hàn Thanh thở dài một hơi.

Cách đó không xa, một ông già mặc một thân màu trắng hai mắt thất thần nhìn về phía xa. Cho dù đám người Hàn Thanh tiến vào một hồi, ông ta dường như không có chút phản ứng nào, môi run nhè nhẹ, trên cổ áo trước người có đầy nếp nhăn, thoạt nhìn có vẻ đã chịu đe doạ và sợ hãi cực độ.

...... Đúng rồi, người này, rất có khả năng chính là "Người cung cấp thông tin" —— cũng chính là tiến sĩ Michael được đề cập trong tuyên bố nhiệm vụ.

Quá rõ ràng trước khi người đàn ông đầu trọc động thủ, ông lão này đã từng nói chuyện với anh ta. Người này hẳn có ý muốn ngăn hành động người đàn ông đầu trọc. Về phần vì sao giao tiếp thất bại, Hàn Thanh không xác định được.

Nhiệm vụ ban đầu có một lối tắt bình thường đơn giản được ẩn giấu mà họ có thể đi, đây cũng là độ khó bình thường mà họ nên gặp phải khi vượt cấp. Chỉ cần động não một chút, cùng "NPC" tiến hành giao lưu đầy đủ biết đâu thu được thông tin hữu ích, sau đó lại chọn đúng cách tiếp cận phù hợp, tuyệt đối sẽ không gây ra tình trạng như hiện nay.

Chuỗi thông tin nhiệm vụ ẩn bị phá huỷ một cách ngang ngược, dẫn tới độ khó phó bản ban đầu tăng mạnh. Tựa như sự khác biệt giữa độ khó của phó bản bình thường và phó bản anh hùng khi chơi game. Mà 'gen liên kết' chính là sự kiện kích hoạt tăng độ khó ẩn. Đen đủi là bởi vì hành động ngu ngốc của người đàn ông đầu trọc này, đem đoàn người bọn họ, toàn bộ đều vây ở bên trong.

——Hàn Thanh lúc này đang quan sát hiện trường với vẻ mặt nghiêm túc đại khái sẽ không nghĩ đến, một phần lớn lý do khiến người đàn ông đầu trọc không nghe lời tiến sĩ Michael dừng lại là vì không nói được tiếng Anh, nếu biết chắc sẽ hộc máu tức chết mất.

Nhìn thoáng tình hình trước mặt, Hàn Thanh gần như đã hiểu rõ tình huống. Giờ phút này, cô quay đầu nhìn Tạ Quân Phi cách đó không xa, khoanh tay trước ngực lộ ra một nụ cười châm chọc: "Thế nào? Nguyện ý chấp nhận hợp tác chưa? Hay là...... Sau khi thấy qua hiện trường, cậu vẫn không tin hiểu quả của 'đồ vật kia'?"

—— Cơ thể thậm chí đã bị chém thành dáng vẻ kia, chết đến mức không thể chết được nữa. Vậy mà có thể tự lành lặn sống lại. Uy lực của 'gen liên kết' thật sự là lớn đến đáng sợ.

Khó có thể tưởng tượng người cải tạo gen cấp ba khủng bố như vậy khi đánh nhau lại có năng lực tự phục hồi, sẽ mang đến cho bọn họ hậu quả thảm khốc như thế nào. Đạo lý này Tạ Quân Phi không thể không hiểu.

Chỉ bằng một mình cậu ta không có khả năng đánh thắng được nó.

Mà nếu mình thất bại nhiệm vụ, điểm tích luỹ không đủ mà bị hệ thống đoàn tàu cưỡng chế xoá sổ rồi chết, cậu ta cũng tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết.



—— Chẳng qua, cậu ta chỉ là vẫn không muốn tin tưởng thôi.

Làm cường giả cao ngạo, có khi nào lại bị người ta ấn đầu chịu thua? Lòng tự trọng của cậu cho phép, khoảng cách tâm lý mạnh mẽ này khiến cậu ta không thể chấp nhận được.

Đúng vậy, Hàn Thanh vô cùng rõ ràng, một khắc trước khi bước vào căn phòng này. Thứ mà người này suy nghĩ trong lòng, vẫn là làm thế nào có thể vượt qua ràng buộc của quyển trục kỹ năng đáng ghét kia, sau đó nhanh gọn giết cô.

Cảm giác tim đập thình thịch trong lồng ngực. Hàn Thanh cố hết sức duy trì vẻ mặt nghiêm túc, chỉ cảm thấy ngay cả thở một hơi cũng không dám.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Tạ Quân Phi không nói một lời. Cậu ta hơi hơi nheo mắt, ánh mắt nhìn Hàn Thanh lộ ra vài sát ý lạnh lẽo. Ngón trỏ khẽ xoa lên xuống chơi đùa chuôi đao trong tay, tựa hồ đang cân nhắc rốt cuộc có nên động thủ hay không.

【 Xoẹt——】

Nhưng một tiếng rút đao sắc bén kèm theo tiếng da thịt bị cắt vang lên.

Loảng xoảng ——

Theo sau là tiếng đao rơi xuống.

Cơn đau dữ dội đột ngột ập đến, máu tươi trên cánh tay nhỏ từng giọt xuống. Lúc này, trên cẳng tay của cô thình lình xuất hiện một vết thương dài đến 30 centimet sâu nhưng rõ ràng làm cho người ta sợ hãi. Nhưng mà như không cảm thấy đau, Hàn Thanh chỉ chăm chú nhìn thiếu niên phía trước không chớp mắt. Tựa như đang quan sát hành động của đối phương.

Chỉ thấy sắc mặt đối phương biến đổi, chỗ khuỷu tay thế nhưng cũng lập tức nứt toạt, sau đó máu bắt đầu cấp tốc chảy ra. Khoé miệng Hàn Thanh rốt cuộc hơi cong lên, lộ ra một nụ cười lạnh lùng không rõ ý vị.

"Tôi biết biết cậu còn nghi ngờ tôi. Nhưng hiện tại cậu cần phải hiểu. 'Gien liên kết' thật sự tồn tại, không chỉ tôi. Vận mệnh của tất cả mọi người trên chuyến tàu này đều liên kết với nhau. Nếu cùng nhau cố gắng làm dựa theo kế hoạch mà tôi nói có thể có cơ hội sống sót, nhưng nếu tiếp tục chiến đấu như vậy...... Ha ha, kết quả chỉ có một, đó chính là chết."