Liên Bang Thủ Đô Tinh, Kỷ gia.
Omega nho nhỏ ngồi dựa đầu lên giường, trên mặt xuất hiện vết ửng đỏ, con ngươi hổ phách nhìn chằm chằm người đang bận rộn ở mép giường.
Bác sĩ Dương cầm viên thuốc hướng tới đứa bé: “Lan Lan, há miệng ra nào.”
Bé con nghe lời há miệng, uống lên khẩu nước ấm đem bọc vỏ bọc đường thuốc viên ùng ục một ngụm nuốt đi xuống.
“Lan Lan thật ngoan.” Bác sĩ Dương cười tủm tỉm khích lệ, sau đó dán miếng hạ sốt lên trán bé, “Còn chổ nào không thoải mái không?”
Kỷ Âm Lan lắc đầu, giơ tay chạm vào miếng dán hạ sốt trên trán, ngạc nhiên: “Lạnh lạnh!”
Bác sĩ Dương cười nói: “Lạnh lạnh rất thoải mái.”
Đồ vật mới lạ làm bé con tò mò, Kỷ Âm Lan yêu thích không buông tay mà sờ tới sờ lui, nghĩ nghĩ nói: “Giống kem.”
Bác sĩ Dương cười xoa xoa tóc màu hạt dẻ của tiểu Omega, ngay cả quản gia Chu một bên vẫn luôn cau mày sầu lo nhìn Kỷ Âm Lan, lúc này trong mắt cũng xẹt qua ý cười.
Kỷ Âm Lan mắt trông mong nhìn Chu quản gia: “Ông Chu ơi, Lan Lan muốn ăn kem.”
Chu quản gia: “Chờ hết bệnh rồi, Chu gia gia sẽ dẫn bé Lan đi ăn kem.”
Bé con giơ tay hoan hô: “Được ạ! Lan Lan muốn ăn vị quả đào!”
Còn tinh thần ăn uống, điều này thực sự làm Chu quản gia nhẹ nhõm thở dài một hơi.
thân thể bé Lan vẫn luôn đều tốt, từ khi sinh ra tới nay dường như không sinh bệnh, hôm nay lại không biết tại sao, không có dấu hiệu tự nhiên sốt cao.
Uống thuốc hạ sốt lâu sau sẽ có tác dụng, bác sĩ Dương để bé con ngủ một giấc, nháy mắt với Chu quản gia, hai người cùng nhau đi ra phòng ngủ.
Phòng cách âm rất tốt, ở bên ngoài nói chuyện sẽ không truyền vào phòng bé còn.
Chu quản gia có chút khẩn trương: “Tiểu Dương, bé Lan không sao chứ?”
Dương Chí Viễn lắc đầu nói: “Không sao, ngủ một giấc là được. ”
Khi nhận được cuộc gọi từ Chu quản gia, Dương Chí Viễn cũng hoảng sợ, sợ đứa bé thường ngày bình thường xảy ra chuyện lớn.
Dương Chí Viễn suy nghĩ nói: “ Thân thể Lan Lan không có vấn đề gì, nguyên nhân đột nhiên phát sốt…… Tôi hoài nghi là đang thức tỉnh.”
Chu quản gia sửng sốt: “Thức tỉnh?”
*wattpad: Ghtnckho
Trong phòng, bé con đang yên ổn ngủ ngon bổng mở mắt.
Bên tai bé đột ngột truyền đến một giọng nói: “Muốn ăn kem thì nói, bổn hệ thống đây có!”
Kỷ Âm Lan ngồi dậy, mờ mịt nhìn tứ phía căn phòng.
Không có người.
Giọng nói tiếp tục vang lên: “Quả đào dâu tây chocolate, nhóc muốn vị nào đều có!”
Quang cầu nho nhỏ trống rỗng xuất hiện, lảo đảo lắc lư lơ lửng trước mắt bé Omega.
“Thật hả!” Kỷ Âm Lan ánh mắt sáng lên, “Lan Lan có thể có một con như vậy sao?”
Quang cầu cười hắc hắc: “Đương nhiên có thể, bất quá……nhóc phải hoàn thành nhiệm vụ.”
Bé con có chút ngây thơ mờ mịt: “Nhiệm vụ?”
“Không sai!” Quang cầu đong đưa trên dưới, tâm tình rất tốt.
Hệ thống tâm tình vui vẻ, vốn tưởng rằng nhiệm vụ lần này sẽ thật gian nan, không nghĩ tới khi nhìn thấy ký chủ, lại phát hiện đối phương rất dễ dụ dỗi, không phải, là bộ dáng nghe lời.
Nghe lời, đối với hệ thống mà nói, ý nghĩa là ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ.
Bốn bỏ năm lên chẳng khác gì, nhiệm vụ lần này xác xuất có thể thuận lợi hoàn thành!
Kỷ Âm Lan hỏi: “Nhiệm vụ là cái gì?”
“Rất đơn giản.” Hệ thống mặt không đỏ tim không đập, “Cứu vớt thế giới!”
“Oa!” Tiểu Omega trừng lớn đôi mắt, “Giống như siêu nhân quần lót giải cứu thế giới!”
Hả, siêu nhân quần lót?
Hệ thống hoang mang chớp mắt, thấy ánh mắt lấp lánh của đứa nhỏ, căng da đầu khẳng định nói: “Không sai!”
Nó lấy ra một bản thảo chuẩn bị rất lâu, bắt đầu biểu diễn, à không, bắt đầu lên tiếng.
“Thời này có năm tuyến thế giới.”
Anh cả linh khí của Kỷ Âm Lan vốn nên sống thế giới thứ nhất, chị hai khủng bố sống thế giới thứ hai, anh ba thần quái sống ở thế giới thứ ba.
Ba Kỷ cùng mẹ Kỷ nơi thế giới thứ bốn, và Kỷ Âm Lan nơi thế giới thứ năm, là hai thế giới song song với nhau.
Hệ thống nói: “Nhưng là bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dẫn tới năm tuyến thế giới sinh ra va chạm, giao hợp thành thời không hiện tại mà cậu đang sống, sinh ra một tuyến thế giới lẩu thập cẩm.”
Nội dung này đối với một đứa bé ba tuổi hơi khó hiểu, Kỷ Âm Lan nhăn mày nhỏ, bày ra bộ dáng cố gắng tiếp thu thông tin.
Hệ thống chờ mong hỏi: “Nghe hiểu sao?”
Kỷ Âm Lan tự hỏi thật lâu, sau đó hỏi: “Lẩu thập cẩm có thể không bỏ rau thơm không?”
Hệ thống:???
Bé con chép chép miệng: “Thêm nhiều thịt nữa, Lan Lan thích ăn thịt!”
Hệ thống: “……”
Hệ thống dùng giọng nói không cảm xúc nói: “Lẩu thập cẩm này không thể ăn.”
Kỷ Âm Lan thất vọng mà nga một tiếng, chưa được một giây lại hưng phấn: “Thế Lan Lan có thể ăn dâu tây không ạ?”
Dâu tây?
Đột nhiên nhắc tới dâu tây thì có liên quan gì?
Hệ thống nhìn theo tầm mắt Kỷ Âm Lan, liền thấy màn hình ảo giảng giải của nó tha ra phụ trợ, ngừng lại chụp một bức ảnh.
Trong ảnh chụp, Kỷ Âm Lan ném dâu tây vào. thế giới thứ năm, dâu tây bang một tiếng trúng một người khác, nổ tung thành một đóa hoa dâu tây đỏ thẳm.
“Đánh người như thế nào! Tốt xấu nga.” bé con lẩm nhẩm lầm nhầm, “Dâu tây không cho Lan Lan ăn, ném như vậy thật lãng phí……”*
* không hiểu đoạn này (O_O)
Hệ thống: “……”
Nhóc con, cậu có biết người bị nói xấu tốt chính là cậu không?
Bé con Kỷ Âm Lan thật đúng là không biết, trong mắt chỉ có có trái dâu tây bị lãng phí.
Trái dâu tây lớn chắc có vị ngọt, Kỷ Âm Lan thèm không chịu được, muốn chạm vào đóa hoa dâu tây đầy mê người kia.
Hệ thống: “Ai ——”
Hệ thống muốn ngăn cản, lại chậm một bước.
Máy tính ảo đương nhiên không chạm được, còn tiểu Omega lại mất đi cân bằng, té một cái lăn xuống giường, ngã xuống tấm thảm lớn êm ái.
Giường không cao, Kỷ Âm Lan té cũng không đau.
Thuốc hạ sốt bắt đầu tác dụng, cục nhỏ lười biếng nằm xuống lông xù xù ngáp hai cái, khốn đốn nhắm mắt lại.
Quang cầu bay tới quỳ rạp bên bé con bất động, hỏi: “Ký chủ, cậu không sao chứ?”
Kỷ Âm Lan buồn ngủ mơ mơ màng màng nhỏ giọng lẩm bẩm: “Té chổ nào, ngủ chổ đó……”
Hệ thống: “……”
Hệ thống sầu lo, nhiệm vụ lần này thật sự có thể thuận lợi hoàn thành sao?!
* wattpad: Ghtnckho
Chu quản gia lại lần nữa đẩy cửa tiến vào, liền thấy giường ngủ trống không của bé con.
Chu quản gia trong lòng căng thẳng: “Bé Lan?”
Khe hở cửa phòng bị đẩy lớn, đại kim mao lông xù bị kẹt ở cửa đi vào, đuôi to hoảng loạn chạy đến bên giường, nhìn mặt đất thấp giọng kêu ô ô, lại quay đầu xem Chu quản gia phía sau.
Nhìn thấy tư thế Kỷ Âm Lan ôm đất ngủ, Chu quản gia dở khóc dở cười, liền bế bé con đặt lên giường.
Còn thuận tay ôm nhóc mèo sữa bò nằm trên gối không biết vào từ khi nào.
"Sữa bò hôm nay không thể quấy rầy bé Lan.” Chu quản gia nhỏ giọng nói với mèo sữa bò giãy giụa trong lòng ông, lại đối một bên ngoan ngoãn ngồi đại kim mao nói, “Nướng BBQ cũng vậy, bé Lan cần nghỉ ngơi.”
Một người một mèo một chó rời phòng, để lại tiểu Omega một mình hô hô ngủ.
Chu quản gia đóng cửa phòng, nhớ tới lời bác sĩ Dương nói, nhịn không được lại thở dài.
Bé Lan mới vừa ba tuổi, thức tỉnh sớm như vậy, không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu……
Không có người quấy rầy, Kỷ Âm Lan ngủ một giấc tới trời tối.
Thuốc hạ sốt có hiệu nghiệm, khi mẹ Kỷ công tác xong vội vàng về nhà, Kỷ Âm Lan vẫn còn ngủ.
Kỷ Thu Yên lau sạch người bé con, thay áo ngủ sạch sẽ, gỡ miếng dán hạ sốt xuống, liền thấy tiểu Omega mơ mơ màng màng mở mắt.
“Mẹ,” bé con vừa tỉnh ngủ giọng nói mềm mụp, chớp đôi mắt bị che một tầng sương nhìn miếng dán hạ sốt trong tay Kỷ Thu Yên, “Không có kem dán……”
Kỷ Thu Yên bật cười: “Là dán hạ sốt.”
Kỷ Âm Lan nhìn nhìn khắp nơi, mất mát nói: “Kem Hiệp cũng không thấy.”
Kỷ Thu Yên không đuổi kịp mạch não nhóc nhỏ nhà mình: “Đại hiệp Kem?”
Kỷ Âm Lan vươn tay ngắn nhỏ khoa tay múa chân: “Chính là lớn như vậy, là Tiểu Cầu Cầu sáng chói, Đại Hiệp Kem nói sẽ cho Lan Lan ăn được thật nhiều kem!”
Tiểu quang cầu trong đầu bé con:…… Đại Hiệp Kem không phải là đang nói bổn hệ thống hả?
Chu quản gia ở một bên giải thích: “Trước khi bé Lan có nói muốn ăn kem, có thể là nằm mơ mơ thấy.”
“Chờ thêm hai ngày nữa là hết bệnh, mẹ đưa con đi ăn kem.” Kỷ Thu Yên sờ sờ đầu nhỏ Kỷ Âm Lan, “Bé con ngủ lâu rồi sao?”
Kỷ Âm Lan gật gật đầu, còn nhỏ giọng nói thầm: “Mới không phải mơ, thật sự có Đại Hiệp Kem!”
Kỷ Thu Yên đưa thú bông siêu lớn vào lòng bé, sủng nịch sờ mũi nhỏ: “Được được được, con nói không phải mơ thì không phải mơ.”
Chờ hai đại nhân rời đi, tiểu quang cầu nãy giờ trốn tránh lại hiện thân lần nữa.
Mắt Kỷ Âm Lan sáng lên: “ Đại Hiệp Kem!”
Hệ thống: “……”
Thôi, đại thống nó rộng lượng, không so đo với trẻ em.
Kỷ Âm Lan: “Đại Hiệp Kem, Lan Lan thật sự không thể ăn lẩu thập cẩm sao?”
Hệ thống vô tình cự tuyệt: “Không thể!”
Ấu tể mất mát thở dài: “Vậy được rồi.”
Hệ · Đại Hiệp Kem · thống: “Còn nhớ rõ nhiệm vụ của chúng ta không?”
Kỷ Âm Lan hít một hơi, nhỏ giọng nói: “Giải cứu thế giới!”
Hệ thống vừa lòng mà ừ một tiếng, lại lần nữa lấy ra bản thảo.
Nếu không có thế giới này, cả gia đình Kỷ gia đều là đại vai ác ở các thế giới khác nhau.
Anh cả Kỷ mặt ngoài là bá tổng bình thường, thực tế kiếp trước là một Tu chân ngàn năm, làm người nghe sợ vỡ mật Ma Tôn.
Chị hai Kỷ mặt ngoài là dị năng quản lý cục xã súc, uy danh hiển hách nguy hiểm vang vọng lại có không gian thần bí.
Đến nỗi anh ba nghệ sĩ tuyến 18 không có thu hút, kỳ thật ngầm còn cất giấu áo choàng đại lão huyền học, một tay thuật ngự quỷ khiến người khác sợ hãi.
Mà ở hiện giờ tuyến thế giới hỗn loạn, một đám vai ác vừa khéo trở thành người một nhà, tăng thêm uy lực cũng không phải là 1 cộng 1 bằng 2 đơn giản như vậy.
Hệ thống từng dùng máy tính tiến hành tính toán, nếu sau này các vai ác liên thủ với nhau, thì cái thế giới lẩu thập cẩm sẽ tan nát, giống như pháo hoa nổ bay thành đống cặn bã.
Giống như phù dung* sớm nở tối tàn.
*Phù dung (danh pháp hai phần: Hibiscus mutabilis), hay còn gọi là phù dung thân mộc, mộc phù dung, địa phù dung, phù dung núi, hoa phù dung, mộc liên, là một loài thực vật có hoa thân nhỡ thuộc họ Cẩm quỳ (Malvaceae).
Đây là nguyên nhân hệ thống xuất hiện tại thế giới này, đến nỗi phải tìm tới Kỷ Âm Lan mới ba tuổi……
Đó là bởi vì trong sáu vai ác Kỷ gia, chỉ có đến từ thế giới thư năm, đứa trẻ Kỷ Âm Lan là dễ dàng tẩy trắng nhất.
Dùng hệ thống nói chính là, Kỷ Âm Lan là cục cưng của gia đình vai ác*.
*Chổ này hổng biết chém đúng hông nữa, bản QT là " nhà nhất đồ ăn vai ác."
Kỷ · cục cưng cả nhà · vai ác tương lai · vẫn là trẻ nhỏ · Âm Lan trầm tư suy nghĩ hồi lâu, hỏi: “Kem Hiệp, vai ác là cái gì?”
Hệ thống: “……”
Này có phải ngốc nghếch quá mức?!
Phun tào, hệ thống vẫn là cẩn trọng giải thích ý từ vai ác.
“Vai ác chính là người xấu siêu cấp vô địch.” Hệ thống nói như thế.
Lo lắng sợ nhóc con cả người xấu là cái gì, hệ thống còn vô cùng tri kỷ đề cử vài ví dụ.
Hệ thống: “Anh cả Kỷ về sau mỗi ngày tìm người đánh nhau!”
Vẻ tươi cười trên mặt Kỷ Âm Lan nháy mắt biến mất.
Hệ thống: “Chị hai Kỷ về sau sẽ cướp nhà ở người khác!”
Kỷ Âm Lan nhíu máy.
Hệ thống: “ Anh ba Kỷ về sau sẽ lừa gạt trẻ em!”
Kỷ Âm Lan bắt đầu bẹp miệng.
Đáng tiếc hệ thống cũng không chú ý đến biểu tình của bé con, như cũ tiếp tục nói: “Ba Kỷ về sau sẽ ——”
Nó bị Kỷ Âm Lan cắt ngang lời nói: “Cậu gạt tớ!”
Tiểu Omega chứa hai phao nước mắt: “Ba mẹ anh chị mới sẽ không làm chuyện xấu!” bé òa khóc thành tiếng, “Cậu lừa tớ! Cậu rõ ràng nói lẩu thập cẩm nhiều thịt có thể ăn! Cậu mới là vai ác siêu cấp vô địch!”
Hệ thống quả thực vô lực phun tào:…… Câu sau của cậu không đúng trọng điểm cho lắm?!
Cửa phòng lúc này bị đẩy ra, hệ thống phản ứng siêu nhanh, lập tức chui vào đầu bé con.
Lần này tiến vào chính là Kỷ nguyên soái vừa tan làm.
Nhìn bé con khóc lóc cực kỳ bi thương, ba Kỷ vội vàng tiến lên trấn an: “Làm sao vậy bé con? Không thoải mái chổ nào sao?”
Bé con khóc đến dừng không được, một bên vừa khụt khịt vừa cáo trạng: “Papa, có, có người xấu ô ô ô ô ——”
Kỷ Vô Chu ánh mắt sắt bén, tay phải theo bản năng ấn ở bên hông, ông phóng vũ khí phòng thân ra, lòng bàn tay trái cũng nhanh chóng mở động dị năng.
Nhưng mà nhìn xung quanh một vòng, thậm chí mở cửa sổ nhìn ra ngoài một hồi lâu, Kỷ Vô Chu cũng không tìm được vật tình nghi nào.
Là ác mộng sao?
Kỷ Vô Chu vỗ lưng bé con khóc đến thương tâm: “Con đừng sợ, người xấu đã chạy trốn rồi!”
Kỷ Âm Lan mở to chứa đầy nước mắt, giọng nói ủy ủy khuất khuất: “ Đại Hiệp Lẩu Thập Cẩm không có chạy trốn.”
Kỷ Vô Chu sửng sốt, đại cái gì hiệp?
Hệ thống không nhịn xuống: 【 không phải Đại hiệp Kem à? 】
Kỷ Âm Lan vỗ vỗ đầu mình: “Đại Hiệp Lẩu Thập Cẩm trốn trong đầu Lan Lan, cậu ấy còn nói cậu ấy gọi là Đại Hiệp Kem!”
Hệ · trước kia Đại Hiệp Kem Hiệp · hiện giờ Đại Hiệp Lẩu Thập Cẩm · thống:……?
Tui không phải tui không có cậu đừng nói bậy!!!