Bạn đã từng thích một ai đó chưa? Có lẽ anh ấy không phải người đẹp nhất, không phải người ưu tú nhất, nhưng với người mà tình nhân trong mắt hóa Tây Thi như bạn, bạn luôn cảm thấy anh ấy là người tuyệt vời nhất, dù rằng anh ấy không phải vậy.
Đối với Vân Thường, Lâm Trạch chính là một người như thế. Thời áo trắng bay bay, anh mặc cả thân trắng hơn tuyết, cứ đột ngột xông vào trái tim cô như vậy.
Cô trở thành bạn gái Lâm Trạch năm lớp Mười. Thực ra cô là một cô gái thông minh, cô có thể cảm nhận được trái tim anh không đặt vào mình. Nhưng khi ấy cô không hề biết, không phải tất cả mọi tình yêu đều có thể nảy nở sau thời gian dài bên nhau, chí ít thì hai người họ không phải.
Đối với Lục Địch, cô mơ hồ, anh tựa như một thân cây khác biệt nhất trong rừng, thu hút ánh mắt người ta nhất, song thái độ của anh kì lạ, khiến người ta không nhìn thấu. Cô ghét cảm giác mình không nhìn thấu, không sờ được đó, mà Lục Địch chính là một sự tồn tại đặc biệt như thế.
Nhưng, cô lại không thể không gần gũi với Lục Địch, bởi vì anh là người bạn thân duy nhất của Lâm Trạch trong trường.
Song nói cách khác, thời gian cô ở bên Lục Địch còn nhiều hơn thời gian cô ở bên Lâm Trạch. Lâm Trạch là con ngoan trò giỏi trong mắt các thầy cô, luôn phải giúp đỡ thầy cô làm này làm nọ. Cô thường nghĩ, trong lòng Lâm Trạch có nhiều chuyện quan trọng đến vậy, còn cô lại được xếp rất xa. Suy nghĩ đó khiến cô luôn chán chường, bởi cô biết, trong lòng anh, cô còn chẳng gắn được vào với hai chữ “quan trọng”.
Cô thừa nhận, cô ít nhiều đã lợi dụng Lục Địch, coi anh thành thùng rác tâm sự của cô. Lúc không vui thì gọi anh ra, sau đó phát tiết một trận. Chỉ cần một câu nói hoặc một cuộc điện thoại của Lâm Trạch, cô sẽ tung tăng chạy qua.
Có đôi khi, con người thật sự thiếu tự trọng như thế. Cô là vậy, khi ở trước mặt Lâm Trạch.
Cô thường nghĩ, Lâm Trạch đặc biệt ở đâu mà lại thu hút cô đến vậy. So về ngoại hình, anh không bằng Lục Địch; so về gia thế, khoảng cách giữa anh và Thẩm Giai Kỳ rất xa. Nhưng mà, cô vẫn cứ thích Lâm Trạch, Lâm Trạch mà dường như các phương diện đều không xuất sắc nhất.
Có lẽ thật sự chứng minh câu nói đó: Có vài người ta không nói rõ được họ tốt ở đâu, nhưng không ai có thể thay thế được họ.
Lâm Trạch chính là sự tồn tại đặc biệt như thế.
Cô từng ngây thơ nghĩ, cô sẽ mãi mãi chỉ thích người này, cô sẽ sinh con và nuôi dạy con cho anh, cô muốn chung sống cùng anh, họ sẽ ở bên nhau đến già. Cô từng nằm mơ, mơ thấy anh bị truy sát, sau đó cô chắn một dao cho anh, anh cực kì cảm động. Rồi từ đó, anh yêu cô, coi cô thành người quan trọng nhất trong sinh mệnh. Trong giấc mơ đó, cô cười mà tỉnh dậy.
Giấc mơ đẹp như thế, song lại chỉ là một giấc mơ.
Nhưng giấc mơ ấy, cuối cùng tan vỡ vào năm cô mười tám tuổi. Đến đột ngột như thế, đến mãnh liệt như thế, khiến chút hi vọng hão huyền trong lòng cô hoàn toàn trở thành số âm. Cô vốn tưởng anh không yêu mình nhưng cũng sẽ không yêu bất cứ ai. Có lẽ qua lại lâu như vậy, chung quy thì cô là người hơi đặc biệt với anh. Thì ra, đó chỉ là tự lừa mình dối người.
Cô trở thành ca sĩ phong trào, nổi bật trong giới âm nhạc Hoa ngữ, không ít người nói cô may mắn, cũng chẳng thiếu người nói đó là nhờ vào diện mạo của cô. Cô đều chẳng bận tâm, trong đầu vẫn chỉ có một suy nghĩ xuẩn ngốc: Nếu như poster của cô xuất hiện khắp thành phố, vậy thì liệu trong một lần ngẩng đầu nào đó, anh có nhìn thấy mình rồi nghĩ về những ưu điểm của mình hay không.
Hèn mọn như thế, vậy mà lại là bản thân cô.
Cô đã vào giới giải trí và không thể quay đầu, tựa như một cô gái đã tiến cung, dù cô ấy có được sủng ái hay không thì đều không thể xuất cung được nữa. Con đường này rất khó khăn, nguy hiểm, người mới liên tục xuất hiện, chỉ hơi không chú ý là sẽ bị đè bẹp.
Vân Thường biết mình ích kỷ, đối với những người có tiền có thế, dù cô thầm phản cảm nhưng chẳng mấy từ chối. Tuy rằng lúc tham dự một vài bữa tiệc đều nhờ trợ lý và người đại diện khéo léo cự tuyệt, nhưng người trong giới đều biết Vân Thường tuyệt đối không một mình tham dự tiệc. Cô như vậy không chỉ không khiến đối phương rút lui, trái lại khiến người ta đổ xô vào. Cô trở thành ngôi sao phách lối nhất, dám đắc tội những người có tiền có thế đó, đồng thời đối phương cũng không dám làm ra hành vi bất lợi nào với cô, danh tiếng của cô bày ra ở đó, không biết đã khiến bao người phải ghen tị.
Mà Cố Vân Tu hẳn có thể coi như một ngoại lệ.
Vân Thường cũng biết, Cố Vân Tu hẳn được coi là quân tử, chí ít anh sẽ không cưỡng bức cô làm gì. Anh từng mua rất nhiều thứ cho cô, bao gồm căn biệt thự đó. Cô cũng không từ chối một cách cao quý, nếu cô thật sự cao quý thì có thể làm nghề này ư?