Dọa Chết Người

Chương 4: Đàn ông phải có trách nhiệm (4)




Đàm Tô cứng đờ không nhúc nhích, cô biết rằng cô sẽ nhìn thấy một khuôn mặt màu xanh lá cây khủng khiếp, cô sợ rằng cô ấy (nữ quỷ) cũng đang chờ đợi cô ngẩng đầu lên.

Cứ như vậy giằng co vài giây, có một giọt máu tươi tanh hôi theo đỉnh đầu Đàm Tô chảy xuống, ở nửa bên phải khuôn mặt của cô kéo ra một con đường máu tràn lan.

Đàm Tô vẫn như cũ không ngẩng đầu, mà là mạnh mẽ lăn về phía trước, dừng lại bên tường, nhanh chóng quay đầu nhìn về phía nữ quỷ.

Khuôn mặt trắng bệch của nữ quỷ gần trong gang tấc.

Đàm Tô ngược lại hít một hơi khí lạnh, chỉ là phía sau đã là tường, cô không thể tránh được.

Nữ quỷ đối với Đàm Tô lộ ra nụ cười càn rỡ, chậm rãi vươn bàn tay nhỏ dài xanh đen hướng tới gần cổ cô.

"Tôi biết chuyện của cô với Đông, tôi có thể giúp cô!" Đàm Tô không có biện pháp nào khác, chỉ có thể ăn cả ngã về không hét lên.

Động tác của nữ quỷ dừng lại.

Đàm Tô vừa nhìn thấy vậy, lập tức tiếp tục nói: "Na, tôi biết cô là một cô nương tốt, cô biến thành như vậy nhất định là bởi vì chấp niệm quá sâu. Có cái gì cần tôi trợ giúp, cô nói cho tôi biết, tôi nhất định thay cô làm được!"

Nữ quỷ đứng lên, xoay người đưa lưng về phía Đàm Tô, một lát sau cô quay lại nhìn về phía Đàm Tô đã đứng lên. Giờ phút này mặt nữ quỷ đã không còn là bộ dáng khủng bố vừa rồi, nhìn qua vẻ mặt bình tĩnh cô ấy không có chút sinh khí nào, ngũ quan thanh tú, khiến người ta trìu mến.

"Không cần nhúng tay vào chuyện của tôi cùng Đông." Na lạnh lùng cảnh cáo một câu. Tuy nói giờ phút này cô ấy đã biến thành bộ dáng người bình thường, nhưng những lời này vẫn đầy âm khí, cũng đủ để cho người nhát gan bị dọa vỡ mật.

Đàm Tô không lập tức đáp ứng, ngược lại hỏi: "Na, Đông đối với cô như vậy, cô hẳn là hận không thể giết chết hắn chứ?"

Na nhìn chằm chằm Đàm Tô không chớp mắt, nhưng cũng không trả lời lời cô, mà tăng thêm ngữ khí lặp đi lặp lại: "Đừng nhúng tay vào chuyện của tôi và Đông!"

Giây tiếp theo, cô biến mất trong không khí.

【Nhiệm vụ tức thì 2 hoàn thành, điểm thưởng 100 điểm. 】

Trong đầu vang lên tiếng xác nhận của hệ thống, Đàm Tô mới rốt cục tựa vào vách tường, để bình phục cảm xúc có chút bất ổn của mình.

Mặc dù trò chơi này là không đúng sự thật, nhưng nữ quỷ trong thế giới thứ hai này là có thật, cho dù đó là xúc giác hoặc thị giác, nhưng là khá đáng sợ.

Một lúc lâu sau, Đàm Tô mới đứng thẳng dậy, đi đến bên cạnh bồn rửa mặt, mở vòi nước ra.

Lần này chảy ra rốt cục là nước trong vắt.

Cô đem bàn tay khép lại hứng lấy nước vỗ lên mặt, rửa sạch máu tươi nữ quỷ rơi trên mặt cô, cảm giác mát mẻ làm cho năng lực suy nghĩ của cô một lần nữa trở về.

Nữ quỷ Na vừa rồi nhất định không phải tới giết cô, có lẽ Na chỉ là muốn dọa cô, để cho cô tránh xa bọn họ một chút, đừng vướng đến chuyện này. Nếu không, Na sẽ không bị chính mình nói hai ba câu liền buông tha giết cô.

Đàm Tô rất rõ ràng, những gì cô vừa nói với Na cũng không có sức thuyết phục gì. Nhưng có lẽ cũng chính những lời đó, làm cho Na cảm nhận được thiện ý của mình, ý thức được mình đang đứng về phía cô ấy, cô ấy mới dễ dàng buông tha mình như vậy.

Đàm Tô đánh răng trước, vừa tắm rửa vừa tiếp tục suy nghĩ về Na.

Na không chịu để người ngoài nhúng tay vào chuyện giữa bọn họ, là muốn tự mình động thủ, dựa theo kế hoạch của cô ấy từng chút từng chút trừng phạt Đông, làm cho hắn thống khổ muốn chết cũng không chết được?

Đàm Tô nhớ tới câu hỏi vừa rồi hỏi Na, Na mặc dù không trả lời, nhưng biểu tình rất khác thường. Bây giờ nhớ lại cẩn thận... Điều đó dường như không chỉ đơn thuần là căm hận.

Không bằng nói là... Vừa yêu vừa hận.

Đàm Tô tắt vòi nước, khẽ thở dài. Na thật sự là một cô gái ngốc nghếch, Đông đối với cô ấy như vậy, cô ta cư nhiên còn yêu cậu ta?

Cô không thể đồng ý với thái độ của Na, nếu là cô, đối mặt với sự phản bội của bạn trai, ít nhất là quên nhau đi, tuyệt đối sẽ không nhớ mãi không quên. Bất quá cô cũng tôn trọng thái độ của Na, cô không phải Na, sẽ không biết giữa Na và Đông rốt cuộc đã trải qua những gì, nếu Na không chịu từ bỏ tình yêu dành cho Đông, nhất định có lý do của cô ấy, mà đó là chuyện không phải người ngoài có thể xen vào.

Sáng hôm sau, Đàm Tô vẫn thay bộ quần áo mình sấy qua máy sấy, lại phơi quần áo một đêm, cũng thuận tay giặt sạch quần áo mình mặc phơi nắng.

Trân và Đông có lẽ buổi tối không ngủ ngon, Đàm Tô thức dậy một hồi lâu cũng không thấy bọn họ ra ngoài, cô đành phải rửa mặt xong liền ngồi ở phòng khách chờ, im lặng xem TV.

Lúc Đông ngáp đi vào phòng khách thì bị bóng người trên sô pha hoảng sợ. Ngày hôm qua hắn vẫn nghĩ đến chuyện của Na, một đêm không ngủ ngon, chỉ là đến buổi sáng thế nào cũng không ngủ được, liền đi ra rửa mặt, nào có thể nghĩ đến trên sô pha cư nhiên còn có người ngồi. Bởi vì tối hôm qua bị kinh hách, đại não vốn còn mơ hồ của hắn trong nháy mắt thanh tỉnh.

"Chào." Đàm Tô chào Đông một cái, suy nghĩ một chút cũng không đề cập đến chuyện ngày hôm qua Na tới tìm cô. Không đem cảnh báo của quỷ để trong lòng, chắc chắn sẽ bị xui xẻo.

Mà nếu Na không muốn cô lại tham gia, như vậy cô tốt nhất là hiện tại rời khỏi nơi này, miễn cho lại cùng Na xảy ra xung đột. Lần sau cô có thể sẽ không may mắn như vậy thoát khỏi cuộc tấn công của Na.

[Nhiệm vụ chính thứ hai: dùng chế độ chơi kéo búa bao quyết định Đông có nói ra địa chỉ quê hương của Na hay không, phần thưởng nhiệm vụ này là mảnh vỡ [cửa].

Bây giờ chuyển sang trò chơi kéo búa bao. Trò chơi này là một trận đấu giữa người chơi và nhân vật của thế giới này, mỗi người ra "búa", "kéo" hoặc "bao", búa chiến thắng kéo, kéo chiến thắng bao, bao chiến thắng búa. Mỗi nhân vật trên thế giới có tính cách khác nhau, cách chơi khác nhau. Chế độ này chơi năm ván thắng ba, mỗi ván ra ít nhất năm lần, người thắng năm lần đầu tiên thắng ván này. 】

Khi âm thanh hệ thống hoàn toàn hạ xuống, Đàm Tô phát hiện mình lại cùng Đông đến căn phòng trắng.

Chẳng qua lúc này giữa hai người cũng không có cái bàn dài kim loại, chỉ có một tấm ván gỗ hình tròn cao bằng thắt lưng, phía dưới dùng một cây gậy chống đỡ, mà cô cùng Đông mỗi người một bên đứng đối diện. Mà lần này, biểu hiện của Đông và Đàm Tô lần đầu tiên làm nhiệm vụ chính có chút bất đồng, không còn cứng ngắc như lúc đó, trên mặt cũng có thêm chút biểu tình.

Vẫn còn một màn hình LCD ở giữa tấm ván, tại thời điểm này màn hình nền trắng hiển thị tổng cộng hai dòng thông tin màu đen, dòng đầu tiên là: ván đầu tiên, dòng thứ hai là số: 135.

Có kinh nghiệm lần trước, Đàm Tô lập tức hiểu được, 135 là đếm ngược. Nói cách khác, ván đầu tiên cô và Đông có 135 giây để phân thắng bại.

Mà trước người hai người, mỗi người đều có một vách ngăn di động một chiều, hướng về mỗi mỗi người, mà phía dưới vách ngăn có một chỗ để tay. Khu vực này là để cho hai người đặt tay lên, làm tốt thủ thế chờ vách ngăn biến thành hoàn toàn trong suốt, liền có thể nhìn thấy thắng bại. Như vậy, hành vi ăn gian ra sau của hai người cũng bị ngăn cản.

Trò chơi này đã lâu đời, chơi đơn giản, phổ biến trên toàn thế giới, nhưng có nguồn gốc sớm nhất từ Trung Quốc. Ngay từ thời nhà Hán đã có ghi lại, trò chơi kéo búa bao nên có thể được phát hành thời điểm đó.

Rất nhiều người cảm thấy thắng bại của trò chơi kéo búa bao chỉ dựa vào vận khí, nhưng Đàm Tô lại cho rằng, kéo búa bao là một loại trò chơi có kỹ thuật. Thông qua lần trước hai bên ra tay phán đoán đối phương lần này sẽ ra gì, cân nhắc kỹ lưỡng đối phương sẽ có cùng suy nghĩ, mình ra tay thì nên lựa chọn như thế nào, mà đối phương nếu đồng dạng suy nghĩ đến ý nghĩ bên mình, cũng sẽ ra ứng phó tương đối, như vậy mình bên này lại phải suy nghĩ nhiều hơn một bước.

Đơn giản mà nói, lần trước bên A ra kéo, lần này bên B sẽ nghĩ ra búa, mà suy nghĩ đến ý tưởng của bên B, bên A sẽ nghĩ ra bao, bên B nếu nghĩ đến bên A biết ý nghĩ của mình, sẽ ra kéo... Kéo là cuối cùng. Sách lược như vậy đại đa số mọi người đều hiểu, trước kia khi Đàm Tô chơi đoán quyền kéo búa bao, ngoại trừ sách lược này, còn có thể kết hợp ánh mắt, động tác của đối phương.Thần thái cùng phán đoán, tổng hợp lại thắng bại ở tám phần, cô có khả năng thắng nhiều hơn.

Chẳng bao lâu, đếm ngược bắt đầu thay đổi, bắt đầu số nhỏ hơn 135, trong khi đó, bên cạnh con số này xuất hiện một số nhỏ màu đỏ, 10, cũng bắt đầu nhỏ hơn.

Đàm Tô đoán đếm ngược màu đỏ kết thúc sẽ có kết quả, liền lập tức đặt tay xuống dưới vách ngăn kính một chiều. Tấm chắn kính một chiều này nhìn từ phía cô là trong suốt, mà khi cô nhìn về phía tấm một chiều bên phía Đông, lại là đục, cái gì cũng không nhìn thấy, phía Đông nhìn bên cô, có lẽ cũng giống nhau.

Khi đếm ngược biến thành 5, Đàm Tô ra bao. Vòng thứ nhất, cô đối với phương thức ra của Đông không hiểu chút nào, chỉ có thể dựa vào xác suất. Nói chung, kéo thắng bao thua búa, kéo là tương đối rắc rối nhất, nói chung mọi người sẽ tránh nó, hầu hết mọi người sẽ mở đầu bằng búa hoặc bao, và bất kể loại nào, Đàm Tô ra bao là không thua.

Khi đếm ngược trở thành 1, sau đó nhảy thành 5, kích thước giống hệt nhau, màu sắc thay đổi thành màu xanh lá cây. Mà cùng lúc đó, vách ngăn biến thành hoàn toàn trong suốt, hai người đều có thể nhìn thấy cử chỉ của đối phương.

Đàm Tô là bao, Đông là búa. Ván này Đàm Tô Thắng.

Thắng bại của hai người lập tức hiện trên màn hình, Đàm Tô bên này có thêm một lá cờ nhỏ màu xanh biếc theo gió tung bay.

Đàm Tô đột nhiên cảm thấy không biết nói gì, hệ thống này không phải là đang dựng cho cô cái gì flag chứ... Cứ cảm thấy rất quái.

Đàm Tô chỉ thất thần một lát, lập tức tập trung lực chú ý. Bây giờ cô hiểu ý nghĩa của 135 đã làm cho cô ấy không rõ ràng lúc đầu.

Hệ thống ngay từ đầu nói là năm ván thắng ba, mỗi ván thắng năm lần đầu tiên, hai người ít nhất phải ra năm lần, mà nhiều nhất, cũng chính là tình huống kỳ lạ nhất, là chín lần. Hai người lần lượt thắng bốn lần, lần thứ chín quyết định thắng bại. Mỗi vòng 15 giây, lâu nhất là 135 giây.

Lúc Đàm Tô tự hỏi, đếm ngược nhảy đến 1 lại đổi lại màu đỏ ban đầu, biến thành 10, mà giờ phút này 135 cũng biến thành 120.

Chờ đã, không đúng!

Đàm Tô phát hiện mình vừa rồi bỏ sót một chút. Cô chỉ tính tình huống hai người có thể quyết định thắng bại, còn có hòa thì sao? Không có khả năng mỗi lần đều có thể quyết ra thắng bại, luôn có thời điểm ra thủ thế giống nhau, từ xác suất mà nói, tình huống nhiều nhất tuyệt đối không chỉ chín lần.

Đàm Tô đang nghi hoặc, chỉ thấy màn hình kia đột nhiên lóe lên hai cái, chỉ thấy phía dưới đếm ngược xuất hiện một hàng chữ nhỏ: Song phương thủ thế giống nhau, xin thay đổi thủ thế.

Khi màn hình tiến hành nhắc nhở, đếm ngược cũng không dừng lại, tiếp tục nhảy.

Hóa ra khi hòa, nó cũng sẽ nhắc nhở. Trách không được chỉ cần chín lần là có thể quyết định thắng bại, bởi vì căn bản không có khả năng xuất hiện tình huống hòa.

Đàm Tô lộ ra ý cười. Cô nhìn vào kéo của mình, không di chuyển. Ngoại trừ vòng thứ nhất là liều, bởi vì không biết sách lược của đối thủ, khi Đàm Tô ra tay là tận lực để đầu không suy nghĩ gì, tùy tiện ra. Thắng bại của ván thứ nhất này không quan trọng, quan trọng là phải tìm hiểu rõ đặc điểm và quy luật ra tay của Đông.

Mà bây giờ, đối với hệ thống hòa lại có nhắc nhở, điều này không thể nghi ngờ gia tăng tính toán của trò chơi này. Cả hai bên đều biết nhau ra kéo, sau đó làm thế nào để ứng phó với nó tiếp theo?

Đàm Tô tạm thời không nghĩ nhiều, vẫn như cũ ra kéo.

Hiển nhiên Đông bên kia lập tức thay đổi thủ thế, gợi ý trên màn hình biến mất.

Thời gian đến, kết quả đi ra. Đông ra búa, Đông thắng, bên kia hắn cũng xuất hiện một lá cờ nhỏ màu xanh lá cây.

Đàm Tô đối với quy luật ra của Đông có chút nhăn mày, nhưng vẫn bất động thanh sắc tiến hành mấy vòng, cuối cùng xác định —— ý nghĩ của hắn đối với trò chơi, ngoài ý muốn lại rất đơn giản.

Lần thứ hai, khi cậu ta ra búa, cậu ta biết cô ra kéo, ý tưởng của cậu ta rất "dứt khoát". Mấy vòng sau xác nhận ý tưởng của Đàm Tô. Nếu vòng trước nói Đàm Tô thắng, thì vòng tiếp theo Đông sẽ thay đổi thành cử chỉ có thể kiềm chế cô. Nếu vòng trước nói Đàm Tô thua, Đông sẽ duy trì thủ thế vòng trước. Ví dụ như vòng thứ nhất Đàm Tô dùng kéo thắng bao của Đông, vòng tiếp theo hắn sẽ ra búa, nếu vòng thứ nhất Đàm Tô bao thua kéo của Đông, vòng tiếp theo hơn phân nửa hắn vẫn sẽ ra kéo.

Sau khi tìm hiểu rõ quy luật Đông ra tay, Đàm Tô chơi liền thành thạo. Nguyên bản nàng ôm ý nghĩ trực tiếp buông tha thắng bại ở vòng đầu tiên, không nghĩ tới lần thứ tám hai người liền phân ra thắng bại, cô lấy điều kiện thắng ván đầu tiên 5-3, trước tiên thắng một ván.

Đàm Tô bên này năm lá cờ nhỏ màu xanh biếc bay đến cùng một chỗ, hợp thành một lá cờ màu vàng, trên lá cờ còn vẽ một cái vương miện.

Đàm Tô có chút không cách nào nhìn thẳng vương miện kia, chỉ nhìn thoáng qua liền ngẩng đầu nhìn về phía Đông. Thua ván đầu tiên, vẻ mặt của hắn nhìn qua có chút kinh hoảng cùng bất an.

Đối thủ càng bối rối đối với Đàm Tô mà nói lại càng có ưu thế, cô tự nhiên đối với biểu hiện của Đông rất vui vẻ.

Ván thứ hai bắt đầu đếm ngược từ 135, và một vòng mới bắt đầu.

Vừa mở màn Đàm Tô liền thắng ba lần, cục diện hoàn toàn bất lợi đối với Đông khiến trán hắn mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, nhìn ra được hắn bắt đầu bối rối, mà sau khi bối rối kết quả là, hắn bắt đầu ra loạn, căn bản không có suy nghĩ cẩn thận.

Chỉ là Đông loạn, lại vừa lúc khắc chế phương pháp Đàm Tô đối phó hắn. Muốn làm đối thủ đoán không ra thủ pháp của mình, phương pháp đơn giản nhất chính là ngay cả chính mình cũng không biết mình sắp ra cái gì, để cho đại não trống rỗng, tùy tiện ra tay.

Như vậy, tỷ số đã là 3-2.

Đàm Tô thấy thế, liền quyết định thay đổi sách lược. Lần đoán thứ sáu, cô đột nhiên nói với Đông: "Lần này tôi ra là bao.".

Đông sửng sốt, kinh nghi bất định nhìn Đàm Tô.

Đàm Tô vẫn duy trì nụ cười, từ biểu tình của cô nhìn không ra rốt cuộc cô đang suy nghĩ cái gì.

Đông nhíu mày, cho đến khi 10 giây đếm ngược kết thúc, lông mày của anh cũng không buông ra.

Kết quả đã ra.

Đàm Tô là bao, Đông là búa.

Đàm Tô Thắng.