Tin Giản Dụ và Olderhain sẽ tổ chức lễ cưới ở Atlantis nhanh chóng lan truyền trên mạng.
Cũng trong lúc đó, Bộ Quốc phòng của Đế quốc đăng video đầu tiên, trong video, đội quân do Siren tạo thành giúp đỡ bọn họ tiêu diệt hung thú hắc ám.
Tất cả Siren trong video đều xuất hiện với mình người đuôi cá, các màu sắc chủ đạo là xanh lục, đỏ, xanh lam, cả đuôi chỉ có một màu sắc duy nhất giống chiếc đuôi ánh trăng của Giản Dụ.
Vừa đốt pháo ăn mừng, các cư dân mạng cũng nhận ra một chuyện.
[Éc éc sao Siren toàn người đẹp không dợ liếm màn hình.]
[Tui thích người đẹp đuôi xanh lam kia kìa hu hu hu…..không biết cậu ấy có thích lông xù xù hông.]
[Mãnh liệt yêu cầu tất cả debut nhá!]
Cư dân mạng nào hay, lúc bọn họ bận liếm màn hình thì các Siren đã đọc hết toàn bộ bình luận bên dưới video.
“Coi như bọn họ tinh mắt.” Siren đuôi xanh lam vẫy đuôi, like bình luận kia một cái.
“Nếu bàn về sắc đẹp thì bệ hạ mới là người đẹp nhất.” Một Siren đuôi ngọc bích si mê nói.
“Haizzz, tiếc là lần này bệ hạ về còn dắt theo cả bạn lữ nữa.”
Còn với bọn họ, cuộc thi giành chức bạn lữ của bệ hạ chưa kịp bắt đầu, đã phải kết thúc!
Tiếng than thở vang lên khắp nơi.
Giản Dụ được tất cả mọi người nhớ nhung đang dắt các trưởng lão đến hành tinh chất chứa biển sương dưới lòng đại dương kia.
Các trưởng lão là những Siren lớn tuổi nhất trong tộc, bọn họ có biết vài chuyện từ các trưởng lão đời trước, ngoài ra cũng có biết về chuyện xuyên thế giới, thậm chí còn biết những tổ tiên đã ngủ say dưới đáy đại dương.
Bọn họ cũng giống Giản Dụ, đầu tiên là vuốt ve tấm bia đá kia, sau đó hát vang bài hát chúc phúc cho những Siren được chôn cất nơi đây.
“Để bọn thần xem thử có dời cửa đường hầm không gian đến đây được không.” Nhị trưởng lão là Siren đa sầu đa cảm nhất, cũng là Siren buồn rầu nhất.
Những người còn lại không ý kiến, làm vậy cũng có thể để mấy đứa nhỏ trong tộc đến viếng.
Giản Dụ đứng nhìn từ xa chứ không đi lên làm phiền, Olderhain im lặng bơi bên cạnh cậu.
“Ta mua hành tinh này lại rồi.” Hắn đột nhiên nói.
Giản Dụ: “…”
“Cũng là sính lễ?” Giản Dụ hơi sợ bảo tàng dưới biển của mình không đủ để đáp lễ.
Dù sao mới vài hôm trước, Olderhain vừa sang tên hành tinh Z-185 cho cậu.
“Tất nhiên.” Olderhain nắm tay Giản Dụ: “Nếu em thấy không đủ, ta có thể….”
“Không cần!”
Cậu được mở mang tầm mắt rồi, con rồng này lắm tiền thật, hành tinh muốn cho là cho, nói mà không thèm chớp cả mắt.
“Dụ Dụ, cho em thêm một hành tinh nữa, mình đẩy nhanh tiến độ lễ cưới được không em?” Olderhain cúi đầu áp trán lên trán Giản Dụ, có vẻ không còn đủ kiên nhẫn nữa.
Mắt Olderhain luôn có một màu đỏ sậm mỗi khi hắn bình tĩnh, bây giờ nhìn đôi mắt kia dán sát mình như vậy, Giản Dụ có thể thấy rõ bóng của mình trong đôi mắt đó.
Đối với câu hỏi này của Olderhain, câu trả lời của Giản Dụ chỉ có một…..
“Không.”
Thời gian chuẩn bị cho lễ cưới làm Olderhain ngứa ngáy cả người cuối cùng cũng hết, hôm nay chính là buổi tối họ đến Atlantis.
Bởi vì cửa vào nằm dưới đáy biển nên tất cả khách mời đều được phát chúc phúc tạm thời của Siren.
Bên đàng Đế quốc, chỉ có Hefter, đội hộ vệ của Melika, và Akin.
Mới được Giản Dụ hôn một cái, Olderhain đứng trên bờ, đột nhiên nhớ lại cách tặng chúc phúc, tay bỗng siết chặt cổ tay Giản Dụ.
Cho đến khi hắn phát hiện toàn bộ quá trình chúc phúc sẽ được Tiki tiến hành, hơn nữa cũng chỉ là một nụ hôn vào tay vô cùng lịch sự.
Olderhain: “….” Do hắn nghĩ nhiều rồi.
Giản Dụ không hiểu gì: “?”
Khoảng thời gian di chuyển giữa hai thế giới chỉ là một cái chớp mắt, không bao lâu sau, cả đoàn người đã đến thế giới khác.
Thứ đầu tiên đập vào mắt tất cả là một cung điện lấp lánh, giống như kho báu chôn sâu dưới đáy đại dương, im lặng phô bày vẻ đẹp của mình.
Có rất nhiều cá với màu sắc sặc sỡ bơi xung quanh cung điện, thấy Siren không chỉ không tấn công mà còn xáp lại lấy lòng.
Vây quanh cung điện là những ngôi nhà với hình dáng và màu sắc khác nhau, tạo thành một thành phố dưới biển sâu.
Đã có thị vệ chờ sẵn ở lối ra, nhìn thấy Giản Dụ xuất hiện, hai mắt Siren sáng lên, hô lớn: “Bệ hạ!”
Sau đó mới quay sang Olderhain bên cạnh, giọng nhạt toẹt: “Hoàng hậu.”
Đáng ghét! Cuối cùng cũng thấy tên dám cướp bệ hạ của bọn họ!
Olderhain nhướn mày, không nhận xét gì về xưng hô này.
Về biển, Giản Dụ biến hai chân mình thành đuôi cá, tạm biệt Olderhain: “Lát nữa gặp lại.”
Mặc kệ ánh mắt như muốn giết người của thị vệ, Olderhain ôm Giản Dụ, cúi đầu hôn cậu, sến rện nói: “Ta sẽ nhớ em lắm.”
Rõ ràng chỉ tạm biệt có một hai tiếng mà thôi.
Sau lưng hai người, mấy người Hefter trợn mắt, quyết tâm ngó lơ quốc vương lạ hoắc lạ huơ này.
Giản Dụ và Olderhain lần lượt vào phòng thay quần áo, hai người vừa tách ra, những Siren khác đã ồn ào bu lại.
“Bệ hạ! Ngài thử bộ đồ này đi!” Một Siren đuôi chàm bưng khay đựng đồ cưới được làm bằng giao tiêu cao cấp nhất do bọn họ cắt may tận mấy ngày, hí hửng bơi lại.
“Còn có cái này nữa!” Siren đuôi xanh bên kia không chịu yếu thế, tay cầm một chuỗi hạt trân châu, viên nào viên nấy sáng bóng, đủ khiến nhiều người giành giật.
Giản Dụ được mọi người nhiệt tình vây quanh: “…”
Lúc này, ở Tinh Tế, livestream lễ cưới cuối cùng cũng được mở.
Cư dân mạng ào ào tràn vào phòng livestream, sau đó bị thành phố dưới đáy đại dương làm rung động.
Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy Atlantis trong truyền thuyết, ai cũng nghĩ mình sẽ nhìn thấy đại dương tối đen, không ai ngờ nó lại lóng lánh đến thế.
doc truyen chu dam my [Atlantis có định mở tour tham quan không?]
[Quần áo các Siren mặc như đang phát sáng á.]
[Sắp bắt đầu rồi!]
Lễ cưới lần này có sự chung tay của cả nhà thiết kế hai bên, vài trái cầu livestream cũng bị trưng dụng làm máy quay.
Người đầu tiên xuất hiện trong ống kính là Giản Dụ.
Cậu vẫn trong trạng thái mình người đuôi cá, vây hông bên đuôi đeo một chuỗi trân châu xa hoa, đuôi cá như đang hút hết toàn bộ ánh sáng xung quanh.
Trên người là bộ lễ phục phong cách Atlantis được may bằng giao tiêu với gam màu chính là trắng bạc. Giao tiêu xuống nước không ướt, mỏng manh mát mẻ, nhẹ nhàng bay bay theo cử động của cơ thể làm cậu như thần tiên mới hạ phàm.
Máy quay chĩa thẳng Giản Dụ, quay kỹ càng viên ngọc hình giọt nước giữa trán cậu. Viên ngọc quý và đôi mắt Giản Dụ như đấu với nhau, khiến người khác không phân biệt được màu xanh nào trong trẻo hơn.
Bên kia, Olderhain cũng mặc đồ cưới làm bằng giao tiêu bước vào ống kính, bộ quần áo với hai màu đen và vàng dung nhập hoàn mỹ vào khung cảnh xung quanh, khiến hắn cao lớn hơn, gương mặt điển trai không thua kém bất kì Siren nào.
Thấy Giản Dụ, mắt Olderhain đong đầy hạnh phúc, hắn nhìn chằm chằm cậu đến khi cả hai đứng bên cạnh nhau.
Ở vị trí trung tâm là Đại trưởng lão đảm nhiệm vai trò chứng hôn, đuôi cá xám trắng đong đưa nhẹ nhàng vì lo lắng, ông đằng hắng, đọc lời nguyện chung mình đã luyện tập vô số lần.
“Ta đồng ý.”
Ngay khi Đại trưởng lão nói xong, Olderhain đã lập tức gật đầu đồng ý.
Bây giờ trong mắt hắn chỉ có Giản Dụ, Giản Dụ hôm nay làm rồng bự chỉ muốn giấu đi không cho người khác nhìn ghê gớm.
Giản Dụ ngẩng đầu nhìn Olderhain, đôi mắt của hắn màu vàng, chứng tỏ hắn không bình tĩnh chút nào.
“Tôi đồng ý.”
Tất cả đều thuận lợi, Đại trưởng lão thở phào nhẹ nhõm: “Bây giờ đôi bạn lữ mới có thể trao nhau nụ hôn.”
Cầu livestream bay lên một góc hoàn hảo, yên tĩnh chờ khung cảnh sẽ trở thành huyền thoại về sau.
Hai người không phải kiểu ngại ngùng, cho dù có bị nhìn chằm chằm cũng ngó lơ, hôn nhau trong tiếng hô hoán ồn ào của mọi người xung quanh.
Có tiếng hát vang lên, là chúc mừng của các Siren.
Đại dương cũng nhẹ nhàng rì rào, chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của cả hai.
Càng hôn sâu, Olderhain cảm thấy hắn và Giản Dụ vừa thành lập một mối liên kết mờ nhạt.
Rất nhanh, mối liên kết kia càng ngày càng rõ, buộc chặt cả hai, làm cả hai không thể rời xa nhau từ giờ đến mãi về sau.
Hắn nhận ra nó.
Đây là chúc phúc vĩnh cửu của Siren.
Sau này Olderhain sẽ có đặc quyền giống Siren, độ dài tuổi thọ bằng với Giản Dụ.
Nụ hôn kết thúc, hai người thân mật tựa đầu vào nhau, cả thế giới xung quanh như chỉ còn lại mỗi mình họ.
“Dụ Dụ….” Olderhain biết rõ chúc phúc vĩnh cữu có ý nghĩa thế nào với Giản Dụ.
Chúc phúc vĩnh cữu đã từng khiến cả tộc Siren tổn thương rất nhiều, nhưng hôm nay Giản Dụ vẫn tặng nó cho Olderhain.
“Nếu anh giống bọn họ….” Giản Dụ nhỏ giọng uy hiếp: “Em nhấn chìm Đế quốc của anh.”
“Nguy hiểm quá đi.” Nghe xong, Olderhain phì cười: “Thế Dụ Dụ phải trông kỹ ta đấy.”
“Hừ.”
Cầu livestream không thu được hai người nói gì, nhưng nhìn tư thế thân mật của bọn họ, cư dân mạng cũng đoán ra ngay là bọn họ đang tâm tình.
[Có gì tôi không được nghe vậy?]
[Cầu livestream bay lại gần tí được không?]
[Hôn cái nữa hôn cái nữa hôn cái nữa!!!]
“Éc ——- é ————–”
Tiếng kêu kì cục của cá la hét vang lên, thấy cả hai cuối cùng cũng nhìn mình, Tiki hài lòng tha cho con cá la hét vô tội.
“Tiệc sắp bắt đầu rồi!”
Nói xong, anh nhìn Olderhain: “Dưới biển cũng có rượu ngon.”
“Ồ?” Olderhain nhướn mày: “Ta sẽ uống hết.”
Kết quả của uống hết là gì, là sau khi bữa tiệc kết thúc, Giản Dụ thu hoạch được một con rồng bự xỉn quắc cần câu trong phòng mình.
“Dụ Dụ ~ Dụ Dụ ~” Rồng bự nửa hóa thú, đuôi rồng liên tục quơ về phía đuôi cá của Giản Dụ, ý đồ quấn lấy.
Tất cả đều bị Giản Dụ tránh được.
Giản Dụ híp mắt nhìn Olderhain, mặt cậu đỏ bừng, cậu cũng đã ngà ngà say: “Anh xỉn thật?”
Olderhain không nói gì, chỉ xáp lại gần Giản Dụ hơn, tranh thủ lúc Giản Dụ không chú ý mà quấn đuôi rồng của mình lên đuôi cá của Giản Dụ.
Nơi nhạy cảm bị chạm vào, làm Giản Dụ bất ngờ “ưm” một tiếng.
“Dụ Dụ, hình như tụi mình chưa “đánh nhau” trong dạng này đâu á.”
“….Ưm….”
“Em đồng ý hả?”
“….Không có!”
“Ừm, màu ngọc trai đậm hơn rồi nè.”
“….”
Cung điện dưới đáy đại dương dần yên tĩnh lại, chỉ có biển sâu biết rõ tất thảy.
Mà những đêm như thế này, sẽ còn rất nhiều rất nhiều.HOÀN CHÍNH VĂN