Đồ Thần Chi Lộ

Chương 502: Judo




"Bưu ca, trọng tài đã quyết định rồi, mặc dù hơi hèn hạ một chút, nhưng nó vẫn thuộc phạm vi cho phép, hơn nữa, đây là địa hạ hắc quyền... Lão đại, ngươi đang che tầm nhìn của những người phía sau..." A Trạch vốn ít nói lên tiếng.

"Hả… à… ta ngồi xuống đây." Lưu Bưu gãi gãi đầu rồi tức giận ngồi xuống.

Lúc này, tuyển thủ da đen bị đá lăn lông lốc đã đứng dậy được, động tác rất nhanh nhẹn, hiển nhiên, một cước vừa rồi không gậy thương tổn lớn cho hắn.

"Tống túc tảo" (động tác chân đá ngã đối phương của judo).

Trương Dương khẽ thốt ra ba chữ, khi hắn tìm manh mối tu luyện trong cổ tịch mênh mông đã từng cất công nghiên cứu judo, hơn nữa còn phát hiện được không ít manh mối có giá trị ở trong đó.

"Trương tiên sinh biết judo sao?" Lão Kara càng lúc càng thấy người trẻ tuổi này có chút thần diệu khó lường, không chỉ có kỹ thuật bắn súng vô cùng kì diệu, hơn nữa còn có mấy thủ hạ hung hăng ngang ngược. Bây giờ theo lời của người trẻ tuổi này lão cảm thấy tựa hồ hắn không chỉ dùng súng mà còn biết cả võ công. Đương nhiên, điều này chỉ là do Kara suy đoán mà thôi, lão vẫn luôn tin rằng Trương Dương không biết võ công.

"Không luyện qua, chỉ biết một chút" Ánh mắt của Trương Dương tập trung lên lôi đài, tình huống trên lôi đài đã rơi vào thế giằng co, hai tuyển thủ chính đang tiến tiến lui lui tìm cơ hội tấn công.

"Ha ha, ta cũng rất có hứng thú với judo, thời trẻ cũng thường luyện tập, tiếc là bây giờ già rồi, ài... Không biết Trương tiên sinh có cái nhìn thế nào về judo?" Lão Kara đang nói trên trời dưới đất đột nhiên hỏi.

"Judo?" Trên mặt Trương Dương nở một nụ cười khó hiểu, đối với hắn hiện giờ mà nói, judo tựa như trò chơi của trẻ con vậy.

"Xin nghe cao kiến" Kara cảm nhận được sự khinh thường trong ánh mắt của Trương Dương, lão nhìn xuống lôi đài một chút rồi lại quay sang Trương Dương. Lúc này hai người trên lôi đại tựa hồ rất thận trọng, cẩn thận từng li từng tí, thi thoảng mới tấn công một hai chiêu bình thường, xem ra trong thời gian ngắn khó mà phân được thắng thua: "Judo, thật ra là một loại thuật giao đấu của Trung Quốc. Kara tiên sinh có thể tìm hiểu tư liệu về mặt này. Judo là một kỹ thuật giao đấu uy lực mạnh trong các thuật giao đấu cận thân tốc thành (học được nhanh), so với các loại thuật giao đấu tốc thành như taekwondo, karate, hợp khí đạo và tán đả mà nói thì judo có uy lực, sức sát thương lớn nhất, có điều…"

Trương Dương đổi giọng.

"Judo ngoại trừ ưu điểm học nhanh ra thì trong các thuật giao đấu chân chính cũng chẳng phải công phu gì cao thâm. Chưa nói tới những võ công được truyền lại hàng trăm năm của Trung Quốc, ngay cả quyền Thái, Yoga cũng mạnh hơn judo. Hơn nữa judo cũng không mạnh như mọi người tưởng tượng, nếu trong một trận đấu thực lực hai bên xấp xỉ nhau, có thể nói judo không chịu nổi một đòn…"

"Không chịu nổi một đòn?"Trong giọng nói của Kara có vẻ không đồng ý.

"Nhớ thế vận hội 1964 ở Tokyo không?"

"Cái này..." Kara liền nín thinh.

Tại thế vận Olympic năm 1964 ở Tokyo, khi xác định các hạng mục tranh tài ở thế vận hội, Nhật Bản do là nước chủ nhà nên được quyền thêm vào một hạng mục trang tài, vì vậy Nhật Bản đã chọn judo. Judo trong thế vận hội Olympic ở Tokyo chỉ tổ chức thi đấu ở bốn cấp bậc, trong đó tuyển thủ Nhật Bản giành được ba huy chương vàng.

Nhưng trong trận đấu cấp bậc xấp xỉ nhau, tuyển thủ người Hà Lan Anton Synck thân cao 1m98, tại võ đạo quán Nhật Bản trước mặt 15.000 khán giả đã liên tục ba lần đánh bại quán quân Nhật Bản Thần Vĩnh Chiêu Phu (Kaminga Akio), hơn nữa trong trận thi đấu lại đánh bại một lần nữa, do đó đã phá vỡ luận điệu cao thủ judo Nhật Bản có thể chiến thắng bất cứ đối thủ nào.

Trận đấu đấy chẳng khác gì đã phá vỡ thần thoại judo, nói rõ rằng trước mặt đối thủ có thực lực thật sự thì ưu thế của judo rất nhỏ.

"Ngươi nói trong hai người này ai sẽ thắng?" Kara dời ánh mắt lên lôi đài, thay đổi chủ đề.

Đúng lúc này, trận đấu trên lôi đài đã bắt đầu va chạm nhẹ. Hai tuyển thủ không thăm dò nữa mà bắt đầu tấn công thật.

"Tuyển thủ Nhật Bản hẳn sẽ thắng, người này nắm giữ thành thạo các kỹ xảo. Nếu hắn không liều lĩnh thì thắng trận này không khó. Ngoài ra tuyển thủ Nhật Bản này cũng có thể coi là cao thủ judo thật sự, ra tay thận trọng. Hơn nữa, ngươi xem hắn, mỗi lần ra chiêu đều chính xác, còn tuyển thủ da đen kia tuy thân thể cường tráng, nhưng có vẻ đã nổi giận, mất đi bình tĩnh rồi..." truyện được lấy tại Đọc Truyện

Kara gật đầu, mặc dù lão không thể dự đoán được ai thua ai thắng trận này, nhưng người da đen kia quả thật đang tức giận. Hiển nhiên là do lúc bắt đầu đã bị tuyển thủ Nhật Bản đánh lén nên hắn ức chế, cứ gặp được cơ hội, dù không phải là cơ hội tốt, cũng điên cuồng xông vào tấn công.

Hai người ngừng nói chuyện, ánh mắt đều tập trung lên lôi đài, rõ ràng là trận đấu trên lôi đài đã đến hồi gay cấn, động tác càng lúc càng nhanh, mà tần suất hai bên chủ động tấn công nhau cũng càng lúc càng nhiều.

Quan sát hai người trên lôi đài ngươi tới ta lui, Trương Dương đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.

Hai cự hán vừa rồi đều trọng thương, hòa nhau, vậy đã thiếu mất một tuyển thủ định mức vào vòng trong.

Mà theo tình hình bây giờ, Khổng lão nhị cùng Na Na đã thắng, cho dù là tuyển thủ da đen hay tuyển thủ Nhật Bản thắng thì cũng chỉ còn ba người....

Có điều Trương Dương cũng chẳng nghĩ nhiều về vấn đề này làm gì, đây là vấn đề của người tổ chức, hắn không cần phải bận tâm. Đương nhiên, mấu chốt chính là vào lúc này trên lôi đài cuối cùng cũng bắt đầu phân thắng bại.

Tuyển thủ da đen lúc này bắt đầu lấn tới, ỷ vào thân thể cường tráng của mình mà từng bước ép sát, mã bộ ổn định, một quyền rồi lại một quyền thu nhỏ không gian của tuyển thủ Nhật Bản lại.

Tiếng hò hét điên cuồng xung quanh liền biến mất, tất cả đều như ngừng thở, do họ đều cảm nhận được thắng bại sẽ phân định vào lúc này. Bởi vì tuyển thủ Nhật Bản đã bị dồn vào góc, không thể lùi được nữa.

"Bộp!"

"Bộp!"

Một trận quyền phong dày đặc được tung ra, tuyển thủ da đen tựa hồ cũng cảm nhận được thắng lợi đã trong tầm tay nên quyền phong trở nên rất lợi hại. Tuyển thủ da đen chắc đã phải trải qua huấn luyện xuất quyền rất tàn khốc, nên tốc độ xuất quyền cực nhanh, động tác nhanh nhẹn có lực, tựa như một con báo đen, hung hãn dũng mãnh.

Bỗng!

Tuyển thủ da đen đột nhiên đá ra!

"Vụt..."

Một đá thật mạnh mẽ, dũng mãnh.

Trương Dương thấy cú đá này cũng không khỏi tán thưởng, người da đen từ đầu trận tới giờ chưa ra chân đá một lần nào, vốn tưởng hắn không giỏi. Ai ngờ hắn am hiểu nhất chính là thối pháp, hiển nhiên, đây chính là đòn sát thủ của hắn!

Ngay lúc tuyển thủ da đen vung chân ra, trên mặt tuyển thủ Nhật Bản xuất hiện một nụ cười nhạt mơ hồ.

Bỗng!

Tuyển thủ Nhật Bản hạ thấp người xuống, hai người giống như đang phối hợp vậy, ngay khi tuyển thủ da đen vung chân, tuyển thủ Nhật Bản lập tức luồn xuống hạ bộ tuyển thủ da đen....

Đứng dậy!

Ôm lấy!

Ngã!

Các động tác liên tiếp nhau như nước chảy may trôi, liền thành một chuỗi, thoạt nhìn thấy vô cùng trôi chảy.

"Uỳnh!"

Thân thể hai người cuốn lấy nhau, cùng nặng nề ngã xuống sàn lôi đài, tạo ra một tiếng vang lớn trong không gian vốn đang yên tĩnh này.

Tuyển thủ da đen đã bị tuyển thủ Nhật Bản đè xuống dưới.

Tuyển thủ Nhật Bản khóa tay trên đầu tuyển thủ da đen...

"Rắc!"

Mọi người đều thót cả tim, tất cả đều nghe được tiếng xương gãy giòn tan vang lên.