Nhìn đám bụi trên không trung từ từ bị gió nhẹ nhàng thổi sạch, vẻ mặt tất cả mọi người đều khiếp sợ.
Tốc độ quá nhanh, nhanh đến nỗi không thể tưởng tượng nổi.
Mười tám phát!
Liên tục mười tám phát súng, tiếng súng vang lên liên tục không chút ngắt quãng, càng làm cho tim mọi người đập nhanh chính là trên mặt Trương Dương thủy chung vẫn ung dung, phảng phất như không có chút áp lực nào.
Bầu không khí cổ quái tràn ngập trên sân bắn, tâm thần mọi người đều bị cây súng trong tay Trương Dương khống chế.
"Xin mời!" Thanh âm khách khí của Trương Dương phá vỡ bầu không khí yên lặng.
Thanh niên tóc vàng trên mặt lộ ra vẻ ửng hồng, đôi mắt đã không còn vẻ bình thản nữa, thay vào đó là một loại biểu tình không cách nào hình dung được.
Áp lực!
Áp lực tâm lý thật lớn nặng nề áp bách lên mỗi một mạch máu chạy về trái tim Caesar, sự tự tin của hắn đã bị mười tám phát súng kia của Trương Dương đánh tan không còn sót lại chút gì.
Mỗi người đều cảm thấy được áp lực cực lớn mà Caesar phải chịu. Khi Caesar giơ họng súng lên, chuẩn bị xạ kích, bầu không khí càng trở nên nặng nề, trái tim mọi người có một loại cảm giác đồng cảm với hắn.
Caesar sẽ báo mấy tổ?
Mọi người đang suy nghĩ về câu trả lời, "Bảy tổ". Caesar đã báo ra số liệu mà hắn muốn xạ kích, thanh âm của hắn có vẻ khàn khàn, khiến người ta cảm giác nó phát ra rất miễn cưỡng, đột nhiên trong lúc đó, mọi người cảm thấy thanh niên này có một chút đáng thương, Kara cũng thở dài một tiếng, hiển nhiên hắn để Caesar tham gia thi đấu là một quyết định sai lầm, lần này đã quá coi thường đối thủ rồi, rất có khả năng lòng tin của Caesar sẽ bị đả kích trí mạng, hắn tại Iraq và Afganistan đã bồi dưỡng được một loại lòng tin phi thường, cuối cùng nếu bị thất bại trong cuộc đấu này sẽ bị hao tổn nghiêm trọng mất.
Bảy tổ, hai mươi mốt mục tiêu xạ kích. Caesar có thể bắn trúng không?
Caesar chưa hô bắt đầu, hắn nhẹ nhành buông súng xuống, nhắm mắt lại hít sâu một hơi.
Áp lực lên người Caesar rất lớn hắn có thể cảm giác được đầu ngón tay đang run rẩy, đầu ngón tay dùng để khống chế cò súng đương nhiên đã không còn vững như núi Thái sơn giống như lúc trước.
Hắn cần phải hít sâu để bình ổn lại trạng thái của mình.
Hắn không thể thua, không thể!
Cuối cùng Caesar mở mắt. Vẻ mặt tự tin lại xuất hiện trên khuôn mặt hắn, giơ súng, ra hiệu... xem tại Đọc Truyện
"!"
"!"
"!"
Từng viên đạn điên cuồng được bắn ra, tựa như mưa đá vậy...
"Bồng!"
"Bồng!"
Khiến người ta cảm thấy kỳ lạ chính là, lúc này mọi người sinh ra một loại ảo giác, phảng phất như thanh âm trên không trung bạo liệt ra làm hai nửa, đạn xạ kích và sự bạo tạc của đĩa bay hình thành lên hai loại âm thanh dày đặc, tựa như có một loại lực lượng đem hai loại thanh âm tách ra, hết sức rõ ràng...
Đây cũng không phải là xạ kích nữa, mà là một loại biểu diễn.
Hai mươi mốt mục tiêu, đĩa bay đã bay đến hơn bảy mươi thước...
Con ngươi Muhammad thình lình co rút nhanh, Tô Đại Phong cũng cảm giác trái tim mình như muốn nhảy ra ngoài. Mỗi người đều thấy được đĩa bay chuẩn bị rơi xuống đất rồi.
Thời gian lại lần nữa giống như ngưng kết lại.
Toàn bộ con mắt mọi người đều chăm chú vào đĩa bay sắp rơi xuống mặt đất kia...
"!" Một tiếng giòn giã vang lên.
Đĩa bay trong nháy mắt đã nổ tung ra, tựa như một pha quay chậm vậy, mọi người đều thấy, góc độ đạn dường như song song cách mặt đất một khoảng vô cùng nhỏ, sau đó đĩa bay vỡ tan, bãi cỏ bị viên đạn cày nát thành một cái rãnh nhỏ.
Thất bại!
Thất bại!
Một màn này, trên thực tế Caesar đã thua, khi viên đạn bắn trúng đĩa trong nháy mắt. Đĩa bay đã chạm lên ngọn cỏ rồi...
Caesar ngơ ngác nhìn bãi cỏ phía xa, đã hơn bảy mươi thước, đúng là cự ly bay xa nhất của đĩa bay, hắn đã thua, tuy rằng đây là cơ hội tốt nhất để hắn phát huy, thế nhưng sự thực đúng là hắn đã thua!
Con mắt Caesar lộ ra một tia mất mát. Lần này đúng là cơ hội duy nhất để hắn tiến nhập vào hàng ngũ hạch tâm của gia tộc, hơn nữa lại là chuyên môn mà hắn am hiểu nhất, thế nhưng hắn lại bị thua.
Không!
Không!
Hắn còn không có thua, hắn vẫn còn có một cơ hội, bởi vì, Trương Dương chỉ mới xạ kích được mười tám mục tiêu, mà hắn chỉ thất bại ở bước cuối cùng. Thế nhưng hắn cũng đã bắn trúng hai mươi mục tiêu...
Tinh thần Caesar bỗng chốc phục hồi.
"Tiên sinh. Đến phiên ngài rồi, xin mời!" Trong ánh mắt Caesar lại lần nữa bốc cháy lên ngọn lửa hy vọng.
"Mười bốn tổ!" Trương Dương nhếc môi khẽ cười báo ra con số. An tĩnh, mọi người cảm giác trái tim và mạch máu đã đình chỉ lưu động.
Mười bốn tổ, bên trong đôi mắt mọi người tràn ngập biểu tình khó tin, đây là một con số khiến người ta chấn động, phải biết rằng Caesar vừa rồi chỉ là bảy tổ mà cũng đã hết sức, mà một mục tiêu cuối cùng còn đang tranh luận, mà Trương Dương cư nhiên lại phun ra một con số lớn gấp đôi.
Lúc này mọi người đột nhiên phát hiện, Trương Dương mỗi lần tăng con số xạ kích đều gấp hai lần Caesar, một lần đều tăng như vậy...
Nếu như Trương Dương không phải thiên tài đó chính là cuồng đồ.
Thế nhưng tính khả năng thiên tài nếu so với cuồng đồ thì cao hơn.
"Cái này... Cái này... Xin lỗi..." Tên khống chế máy bắn sờ sờ cái đầu trụi lủi ấp úng.
"Gì?" Trương Dương nhướng mày.
"Không thể không thể... Tiên sinh tôn kính, máy bắn chỉ có tối đa mười lăm cái, ba cái làm một tổ, trên thực tế, cũng chỉ có năm tổ, bởi vì nghĩ đến tình huống ngoài ý muốn, nên có thêm hai máy dự bị nữa, cho nên bảy tổ đã là tối đa rồi, căn bản không có mười bốn tổ..." Người da đen hói đầu bị Trương Dương nhìn, sợ đến nỗi liên tục lùi về phía sau mấy bước, đôi mắt sợ hãi nhìn súng trường trong tay Trương Dương, rất sợ lại bị hắn bắn nữa.
"Ài... Thật đáng tiếc!" Trương Dương nhún vai, vẻ mặt tiếc nuối nhìn lão John.
Mọi người không khỏi đưa ánh mắt hướng đến lão John, lộ ra biểu tình thất vọng, bao gồm cả Kara và Caesar đều hy vọng có thể thấy Trương Dương làm sao xạ kích mười bốn tổ năm mươi hai đĩa bay.
"Có biện pháp nào không?" Lão John có chút buồn bực nhìn tên da đen kia, vốn đang hưng phấn lại bị tạt tạc một chậu nước lạnh.
"Có..." Người da đen chần chờ một chút, nói.
"Nói nhanh!" Đôi mắt lão John sáng lên.
"Kỳ thực có thể cho một máy liên tục phóng ra đĩa bay, chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?"
"Bởi vì không phải đồng thời phóng ra mà là theo sát phía sau mà ra, tuy rằng thời gian chênh lệch rất nhỏ, nhưng trên thực tế vẫn không thể cùng nhau phóng ra, hơn nữa bởi vì không đồng thời bắn ra nên đĩa bay trên không trung rất dễ tạo thành hỗn loạn..."
"Bắt đầu đi!" Trương Dương cắt đứt lời nói của người da đen. Hắn không muốn lãng phí thời gian.
"Vâng vâng..." Người da đen liên tục gật đầu, hắn sớm đã bị loạt đạn sượt đầu của Trương Dương dọa cho khiếp vía rồi.
Sân bắn lại trở nên im ắng.
Mọi người muốn nhìn xem kỳ tích phát sinh, Trương Dương nói xong sau đó chuẩn bị ổn thỏa, nhắm hai mắt lại, súng trường đặt trên vai.
Thần thức Trương Dương hình thành một chiếc võng thật lớn, giống như võng trời vậy, bao phủ tại mỗi một thốn không gian trên bãi bắn bia bao gồm tất cả mọi người nữa.
Trương Dương cảm nhận được người da đen kia đang run rẩy.
Trương Dương cảm nhận được Caesar đang nắm chặt hai tay mà vẻ mặt lão John lại đang hưng phấn nhìn hắn.
Trong đó duy nhất chỉ có Kara và Tô Đại Phong cúi đầu dường như cũng đang lo lắng vấn đề gì đó.
Cuồng nhiệt nhất chính là Muhammad Ridwan, đôi mắt mở to. Trương Dương cảm giác được tim hắn đang mạnh mẽ đập, máu huyết cũng lưu chuyển nhanh hơn...
Mỗi người đều chờ mong, chờ mong...
Thình lình!
Trương Dương đã cử động, máy bắn do tên da đen khống chế còn chưa có phát ra âm thanh, hai tay Trương Dương đã động, súng trường nhẹ nhàng tựa như một luồng khói nhẹ...
Nâng súng, nhắm chuẩn... Động tác dường như mây bay nước chảy, không có ngắt quãng chút nào.
"!"
Khiến người ta cảm thấy quỷ dị chính là, Trương Dương lại đã nổ súng rồi. Mà khi hắn nổ súng cơ hồ là lấn áp tiếng la của tên da đen kia, hình như hắn biết trước, tên kia đã khởi động chốt mở của máy bắn.
"!"
"!"
"!"
Đạn liên tục được bắn ra, một màn thần kỳ xuất hiện trước mắt mọi người, rất nhiều đĩa bay mới thoát ra khỏi họng máy bắn đã bị bắn nát bấy.
Một cái tiếp một cái liên tục lao ra khỏi họng máy bắn chưa được năm thước liền nổ tung, phảng phất giống như bị sự khống chế của ma thuật vậy, mà căn bản không phải là bị bắn trúng.
Đôi mắt màu lam của Caesar lần đầu tiên lộ ra vẻ hồi hộp.
Điều này đã vượt khỏi phạm trù của loại hình bắn súng, hầu như không ai có thể trong nháy mắt bắn trúng đĩa bay ở ngay họng máy bắn, bởi vì suy nghĩ của người ta không theo kịp tốc độ của máy bắn, dù sao khi võng mạc con người đem tin tức mục tiêu truyền đến đại não, mục tiêu đã xuất hiện khoảng cách mười thước đến mười lăm thước rồi...
Cuối cùng đĩa bay bay đến phạm vi càng lúc càng lớn, đến phạm vi năm mươi thước trên không trung mới bị bắn trúng.
"!"
"!"
"Răng rắc!" Một tiếng đổi hộp đạn vang lên đánh thức mọi người tỉnh lại, lúc này bọn họ mới nhớ tới, mỗi hộp đạn chỉ có ba mươi viên căn bản là thiếu.
Nhìn Trương Dương tiêu sái trôi chảy thay hộp đạn. Mọi người ngoại trừ vẻ khiếp sợ lại có một cảm giác thưởng thức, không thể không nói. Thanh niên này trong lúc đĩa bay dày đặc như vậy thủy chung vẫn duy trì một loại biểu tình thong dong tự tại, không chút nào luống cuống tay chân.
Thanh niên này tư duy lãnh tĩnh đến mức đáng sợ!
Mỗi người đều tin tưởng, nếu ở trong cảnh mặc giáp rơi xuống nước lũ, trong thiên quân vạn mã, thanh niên này vẫn như cũ đều có thể giết người, trình độ xạ kích của hắn đã đạt đến một cảnh giới mới, phần lớn thời gian, mọi người căn bản không thấy Trương Dương nhắm chuẩn, hắn chỉ tùy ý giơ súng, động tác lưu loát giống như súng và người đã hóa làm một vậy...
Có thể khi đĩa còn đang bay mà đổi hộp đạn, thật đúng là xưa nay chưa từng có ai.
Thuật bắn súng thần kỳ như Caesar ở trước mặt Trương Dương cũng có vẻ như ngọn đèn lờ mờ không ánh sáng...
"!"
"!"
"!"
Ba phát súng cuối cùng, ba âm thanh nổi lên, rất quả đoán bắn trúng ba mục tiêu cuối cùng, ba đĩa bay cuối cùng phương hướng không đồng nhất, hơn nữa đều chuẩn bị rơi vào bụi cỏ, chỉ có điều, đây chẳng qua là hầu như thôi, trên thực tế ánh mắt mọi người có thể rõ ràng thấy ba mục tiêu đều nổ tung trên không trung.
Một trận trầm mặc dài đằng đẵng.
Bụi bay tán loạn...
Bốn mươi hai phát, không có viên nào trượt, đây có thể được xem là một câu chuyện thần thoại.
Caesar không cầm súng lên nữa, bởi vì có cầm lên cũng đã không có ý nghĩa gì nữa, tuy rằng Trương Dương xạ kích lần này quán tính không đồng nhất, thế nhưng hắn lại có thể trong lúc đó đổi hộp đạn, nói cách khác cho dù là bốn mươi hai mục tiêu đồng thời phóng ra, Trương Dương cũng có đủ thời gian để bắn trúng mục tiêu...
Lúc này mọi người đều nhìn Trương Dương với ánh mắt tràn ngập vẻ kính nể, ngay cả ánh mắt Kara nhìn về phía Trương Dương cũng tràn ngập vẻ ngưng trọng.
Đây là một thanh niên thần kỳ, nếu như ở trên chiến trường, thanh niên này có thể địch hơn mười người, thậm chí mấy trăm người, có thể khẳng định, chỉ cần cung cấp cho hắn một khẩu súng, một vị trí tốt, hắn có thể giết chết một một chi đội...
"Xin lỗi" Vẻ mặt Caesar đờ đẫn đến bên người Kara.
"Ngươi đã tận lực rồi, ngươi sẽ có cơ hội khác mà!" Ánh mắt Kara an ủi, vỗ vỗ vai thanh niên tóc vàng này, không thể không nói thanh niên ưu tú này vận khí thật không tốt, gặp một người Trung Quốc tràn ngập vẻ thần kỳ.
Caesar gật đầu im lặng đứng phía sau Kara.
Vừa lúc đó Tô Đại Phong nhìn về phía Caesar con mắt sáng lên...
Trương Dương thắng lợi không có tiếng vỗ tay, không có tiếng hoan hô, chỉ có kinh ngạc và chấn động.