"!"
"!" Tiếng nổ như pháo liên tục vang lên, chấn động khiến lỗ tai mọi người tê dại. Khói thuốc súng tràn lan, mọi người sững sờ nhìn vết đạn trên mặt tấm bia, lại nghiêng đầu nhìn số liệu hiện lên.
Năm viên đạn ở vòng số 9, một viên đạn ở vòng số 7.
Đây là một số liệu bất ngờ, thậm chí mọi người còn cảm thấy ngoài ý muốn, tuy rằng thành tích của Trương Dương cũng không tồi, thế nhưng còn cách xa so với sự mong đợi của mọi người, Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan càng thất vọng.
Bầu không khí đột nhiên nhạt nhẽo, Trương Dương ngược lại lơ đểnh cười cười, buông súng trong tay, lúc này hắn chỉ là cấp chút mặt mũi cho Lão Đầu mà thôi, miễn cho John có thể nói này nọ, kết quả là hắn cũng sẽ không nể mặt, dù sao hiện tại hắn cũng không chỉ đại biểu cho chính mình mà còn có cả Lão Đầu, Lão Đầu đã biểu lộ thái độ rõ ràng, nhất định phải thắng, hơn nữa phải thắng thật thống khoái, để cho hắn dài mặt ra.
Đương nhiên Trương Dương cũng nhìn ra, ông chủ John này đúng là như Lão Đầu đã nói, nếu như không có bản lĩnh thật sự, hắn lập tức sẽ lộ vẻ mặt không hài lòng, cũng không có biểu tình khách khí như vậy.
"Tiếp tục không?" John có điểm thất vọng tiện tay cầm lấy khẩu súng lên đạn, hiện tại hắn đối với Trương Dương đã mất đi hứng thú, đừng nói một sát thủ ưu tú, hay như sát thủ bình thường bắn ra trúng vòng mười cũng không phải là việc khó, bắn ra năm viên trúng vòng 9, một viên vòng 7 đối với một sát thủ mà nói là thành tích rất tồi.
"Đương nhiên là được." Trương Dương nhún vai.
"Ngươi tới trước?"
"Ngài trước đi. Tiên sinh." Trương Dương lễ phép mỉm cười ý bảo John bắn trước.
"Được."
"!"
"!"
"!" Sáu viên. Lúc này thành tích John đạt được tốt hơn lần trước. Hai viên trùng vòng 7. Bốn viên trúng vòng 9. John sung sướng nhảy lên. Hiển nhiên đối với hắn mà nói thành tích như vậy rất khó có được.
"Xin mời!" John dương dương đắc ý đem súng đưa cho Trương Dương. Hiển nhiên thành tích tốt như vậy khiến hắn rất hài lòng.
Trương Dương lắc đầu, không có tiếp nhận khẩu súng của John, con mắt thâm thúy nhìn lên giá thủy tinh trưng bày súng mặt dò xét, thình lình ánh mắt hắn sáng lên, hắn thấy được một khẩu súng là chỉ nghe tên chưa được thấy.
Eagle Desert!
Eagle Desert vàng. Cả thế giới chỉ có một trăm khẩu Eagle Desert vàng.
Không có một sát thủ nào lại không thích súng, càng không có một người nào có thể chống đỡ được sức mê hoặc của Eagle Desert, không thể nghi ngờ, Trương Dương cũng không ngoại lệ, dòng máu một sát thủ trong ký ức hắn đang chảy mãng liệt...
Hiển nhiên đây là một khẩu súng chỉ để trưng bày. Cũng không thể mở ra, Eagle Desert vàng dưới ánh đèn lóe ra tia sáng chói mắt, tựa giống như ánh sáng trên vương miện vậy.
Không thể nghi ngờ, súng này phi thường trân quý!
"Ta muốn nó!" Trương Dương chỉ vào Eagle Desert rồi quay đầu hướng John thản nhiên nói.
"A..." John hiển nhiên không kịp phản ứng, vẻ mặt ngơ ngác.
"John tiên sinh tôn kính, ta muốn nó!" Trương Dương biểu tình thản nhiên như trước.
"Ngươi điên rồi, dùng Eagle Desert vàng để bắn bia sao?" John cuối cùng tỉnh ngộ, kinh ngạc nói.
"Ta muốn nó, John tiên sinh tôn kính!" Ngữ khí Trương Dương trở nên kiên định không gì sánh được. Bất luận kẻ nào cũng không thể nghi ngờ hắn cần súng này để bắn.
"Ngươi biết không? Khẩu súng kia trên thế giới chỉ có một trăm..."
"John tiên sinh tôn kính, ta nghĩ, ngươi sai rồi, vô luận là vũ khí trân quý cỡ nào, đều dùng để giết người thôi, nếu như ngươi một loại vũ khí giết người làm tác phẩm nghệ thuật để sưu tầm. Không thể nghi ngờ đó là phí của trời, vũ khí chính là vũ khí, vô luận quý trọng cỡ nào cũng chỉ là vũ khí, nó mục đích đều là để giết người, ai cũng không thể thay đổi được điều này!" Ánh mắt Trương Dương thâm thúy không dao động chút nào, mỗi người đều cảm giác một cỗ áp lực rất lớn, rất quỷ dị, làm tim mọi người đập nhanh.
"Được rồi, ngươi đã thắng. Mở ra đi!"
John nghe xong Trương Dương nói, sau đó ngơ ngác nhìn khẩu hoàng kim Eagle Desert số lượng hạn chế kia. Hắn hít một hơi thật sâu, sau đó phất phất tay bảo một tên bên người đi lấy.
"Cám ơn!" Trương Dương gật đầu lễ độ, tựa như một tên học sinh. "Hy vọng tài bắn súng của ngươi sẽ không bôi nhọ giá trị của khẩu súng này, súng này ta phải mất rất nhiều tiền và mồ hôi mới kiếm được, cho đến bây giờ chưa có bắn một viên đạn nào".
" Ngài sẽ không thất vọng đâu, John tiên sinh!"
Trương Dương đi tới bên tủ, cầm cả cái hộp gỗ tinh xảo ra, đặt ở trên mặt bàn, nhẹ nhàng đem Eagle Desert cầm trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve, phảng phất giống như vuốt ve làn da mềm mại của trẻ con vậy, ôn nhu không gì sánh được, hết sức săn sóc, tràn ngập tình cảm yêu thương...
Mọi người tựa hồ cũng bị biểu tình của Trương Dương đả động, vẻ mặt đều mê say nhìn khẩu súng nổi tiếng kia.
"Súng tốt, súng tốt..., đường kính 0. 50inch tốc độ ----402m/s, động năng họng 1570J, trích khí tự động, kiểu khoá, nòng súng không di chuyển khi bắn, đạn cung cấp kiểu băng, dung lượng 7 viên, súng dài 270mm, nòng dài 152mm, toàn bộ trọng lượng là 1.99kg, dùng loại đạn 0.50 inch..."
Ngay khi Trương Dương một bên lúc nói, tay hắn thành thạo tháo dỡ các chi tiết tinh xảo của Eagle Desert, linh kiện của Eagle Desert lóe ra màu vàng sáng bóng trong tay của hắn giống như chính sinh mệnh của mình chảy xuống, không có chút nào cản trở...
"Đúng như tên gọi súng này rất không thực dụng" Trương Dương mỗi lần tháo dỡ một linh kiện lại theo thói quen lấy tay ước lượng, giống như giải phẫu vậy, phi thường cẩn thận, ánh mắt hết sức chăm chú. Ánh mắt mọi người trong tầng ngầm không tự chủ được theo động tác của tay hắn mà ảnh hưởng đến sự lưu động của mạch máu đến trái tim.
"Súng này dùng vào thực tế có chỗ nào không tốt?" John nghe được Trương Dương nói súng này chỉ có tính thực dụng, nhất thời không vui nói. Đối với hắn mà nói Eagle Desert tựa như đứa con của hắn, hơn nữa không dễ dàng từ hộp trưng bày lấy ra, hiện tại có người nói con hắn không tốt, tự nhiên là khó chịu.
"Đường kính 50AE, trọng lượng 2kg, trọng lượng lớn đồng nghĩa với việc thao tác khó khăn, cho dù dùng cả hai tay nắm súng cũng rất khó cầm cự trong thời gian dài để nhắm bắn. Hiển nhiên nếu trọng lượng chỉ còn phân nửa có thể dễ dàng thao tác, nhất là dưới áp lực tâm lý phải tự vệ. Lớn cũng có nghĩa là thao tác khó hơn, hơn nữa bởi vì tay nắm thô to, nếu bàn tay xạ thủ nhỏ, cầm súng sẽ không ổn định..."
"Họng súng là 440Cor-Bon và 5AE, lại hình cầu, quá lớn. Người có chút thưởng thức cũng biết. Nếu như trong bóng đêm đột nhiên gặp phải ánh sáng loang loáng, võng mạc sẽ sinh ra hình ảnh, bởi vậy trong bóng đêm dưới điều kiện bắn để tự vệ, ngươi dùng cần tiêu tốn một ít thời gian để khôi phục thị giác. Tin tưởng không có người nào bỏ qua thời cơ trọng yếu phi thường như vậy!"
"Còn gì nữa không?" làn da John bảo dưỡng rất khá, bây giờ đỏ ửng quỷ dị.
"Tính tin cậy--- đúng là điểm trọng yếu phi thường. Giả thiết ngươi tựa như cường tráng như Schwarzenegger, có thể thoải mái mà thưởng thức loại lực phản chấn cường đại này, mà ngươi cũng không chú ý đên họng súng hơi lớn sẽ có ảnh hưởng, thế nhưng nếu như súng bị kẹt thì sao? Ngươi lại phát hiện mình ở vào vị trí bất lợi. Mỗi một người huấn luyện tự vệ bắn đều đã chỉ cho ngươi khắc phục loại trục trặc này. Nhưng khi chiến đấu ở cự ly ngắn, độ tin cậy của vũ khí là vô cùng trọng yếu. Đương nhiên tất cả đều có thể phát sinh trục trặc, thế nhưng để khắc phục trục trặc của Eagle Desert thao tác không thể nhanh được, bởi vì khi nó bắn ra thời gian đợi tương đối lâu, so với các loại súng khác thì dài hơn, hơn nữa nắm tay lại to, bàn tay mà nhỏ ngươi cũng không thể dễ dàng ấn băng đạn vào do đó động tác sẽ chậm lại".
"Còn gì nữa không?" Khuôn mặt John đã trở nên trắng bệch. Khóe miệng vô ý thức run run.
"Đương nhiên còn, lực phản chấn--- đó là khuyết điểm đặc biệt của Eagle Desert, đương nhiên cũng không phải nói lực phản chấn của nó không cách nào khống chế, mỗi người kinh qua việc luyện tập có thể chú ý tới chi tiết này, đều có thể làm được. Nhưng kỹ thuật xạ kích nghe rất đơn giản: cổ tay không nên quá mềm. Cũng không thể nắm quá chắc, duỗi thẳng khuỷu tay, để vai triệt tiêu lực phản chấn, không nên cầm tận đáy báng súng. Đương nhiên tại bãi tập bắn tuyệt đại đa số người chỉ cần tiêu tốn một chút thời gian chuẩn bị sẵn sàng là có thể sử dụng tốt Eagle Desert, thế nhưng chỉ cần có áp lực tâm lý thì sao? Cuối cùng nói một chút về dung lượng của đạn --- đây là khuyết điểm lớn của Eagle Desert, khi ngươi dùng bị vây trong nguy hiểm. Trái lại với hộp đạn 17 viên, nó chỉ có 7 viên ít đến đáng thương cảm nếu duy trì duy trì liên tục hỏa lực, ngươi sẽ bị động. Đối với tự vệ mà nói, đây là vấn đề trí mạng". truyện được lấy tại Đọc Truyện
"Chẳng lẽ không có ưu điểm gì sao?" Thanh âm của John trầm thấp. Thật sâu trong con mắt có tia đờ đẫn, điều Trương Dương nói đại bộ phận hắn cũng biết, thế nhưng Trương Dương phân tích cùng lý giả rất chi tiết, đều là những lời hắn lần đầu tiên gặp phải, điều này làm cho tâm tình hắn có một loại cảm giác trống rỗng.
"Có, đương nhiên là có!"
"Thật sao?" John nhất thời mừng rỡ, hắn cũng biết nhưng vẫn hy vọng Trương Dương nói ra, dù sao một trăm câu nói của mình khen con tốt không bằng người ta nói một câu.
"Sự chuẩn xác, đó là ưu điểm lớn nhất của Eagle Desert, nó có thể tại cự ly mười thước bắn trúng một đồng tiền xu, không thể không nói đó là ưu điểm mà không phải loại súng nào cũng có được, đương nhiên ưu điểm này trên thực tế cũng là khuyết điểm, đối với một người có kĩ thuật bắn súng bình thường, bắn trúng tim một người so với bắn trúng tiền xu dễ dàng hơn nhiều, cho nên để dùng Eagle Desert để phòng thân mà nói, theo đuổi sự chuẩn xác trên thực tế cũng là một lầm lẫn, dù sao đại bộ phận người dùng Eagle Desert không tất yếu mỗi lần phòng vệ phải bắn chính xác trên người kẻ địch như bắn tiền xu, hơn nữa ngoại trừ xạ thủ chuyên nghiệp, dân chúng bình thường cũng căn bản không cách nào làm được..."
"Nói cách khác, không có ưu điểm..." John rất muốn phản bác lời Trương Dương nói, nhưng lại tìm không được bất luận lý do gì, bởi vì Trương Dương nói đều là số liệu thực.
"Ta đã nói tính chuẩn xác của nó, nếu súng này ở trong tay ta, có thể đem ưu điểm phát huy đến mức tận cùng!"
"Ha ha... Tốt tốt, chúng ta đang mỏi mắt mong chờ đây!" John đầu tiên là sửng sốt, bất ngờ chợt cười nói.
"Xin hãy chuẩn bị cho ta hai băng đạn mười bốn viên" Trương Dương cười nhạt một tiếng.
John tự mình lấy bên trong rương ra loại đạn 0.50inch và hai vỏ đựng đạn đem cho Trương Dương, hơn nữa cũng đang sở hữu ba băng đạn hai mươi mốt viên.
Trương Dương tỉ mỉ kiểm tra băng đạn và mỗi một viên đạn, thậm chí còn chạm nhẹ lên những viên đạn đó.
"Tạm được..."
Lời hắn còn chưa dứt thình lình trái tim mọi người đập mạnh.
Chỉ thấy tay hắn biến ảo thành một đạo bóng ảnh mờ nhạt, giống như hồ điệp xen giữa bụi hoa màu vàng. Bay lượn nhẹ nhành, mặt bàn inox lóe lên màu vàng của một đống linh kiện sau đó biến mất trong một loạt tiếng động "Răng rắc" "Răng rắc"...
Quá nhanh, ánh mắt mọi người căn bản theo không kịp tốc độ tay của Trương Dương.
"Răng rắc!"
Thanh âm lên đạn khiến trái tim mọi người đột nhiên căng thẳng.
"!"
"!"
"!"
Không có điểm báo trước, tiếng súng vang lên. Mấy người căn bản không kịp suy tính gì thì đã vang lên vài tiếng, vẻ mặt Trương Dương mỉm cười buông Eagle Desert xuống.
"Xong rồi!" John quên cả nhìn đồng hồ điện tử, con mắt ngơ ngác nhìn hai băng đạn trên mặt bàn.
"Đúng vậy, bắn xong rồi".
"A, thực sự xong rồi sao!"
John cầm lấy băng đạn, thình lình thất thố hét rầm lêm, mà Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan vẻ mặt càng dại ra. Đôi mắt mở lớn, không thể tin được nhìn băng đạn trên bàn, hai người căn bản không thấy Trương Dương lên đạn lúc nào, lúc nào nạp đạn đưa vào băng đạn.
Khiếp sợ!
Khiếp sợ!
Tất cả đồng thời khiếp sợ nhìn đồng hồ điện tử biểu thị thành tích, không sai hai mươi mốt viên đều trúng vòng mười!
"Không có khả năng!"
"Không có khả năng!"
"Không có khả năng!"
Trong miệng John liên tục lảm nhảm, thân thể giống như mê muội hướng tới bia ngắm đi tới, hắn không tin, muốn đích thân kiểm tra bia ngắm. Mà Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan vẻ mặt khiếp sợ nhìn Trương Dương, bọn họ chưa từng nghĩ tới Trương Dương lại lợi hại như vậy, đã trực tiếp phá vỡ hình tượng cũ của Trương Dương trong lòng bọn họ.
Toàn bộ ánh mắt mỗi người trong tầng hầm đều nhìn về phía Trương Dương tràn ngập vẻ kính nể, một người nếu như trong nháy mắt có thể bắn hai mươi mốt một viên đạn, hơn nữa lại bắn trúng hồng tâm, như vậy dưới tình huống có súng, hắn có thể một chốc bắn chết hai mươi mốt tính mạng con người.
Đây là một nhân vật cực độ nguy hiểm!
Cơ hồ là mỗi một người đều xuất hiện ý nghĩ trong run sợ trong lòng.
Vốn Trương Dương, Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan. Chính là thủ hạ của John đều nghĩ Muhammad Ridwan mới là nhân vật cực độ nguy hiểm, lại quên Trương Dương và Tô Đại Phong, nghĩ không ra. Cái người vẻ mặt văn tĩnh này lại càng nguy hiểm, điều này làm cho một đám thủ hạ của John cảm giác sau lưng phát lạnh, bọn họ đột nhiên phát hiện đã phạm phải sự tình ngu xuẩn cỡ nào, nếu như Trương Dương là kẻ địch, hắn tại trong phòng này mà bắn hầu như có thể đem toàn bộ mấy người giết chết.
Mọi người càng nghĩ càng sợ liên tục trao đổi ánh mắt, mồ hôi lạnh trên trán ứa ra, không kìm lòng nổi đưa tay nắm lấy vũ khí dưới thắt lưng.
"A, thượng đế ạ, thực sự làm cho người ta khó có thể tin được!"
Mọi người đang miên man suy nghĩ, John đột nhiên khen ngợi một tiếng, đem mọi người kéo lại hiện thực, hiển nhiên John đã xác định hai mươi mốt một viên đạn kia đều bắn trúng hồng tâm, lão John khiếp sợ tột đỉnh, trên mặt bia ngắm chỉ có một vết đạn, mà ở phía sau bia ngắm có thể thấy một đầu đạn chen nhau cùng một chỗ hình thành một lỗ thủng.
"Trương, Trương thân ái, ngươi là sứ giả do thượng đế phái tới cho ta!"
Thịt mỡ trên cằm John tiên sinh run run, kích động đi đến trước mặt Trương Dương, ôm thật chặc hắn, Trương Dương bị lão ôm khiến cho dở khóc dở cười, một đại nam nhân ôm lấy, hắn không có thói quen như vậy.
Quả nhiên Lão Đầu nói chính xác, muốn thu được tôn trọng của Lão Đầu bạch nhân này, nhất định phải sử dụng vũ lực thực sự.
"Trương Dương, ta có một chuyện trọng yếu phi thường cần sự trợ giúp của ngươi" John đột nhiên nghiến răng nói, đôi mắt bắn ra tia sáng dữ tợn, phảng phất giống như mãnh thú.
"Ta cam tâm tình nguyện vì ngài cống hiến sức lực" Trương Dương không chối từ, vì Lão Đầu, giúp đỡ John cũng là chuyện đương nhiên.
"Ha ha, tốt tốt, quả nhiên là đệ tử của người bạn tốt, thống khoái, thống khoái, Trương, chúng ta trước tiên không vội, ta cần chứng thực tài bắn súng của ngươi xem có thật sự hay không, đi, chúng ta đi ra bên ngoài bắn đĩa bay..."
Nhìn bóng lưng Lão Đầu da trắng này, Trương Dương không khỏi cười cười, hiển nhiên lão nhân còn đang muốn khảo nghiệm hắn, phải biết rằng bắn bia chết và bắn đĩa bay hoàn toàn là hai việc khác nhau, cao thủ chân chính phải dựa vào việc kiểm nghiệm bắn đĩa bay mới kiểm tra được thực lực thật sự.
Tô Đại Phong và Muhammad Ridwan cũng không nói gì, chăm chú theo ở phía sau, hai người đột nhiên phát hiện, bọn họ cùng Trương Dương đã sinh ra một khoảng cách, khoảng cách này tựa như một hố sâu không cách nào vượt quá, đặc biệt là Tô Đại Phong, giữa đôi lông mày nhíu chặt, cũng không biết trong lòng hắn đang suy nghĩ gì.
Trước mặt mọi người từ tầng hầm ngầm đến biệt thự lại ở gần sườn núi, mọi người giờ mới hiểu được vì sao diện tích biệt thự lại lớn như thế, bởi vì, tại phía sau sườn núi là một bãi bắn lộ thiên, toàn bộ đều có đủ khí giới, xem ra Lão Đầu này đối với súng ống đã yêu thích đến độ cuồng nhiệt.
"Hướng nào đây?" Khi John đi tới vị trí xạ kích liền cầm lấy một khẩu súng trường, sau đó quay đầu lại hướng Trương Dương hỏi.
"Tùy tiện" Trương Dương không khiêm tốn, đây là ở Nước Mỹ, khiêm tốn cũng không phải là một loại phẩm chất tốt, mọi người ở Nước Mỹ thường tỏ ra mạnh mẽ, nếu như Trương Dương khiêm tốn, rất có khả năng trong mắt người Nước Mỹ đó là là một loại hành vi nhát gan, đây là đặc tính của dân tộc người Nước Mỹ.
"Vậy sẽ từ nhiều hướng!" Lão nhân gật đầu tán thưởng, ý bảo nhân viên bãi bắn bắt đầu chuẩn bị làm việc.
Đĩa bay nếu từ nhiều hướng mà tới, cự ly xa xa nhất là 75 thước, thời gian bay là 4 giây, đương đạn tốt nhất là trong vòng cự ly 35 thước. Bởi vậy xạ thủ phải đợi đĩa bay bay ra tới khoảng cách 15 tới 20 thước sẽ bóp cò xong, nói cách khác yêu cầu xạ thủ phải hành động khi 0.4 tới 0 giây, nhắm vào, bóp cò một loạt động tác, động tác phải nhanh chóng, phản ứng cực nhanh.
Đĩa bay bay từ nhiều hướng tầm bắn là 15 thước. Trong thi đấu sáu xạ thủ có năm lần bắn liên tục. Trong mỗi hào mục tiêu có 15 máy bắn đĩa, 3 đài làm một tổ, phân biệt ném theo từng phương hướng. Sau đó đĩa bay sẽ xoay tròn hướng không trung, tốc độ đạt 80 km/h, cự ly mỗi cái là 65-80 thước.
Sử dụng loại súng trường M16A4, đầu thế kỷ 21,, là trang bị tiêu chuẩn cho hải quân lục chiến đội Nước Mỹ, mà không phải là súng trường chuyên dụng trong cuộc thi đấu.
So với giải thi đấu bắn tỉa, mọi người cũng biết, đang lúc xạ kích đĩa bay, không phải bắn bằng đạn thật, mà là một loại tán đạn. Đạn thật, đại biểu cho độ khó sẽ tăng lên gấp bội.