"Một nguyên nhân khác là…" Na Na trên mặt đột nhiên thoáng ửng đỏ, hàng lông mi dài chớp động, thấy vậy Trương Dương tâm thần lay động, dưới ánh lửa chập chờn, Na Na tựa như một pho tượng nữ thần, tràn ngập khí chất cao quý thanh lịch.
"Không có tiện nói?"
"Em… em biết anh sẽ đến… em có dự cảm, dự cảm phi thường mãnh liệt… Có một cỗ lực lượng làm cho em lưu lại, em vốn phải rời khỏi núi Phú Sĩ…" Na Na ngượng ngùng cúi đầu, mái tóc thật dài chảy xuống, tựa như tựa như một thác nước phản xạ ánh lửa tạo ên hào quang.
"Ừm".
Trương Dương gật đầu, ánh mắt nhìn thấy vẻ xấu hổ của Na Na. Có đôi khi, thực rất khó tưởng tượng Na Na lãnh nhược băng sương này lại có vẻ mặt như vậy.
Đột nhiên, hai người lâm vào trầm mặc.
Mặt trời chậm rãi mọc lên, hai người đều có tâm tư nhìn đống lửa, đống lửa cũng đang cháy rất mạnh.
Hai người tựa hồ cảm giác như có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng đều không biết nói như thế nào.
"Chuyện lần này qua đi em chuẩn bị đi nơi nào?" Trương Dương phá vỡ sự trầm mặc.
"Không biết, chẳng qua, em sẽ tiếp tục điều tra căn cứ của người biến đổi gen, đây là chức trách của em" Na Na ngơ ngác nhìn ngọn lửa đang thiêu đốt, tựa hồ tâm sự rất nhiều.
"Chức trách?"
"Ừm, chức trách của em, em thuộc một tổ chức của quốc gia. Chẳng qua, em không thể nói cho anh, đây là nguyên tắc bí mật" Na Na chậm rãi nói.
"Tổ chức của quốc gia! Chẳng lẽ là Long tổ trong truyền thuyết?" Trương Dương không khỏi nói đùa, Long tổ ở trong tiểu thuyết trên thegioitruyen.com đầy ra đó, là tổ chức thần bí của quốc gia mà truyện nào cũng nhắc tới.
"Hả… anh biết sao?" Na Na kinh ngạc ngẩng đầu lên, không thể tin được mà nhìn Trương Dương, nàng thật sự nghĩ không ra lý do gì mà Trương Dương lại biết tổ chức Long tổ thần bí nhất của quốc gia.
"Khụ khụ… anh tùy tiện đoán thôi, cũng không thật sự biết…" Trương Dương ho khan vài tiếng, hắn cũng không nghĩ đến, Na Na lại thực chính là thành viên của Long tổ.
"Có đôi khi. Trí tuệ của anh cao đến đáng sợ, em sau khi ở ngõ nhỏ kia gặp được anh, tra qua tư liệu của anh, tư liệu có quan hệ đến sự trốn chạy của anh ít nhất cũng nặng tới vài ký, mỗi một chi tiết, mỗi một ý nghĩ của anh đều bị người ta phân tích vài lần, trên sự biểu hiện của tư liệu tình báo, IQ của anh vượt xa người bình thường mấy chục lần, năng lực tính toán của anh có thể so với máy tính…"
"Em xem qua tư liệu của anh?" Trương Dương cả người chấn động.
"Tất nhiên, lộ tuyến cùng manh mối của anh lưu lại khi chạy trốn tại thành phố C đều có ghi chép trong tư liệu, cách anh săn đuổi và giết đại ca ở tại địa phương có thể nói là kinh điển, sự giết chóc của anh ở trong tư liệu có so sánh với Triệu Vân. Đến sau đó, đánh giá về anh càng ngày càng ít, cảm tình của anh càng loạn, lối suy nghĩ của anh càng lúc càng khó nắm bắt, từ từ, anh dần thoát ly khỏi tầm mắt theo dõi… Bắt đầu từ chỗ Đao Ca, suy nghĩ của anh tựa hồ đã không thể dự đoán. Anh thiên tân vạn khổ chinh phục ZHUSHI rồi lại đột nhiên ly khai, nhân viên phân tích tình báo cơ hồ đã không thể nắm chắc lối suy nghĩ của anh được nữa…"
"Na Na, em nói mấy cái này không vi phạm quy định chứ?" Trương Dương đột nhiên vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Em đọc trong tư liệu, nếu không có chú thích gì đặc biệt, như vậy em tự nhiên có thể tiết lộ cho anh, bởi vì ta vốn sẽ trở thành một trong những đồng sự hợp tác với anh".
"Đồng sự hợp tác?" Trương Dương ngẩn ra.
"Đúng. Nếu có thể, chúng ta sẽ trở thành đồng sự" Na Na thản nhiên nói.
"Vì cái gì?"
"Em hỏi anh một vấn đề. Là cao thủ của chính phủ nhiều hay là cao thủ ở dân gian nhiều?" Na Na đột nhiên khẽ cười nói.
"Cái này… cũng khó nói. Anh cho rằng, nên là cao thủ dân gian nhiều. Dù sao, người trong dân gian mật độ vượt xa chính quyền, trong lịch sử không phải là không ít cao thủ ẩn dấu trong dân gian sao?" Trương Dương suy tư một chút rồi nói.
"Ha ha, vậy em hỏi anh, võ công của Triệu Vân cùng võ công của Quách Tĩnh ai cao hơn?" Na Na trên mặt tràn ngập ý cười, tiếp tục hỏi.
"Cái này làm sao mà so sánh? Hai người không cùng một triều đại mà…" Trương Dương gãi gãi đầu, hắn không thể đem hai người ở hai triều đại đặt chung một chỗ mà so sánh.
"Em biết, anh thích xem tiểu thuyết thegioitruyen.com, Lữ Bố, Triệu Vân, Hạng Võ, Quan Vũ ai dám nói bọn họ không phải là tuyệt đại cao thủ, trong sách của Kim Dung đại sư chính là cao thủ võ lâm so với cao thủ quan phủ thì mạnh hơn nhiều. Nếu thực là như thế mà nói, Hoàng đế đổi toàn bộ thành cao thủ võ lâm cho rồi. Hoàng Dịch không nói là tả tốt hơn Kim Dung, nhưng về phương diện này so với lão Đại Kim Dung thì đúng sự thật hơn một ít". Nguồn tại http://Truyện FULL
"Có thể khẳng định, võ công của Triệu Vân tuyệt đối cao hơn so với Quách Tĩnh, Quách Tĩnh cũng có lúc mệt mỏi, còn Triệu Vân trong trăm vạn quân bảy ra bảy vào, chỉ tính về thể lực thì Quách Tĩnh đã không thể so sánh. Hơn nữa cả đời chưa từng bị thương, xem ra so với song thủ hỗ bác Chu Bá Thông đời sau còn mạnh hơn rất nhiều. Anh nghĩ lại, võ công của Lữ Bố so với Triệu Vân còn lợi hại hơn bao nhiêu lần?" Na Na thản nhiên nói.
"Nhưng…" Trương Dương đột nhiên cảm giác không có cách nào để nói lại.
"Cao thủ đại bộ phận đều thuộc chính phủ, hiện tại bảo tiêu Trung Nam Hải, thời Dân quốc Chu Ân đến làm đệ nhất cao thủ của đội trừ gian, hắn cũng là đệ nhất cao thủ Hồng Môn, người nào mà không phục vụ vì chính phủ! Con người đều có lý tưởng, võ thuật là một môn kỹ thuật, anh lợi hại, nhưng nếu không đi cầu lợi hoặc cầu danh, vậy anh học để làm gì?"
"Cái gì là xem nhẹ như mây gió? Mấy cái này đều là các văn nhân hiện đại nghĩ ra, văn nhân cổ đại vì danh lợi chuyện gì mà không làm qua, nói tới Lý Bạch ai mà không nghĩ tới triều đình? Anh chẳng lẽ nói không có ai có cảnh giới tư tưởng so với Lý Bạch còn cao hơn sao? Văn nhân thanh cao này vì danh lợi mà bán thân cho đế vương, huống chi cả trăm năm vẫn có những cao thủ cùng gia tộc luôn có bối cảnh quan gia. Nói đến thời cận đại, khi Quốc Dân Đảng chấp chính có bao nhiêu kỳ nhân anh biết không? Tướng quân Cà Lăm anh cũng đã biết, tự nhiên không cần phải nói, còn có Đại Hà hôm nay, hắn cũng đi theo Thiên Hoàng nhất tộc… Đúng rồi, anh có biết Trương Phi thời Tam quốc chứ?"
"Ừm, biết" Trương Dương trả lời theo bản năng, hắn đã tin tưởng lời Na Na nói, theo nhân vật trong lịch sử mà tính, cao thủ chân chính phần lớn đều ở tại Triều đình.
"Trên thực tế, Trương Phi lúc ấy võ công cũng là số một số hai, loại cao thủ như hắn, vào thời Tam quốc, có thể cùng hắn đối kháng chỉ tính trên đầu ngón tay, Quan Vũ càng là mãnh tướng lấy một địch vạn, nếu lấy Trương Phi so với Đại Hà, bọn họ thân thủ không sai biệt lắm, địa vị cũng không sai biệt lắm. Đương nhiên, đây là chỉ võ lực của Trương Phi lúc ấy. Còn về phần sau này, Đại Hà tự nhiên không phải là địch thủ của Trương Phi…"
"…" Trương Dương há miệng thở dốc cũng không nói được lời nào, hắn cảm giác ví dụ như vậy có chút vấn đề, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, hắn lại không biết vấn đề ở chỗ nào.
"Anh biết em vì cái gì nói với anh những lời này không?" Na Na thở dài một tiếng cắt ngang suy nghĩ của Trương Dương.
"Em muốn thuyết phục anh gia nhập Long tổ" Trương Dương cười khổ một tiếng.
"Có ý này, chẳng qua, em đã bỏ qua. Bởi vì, em biết, anh không có khả năng gia nhập Long tổ, em nói mấy cái này chính là nói cho anh, rất nhiều người không tin cơ cấu cường đại của quốc gia. Trên thực tế, khi một cơ quan quốc gia bắt đầu vận chuyển, người thường căn bản là không có biện pháp. Tại Mỹ từng xuất hiện một thiên tài máy tính, thiên tài này khi mới bảy tuổi đã xâm nhập máy chủ của Lầu Năm Góc, khi mười tuổi đã hack 37 triệu USD của ngân hàng…"
"37 triệu USD?" Trương Dương trợn mắt.
"Đúng vậy, đứa nhỏ này là một thiên tài, nó xâm nhập cơ hồ toàn bộ hệ thống ngân hàng của nước Mỹ, nó ngụy tạo mấy trăm thân phận, hắn thông qua máy tính đem toàn bộ tiền gởi đi của khách hàng ngân hàng ở nước Mỹ cùng Châu Âu chuyển vào trong tài khoản của hắn. Đương nhiên, nó bị phát hiện, chẳng qua, nó không chịu sự chế tài của pháp luật. Trên thực tế, khi đứa nhỏ này bảy tuổi, nó đã bị FBI theo dõi, hàng xóm của đứa nhỏ cũng trở thành nhà của điệp viên, thậm chí, tại cửa trường học cũng có một đặc công về hưu theo dõi đứa nhỏ này"
"Vì sao?" Trương Dương nhíu mày, hắn từ chuyện này loáng thoáng cảm giác được một sự đáng sợ tồn tại, hắn không thể tưởng tượng, một đứa nhỏ từ khi bảy tuổi đã bị vô số người theo dõi, ở nhà, tại trường học, thậm chí là trên đường về nhà, càng làm cho người ta sợ hãi chính là, hàng xóm lại đều là điệp viên.
"Bởi vì, nó là một thiên tài!" Na Na hai mắt nhìn chằm chằm vào Trương Dương.
"Thiên tài… thiên tài…" Trương Dương có chút như mất hồn, thì thào lẩm bẩm.
"Đúng vậy, hiện tại, thiên tài này hiện đang phục vụ tại NASA, sự thông minh tài trí của nó ít nhất làm cho kỹ thuật không gian của Mỹ tiến bộ lên mười năm. Chỉ một mình nó, đã giúp nước Mỹ tiết kiệm mấy chục tỷ USD nghiên cứu. Đương nhiên, quan trọng hơn chính là, có người này, kỹ thuật không gian của Mỹ ít nhất có thể dẫn đầu các quốc gia khác cả nửa thế kỷ…"