Dò Hư Lăng (Cổ Đại Thiên)

Chương 295: Thành Thân




Ta đang buồn bực, lại nghe thanh âm của Lạc Thần mang theo một chút nhàn nhạt vui vẻ.



Nàng nói: "Chuyện hiếm lạ. Ngươi nói ngươi biết chút bản lãnh đạo môn có thể cùng nữ quỷ đấu pháp kia mà, tại sao bây giờ lại muốn cùng nữ quỷ uống rượu giao bôi?"



Hôm nay ta nhất định phải cùng nàng uống chén rượu giao bôi này, lẽ thẳng khí hùng nói: "Ta vừa ý nữ quỷ, không được sao?"



Cánh tay Lạc Thần dán sát vào cánh tay của ta, chậm rãi vuốt ve, vẫn không nhanh không chậm mà xoay quanh ta, nói: "Ngươi bị che lại hai mắt, không không nhìn thấy được, vậy mà vẫn còn có thể vừa ý nữ quỷ? Ngươi nói thử xem, vừa ý chỗ nào."



Nàng ngồi ở bên trên bể tắm, mà ta ngồi ở trên đùi nàng, mặt đối mặt cùng nàng, phần chân của hai người đều ngâm trong bể nước.



Chân của ta ở trong nước khuấy động, quấn lấy bắp chân của nàng, nghiêm trang mà thấp giọng nói: "Ta cũng không phải là dùng mắt nhìn, mà là dụng tâm vừa ý."



Lạc Thần khẽ cười nói: "Nguyên lai là như vậy, nữ quỷ bị ngươi làm cảm động."



Ta vì chuẩn bị bầu không khí để uống rượu giao bôi mà vất vả trực bạch nói một câu tâm tình như vậy với nàng, tự cảm thấy không tồi, ai ngờ cuối cùng lại bị nàng cười nhạo, tức khắc âm thầm cắn răng.



Lại nghe Lạc Thần nói: "Học được những lời này từ nơi nào?"



Ta bị nàng xem thấu, có chút nghẹn lời, ấp úng nói: "Tại sao lại là học được, không thể là ta tự nghĩ ra sao?"



Lạc Thần uyển chuyển nói: "Ở phương diện này ngươi có chút ngây ngô."



Ngụ ý, ta sẽ không.



Ta: "......"



Có lẽ ta không nên mạnh mẽ giữ thể diện, chỉ đành phải thành thật khai báo: "Trước đây, lúc nhàn hạ thỉnh thoảng có lật xem thoại bản, từ trong thoại bản học được. Đã lâu rồi, cũng chưa có cơ hội nói, hiện tại nói ra còn bị ngươi cười nhạo."



Cẩn thận suy ngẫm lại, đó là sau lúc ta cùng nàng tỏ rõ tâm ý với nhau không bao lâu, mới đi xem những thứ này.



Khi đó ta cảm thấy bản thân ở phương diện nói lời tâm tình có chút vụng về, khi nhìn thấy Lạc Thần, trong lòng liển nhảy loạn, tim đập thình thịch như con thỏ nhỏ, muốn nói với nàng vài thứ gì đó, lại bất đắc dĩ không am hiểu ở phương diện này, chỉ đành phải thôi.



Có một ngày, ta ngẫu nhiên có được một quyển thoại bản, đọc cho qua lúc nhàm chán, những lời âu yếm của nhân vật chính bên trong quả thực làm cho ta trợn tròn mắt, chỉ tiếc ta đọc tới đọc lui cũng chỉ nhớ được một câu này.



Thời điểm lúc ta đọc sách, ta luôn luôn nhớ rõ nội dung, nhưng đọc đến những lời âu yếm bên trong thoại bản kia, ta lại cảm giác có chút chóng mặt, có lẽ bởi vì trong lòng ngượng ngùng, cũng vô thức không nhớ được.



Lạc Thần nói : "Ta không cười."



"Nói dối." Ta nói: "Mặc dù ta nhìn không thấy, nhưng vẫn có thể nghe được."



Nói đến chỗ này, ta hừ một tiếng: "Ta đều đã nói vừa ý nữ quỷ, còn nói với ngươi những lời học được từ trong thoại bản, ngươi lại không có nửa điểm phản ứng, làm ta... ta thật là không còn mặt mũi."



Lúc này Lạc Thần mới nhẹ lẩm bẩm nói: "Nữ quỷ cũng vừa ý ngươi rồi, muốn cùng ngươi cộng ẩm giao bôi."



Ngoài miệng ta rầm rì, chỉ nói nàng là bởi vì bị ta nhắc nhở, mới nói như vậy để dỗ dành ta, nhưng đáy lòng ta đã sớm giống như muôn hoa nở tràn núi đồi. Trong lòng ta vui vẻ, câu lấy bắp chân nàng để thay đổi phương hướng, mu bàn chân nhẹ cọ nàng, ngón chân cong cong, lại cào nàng một chút.



Tay trái Lạc Thần ôm lấy eo ta, tay phải cùng cánh tay ta giao nhau, ta có thể cảm giác được nàng đang bưng chén rượu nhỏ, dán đến trên môi mình.

Hai người bảo trì tư thế giao bôi như vậy, trong lòng ta càng cảm thấy khô nóng, cảm thán một câu: "Cuối cùng cũng có thể suôn sẻ uống một ly rượu giao bôi với ngươi."



Lạc Thần nói: "Ngày thành thân, chúng ta đã uống rồi."



Nghĩ tới thành thân ngày ấy, ta liền tức giận không có chỗ trút, có chút căm giận nói: "Ngày ấy quả thực là cái gì cũng bị phá hỏng, rượu giao bôi giống như không uống."



Ta không thể không hận.



"Thân cũng đã không thành?" Lạc Thần hỏi ta.



Ta cuống quít nói: "Cái này làm sao có thể không thành? Chúng ta đã bái đường, ngươi chính là người của ta."



Chẳng qua là, lễ thành thân lúc đó rất đơn giản mộc mạc, đều nói rằng giấy trắng mực đen mới là bằng chứng, nhưng ngay cả thư mời ta cũng chưa từng cho nàng. Rượu giao bôi kia cũng không phải sau khi lén trở về phòng uống, mà là đối ẩm sau khi bái đường, ở trước mặt người bên ngoài, hai người cũng không thể buông thả, chỉ uống giao bôi, cũng chưa có lời thề hẹn.

Thậm chí, một đêm động phòng hoa chúc êm đẹp lại bị náo thành hoàn cảnh thê lương như vậy, hôm nay nghĩ lại, chỉ thấy quá ủy khuất nàng.



Ta thật sự rất muốn đền bù cho nàng.



Quá trình giống nhau, trước tiên liền bắt đầu từ rượu giao bôi đi.



Lạc Thần chưa từng lên tiếng, lại có thể nghe ra một tiếng cười khẽ trầm thấp của nàng.




Ta chỉ đành nói: "Ngươi lại cười."



Lúc này, nàng hào phóng thừa nhận: "Cảm thấy thú vị, mới cười."



"Thú vị chỗ nào?"



"Từ một câu chuyện quỷ, lại thành ngươi cùng nữ quỷ thành thân, còn phải uống rượu giao bôi. Nếu Thanh Y ngươi đi trà lâu giảng chuyện, cũng không biết những người ngồi nghe phía dưới sẽ có phản ứng gì."



"Đây câu chuyện quỷ chỉ thuộc về ta." Ta cũng cười theo nàng nói: "Ta muốn nói như thế nào, liền nói như thế ấy. Người bên ngoài muốn nghe cũng không được nghe, ta chỉ cho nữ quỷ nghe."

"Ừ." Lạc Thần giống như phân biệt ra rõ ràng mà nói: "Câu này nghe ra cũng không phải học từ trong thoại bản."



Ta: "......"



Lạc Thần gọi ta: "Thanh Y."



Thanh âm của nàng thanh lãnh nhưng bên trong lại cất giấu vô tận ôn nhu, lòng ta bỗng dưng theo nàng mà run lên: "Sao?"



"Uống rượu." Nàng dùng da thịt nơi cánh tay cọ xát vào ta.



Ta nhìn không thấy, toàn bộ hành trình đều chỉ có thể nghe nàng dẫn dắt, mắt thấy rốt cục có thể cùng nàng uống một chén, rõ ràng chỉ đơn giản là uống rượu, ta lại kích động đến khó nhịn. Phảng phất như trở lại ngày cùng nàng bái đường lúc ấy, tất nhiên, trong suy nghĩ của ta lúc này là một lễ bái đường như ý, cũng không có tiếc nuối lúc trước.



Bên cạnh rõ ràng là bể tắm yên tĩnh, ta lại phảng phất như nghe được tiếng pháo nổ huyên náo, nhìn thấy hoa chúc lay động.

Càng tốt hơn là, tựa như nhìn thấy nàng khoác lên bộ giá y đỏ thẫm, nâng cánh tay trắng nõn xốc lên khăn voan hồng sa, đang ở đấy nhìn ta cười yếu ớt.



Suy nghĩ trong đầu quá mức mỹ hảo, tâm ta lại có chút hoảng hốt, nói: "Thành thân ngày ấy, chúng ta uống rượu giao bôi cũng không có lời thề hẹn, hôm nay ta và ngươi bù đắp lại đi."



Trải qua bao chìm nổi, mới biết ấm áp giờ khắc này có được không hề dễ dàng.



Trong mắt ta có chút cay chát, còn tốt, bị vải trắng che lại hai mắt Lạc Thần nhất định sẽ không nhìn ra.



"Được." Lạc Thần nói: "Ngươi nói trước, ta nói theo ngươi."



Ngay cả một câu tâm tình sứt sẹo ta cũng từ bên trong thoại bản nhìn đến, làm thế nào có thể nói ra lời thề giao bôi gì, khó xử nói: "...... Ta cũng không biết cái này. Ngươi nói đi, ta nói theo ngươi."


"Bên trên thoại bản không có lời thề giao bôi sao?" Lạc Thần giảo hoạt hỏi.



Ta: "......"



Nàng vừa nói như vậy, ta liền không thuận theo, cần phải ở trước mặt nàng biểu hiện một chút, ở trong lòng moi hết tâm can một phen, nói: "Vẫn là ta tới nói đi."



"Rửa tai lắng nghe."



Ta ho khan một tiếng, nói: "Liền chỉ bốn câu, rất đơn giản, phức tạp ta cũng không nói được, lại nói trước, không cho ngươi cười ta."



Thấy ta nhăn nhó, thật lâu cũng không tiếp tục nói, nàng vẫn rất có kiên nhẫn chờ ta: "Ừ."



"Dĩ ngã vi phinh." Ta đem tất cả mọi thứ ta có đều không hề giữ lại mà cho nàng, nói.



Nàng theo ta nhẹ giọng niệm một câu, hướng ta nói: "Dĩ ngã vi phinh."



Ta hồi tưởng lại, ban đầu nàng ở trong mộ đạo tặng ta ngọc bội cá chép làm tín vật đính ước, chuyện trước kia tựa như một đạo ánh sáng, gần ngay trước mắt, nói: "Song lý vi thệ."

Lạc Thần nói: "Song lý vi thệ."



Ngón tay bưng chén rượu nhỏ của ta đã có vài phần run rẩy: "Vĩnh dĩ vi hảo."



Lạc Thần học theo ta nói: "Vĩnh dĩ vi hảo."



"... Lưỡng bất tương ly." Ta lại có chút nghẹn ngào.



"Lưỡng bất tương ly." Thanh âm êm ái của Lạc Thần quanh quẩn bên tai ta.



(Dĩ ngã vi phinh



Song lý vi thệ



Vĩnh dĩ vi hảo




Lưỡng bất tương ly.



*Dịch nghĩa:



Lấy thân ta làm sính lễ



Lấy cá chép làm lời thề



Vĩnh viễn cùng một chỗ



Kiếp này không chia ly)



Trong lòng ta nhất thời ngũ vị tạp trần, ôm lấy cánh tay Lạc Thần, hai người đồng thời đem rượu trong chén uống một hơi cạn sạch. Ta chỉ có nửa chén nhỏ Ngọc Dịch Thanh, Ngọc Dịch Thanh mềm nhu, chảy xuống yết hầu, lại không giội tắt được chua xót trong lòng.

Ta ngồi ở trên đùi Lạc Thần, cầm trong tay chén rượu nhỏ rỗng tuếch, vòng lấy cổ Lạc Thần, ôm nàng, nói: "Không muốn cùng ngươi tách ra."



Nàng cũng gắt gao ôm lấy thân thể ta, đem ta khóa lại trong ngực của nàng: "Ta đã trở về, sẽ không lại tách ra."



Mặc dù ta học không được phóng kiều thuật, nhưng giờ khắc này cũng rất muốn làm nũng với nàng một hồi, nói: "Ta muốn vĩnh viễn không xa rời nhau."



"Tốt, vĩnh viễn không xa rời nhau."



Ta ở trong ngực nàng giật giật, nhẹ cọ nàng: "Ta coi như hôm nay vẫn là ngày chúng ta thành thân."



"Tốt, chúng ta lại thành thân." Lạc Thần dỗ dành ta, nói.



"Uống xong một chén rượu giao bôi này, kế tiếp nên làm cái gì?" Ta hầu như sắp nhịn không được, ám chỉ nàng.



Lạc Thần nói: "Uống xong một chén."



Lúc này, nàng trả lời giống như tạt một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, làm ta ướt sũng đến không kịp chuẩn bị, ta nói: "Ở thời điểm thế này, ngươi tại sao còn không đứng đắn."

Nàng nghe xong cũng rất đứng đắn mà trả lời: "Vừa rồi ngươi không phải đã nói rót đầy vào sao, ta nghĩ rằng ngươi còn muốn uống."



Bên tai ta nóng lên, ghé vào đầu vai nàng, vân vê chén rượu trong tay: "Tất nhiên là muốn uống. Nhưng là, chúng ta có thể một bên... một bên uống."



"Một bên gì?"



"Một bên 'tắm rửa' ...... Một bên uống." Ta thật sự không cách nào nói ra khỏi miệng, chỉ đành nói tắm rửa.



"Dù sao ngươi muốn tắm rửa cũng phải dùng tay." Lạc Thần nói: "Làm sao có thể đồng thời cầm lấy chén rượu?"



Ta cũng không biết ý nàng là ý gì, nàng thông minh như vậy, làm sao lại nghe không hiểu, nhưng lời nàng nói thật bình tĩnh, phảng phất như thật sự chỉ là đang nói tắm rửa mà thôi. Mà ta ghé vào trên người nàng, có thể cảm giác được thân mình nàng đang nghiêng qua, theo đó còn có thanh âm khi rót rượu vang lên, nhưng là, nàng lại rót một chén rượu.

"Ta...... Ta một tay tắm rửa, một tay cầm chén nhỏ, không được sao?" Ta gần như nói năng lộn xộn, chỉ hận hiện tại không thể đem áo trong của nàng lột sạch sẽ, đem nàng ném vào trong bể tắm.



"Thanh Y, ngươi còn có một cánh tay rảnh rỗi sao?" Lạc Thần ghé sát vào, nói: "Vì sao lúc ta tắm gội, trên tay không hề nhàn rỗi đây?"



Hiện tại, ta cũng không biết là nàng đang ám chỉ ý khác, hay vẫn là nói tắm rửa, chỉ xem như nàng đang thật sự nói đến tắm rửa: "Làm sao có thể. Một tay cầm rượu, một tay tắm gội, đây không phải là chuyện dễ dàng sao?"



Lạc Thần lại nói: "Không được rồi. Một tay ta giúp nngươi 'tắm rửa' , một tay khác còn phải ôm ngươi, ta làm cách nào có thể đồng thời uống được rượu?"



Ta phân tích kỹ càng một chút, rốt cục xác định nàng cũng không phải là đang nói đến tắm rửa, toàn thân lập tức nóng lên, sau đó có thể cảm nhận được cánh tay Lạc Thần đang di chuyển, nàng hẳn là đang đem chén rượu để sát vào.

Trái tim ta đập đến vô pháp kiềm chế, dây cung trong lòng vẫn một mực nhẫn nại hầu như đã kéo căng đến cực hạn.



Lại nghe Lạc Thần ở bên tai ta nói: "Bất quá, đồng thời cho ngươi uống rượu, vẫn có thể làm được."



Ta cơ hồ bị hơi thở ấm áp của nàng mềm hoá, lại lần nữa cảm giác cánh tay nàng giơ lên, hiển nhiên là đem rượu mới rót vừa rồi uống một ngụm. Nàng đem thân thể của ta cố định một chút, ta đang hoảng hốt, bỗng dưng lại cảm giác được trên môi dán đến một mảnh mềm mại.



Lạc Thần hôn ta.



Môi của ta không tự chủ được mà theo nàng hé mở, lại cảm giác trong miệng nàng đang ngậm lấy rượu, đút vào trong miệng ta.



Toàn thân ta phát run, gắt gao bám lấy nàng, hơi lạnh của rượu vào đến trong miệng, lại trở nên ấm áp, môi răng giao triền. Cổ họng ta khẽ động, đem rượu nàng đút tới nuốt vào một chút, vươn tay đem y phục của nàng kéo ra, hai người đồng thời tiến vào trong bể tắm.

_____



Đêm còn dài....