Chương 286: Phòng tắm
Trong lòng ta ẩn ẩn có chút sợ hãi, trên mặt cũng không tỏ vẻ gì.
Dù sao ta đã hạ quyết tâm, tối nay nhất định phải sử dụng ra tất cả vốn liếng để nắm lấy Lạc Thần, làm sao có thể rụt rè vào lúc này. Nếu để cho nàng biết được, còn tưởng rằng ta dễ khi dễ, đến lúc đó không những không thể lấy được nửa điểm tiện nghi từ trên người nàng, ngược lại còn bị nàng phá thành mà vào.
Trường Sinh lại thật chờ đợi, một đôi mắt đen láy sáng lên, ngồi thẳng người, nói: "Ta đã từng nghe qua chuyện quỷ trong y quán, chuyện quỷ trong khách điếm, chuyện quỷ trên xà nhà, chuyện quỷ bên giếng nước,mấy chuyện như thế, nhưng chưa từng nghe qua chuyện quỷ trong phòng tắm đâu. Bạch tỷ tỷ, ngươi nhanh nhanh kể nghe một chút."
Đây đều là mấy thứ chuyện quỷ quái gì chứ, đều là đem những thứ mà ngày thường đã nhìn thấy kể thành chuyện.
Những người kể chuyện xưa về quỷ như thế này thật sự xấu bụng, bởi vì càng là những chỗ thường xuyên đi đến, mà lại xảy ra chuyện kì quái, liền càng khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi, luôn cảm giác như những vật kia đang tại tồn tại ở bên cạnh mình.
Thôi bỏ đi, phòng tắm liền phòng tắm đi, chỉ cần không nói đến trong phòng ngủ, ta tạm thời nhịn nàng.
Lạc Thần nhàn nhạt mở miệng: "Có một vị nữ tử, ban đêm đi đến phòng tắm để tắm rửa. Bởi vì gần đây nàng mới tu sửa một căn phòng tắm mới, liền nghĩ muốn tắm bên trong bể nước chứa đầy cánh hoa nhằm thư giãn."
"...... Ngừng." Ta lập tức ngăn chặn nàng.
"Thế nào?" Lạc Thần nhìn sang ta.
Ta nhíu mày nói: "Vì sao lại là nữ tử, sau khi tu sửa phòng tắm, còn cần phải dùng cánh hoa để tắm?"
Lòng dạ của nàng sợ là so với nước trong bồn tắm kia còn muốn thâm sâu hơn.
Chuyện quỷ này rõ ràng là do nàng đang tự soạn bậy, cái gì mà nữ tử, phòng tắm mới, tắm cánh hoa, tất cả đều có thể cùng ta giống nhau như đúc, nàng lại dám bố trí ta vào trong chuyện quỷ này.
"Không vì sao cả." Lạc Thần nói: "Câu chuyện chính là như vậy."
Trường Sinh không thể chờ đợi được nữa mà muốn nghe tiếp, vội hô lên: "Bạch tỷ tỷ, về sau thì sao? Tỷ tỷ tắm cánh hoa kia sẽ như thế nào?"
Nếu không đem câu chuyện này nói xong, chỉ sợ Trường Sinh sẽ không muốn ngủ, ta chỉ đành kéo căng thần sắc, làm bộ cũng không thèm để ý, tiếp tục nghe Lạc Thần tự biên lấy câu chuyện này.
Lạc Thần chậm rãi nói: "Nàng kia đi vào phòng tắm, trên mặt đất đặt một bồn nước, là bồn nước mà nàng lúc trước dùng để ngâm cánh hoa. Nàng đi qua liếc mắt nhìn mấy cánh hoa, rồi lại tiếp tục đi đến giá treo y phục bên cạnh, đợi nàng cởi ra ngoại bào, treo lên trên kệ, lại nghe được bồn nước sau lưng phát ra một thanh âm."
Ta: "......"
Đáng hận, nàng lại nói đến tỉ mỉ như vậy.
Trường Sinh đem chăn trong ngực ôm lên, giống như nghe được mùi ngon.
Lạc Thần nói tiếp: "Nàng kia nghe được tiếng vang, cảm thấy kỳ quái, quay đầu lại nhìn thoáng qua. Đã thấy bồn nước kia dịch sang vị trí khác, trên mặt đất còn lưu lại một vệt nước, vài mảnh cánh hoa bị rơi vãi bên trên vết nước."
Trường Sinh lập tức nói: "Ta hiểu rồi, là bồn nước quỷ!"
Ta: "......"
Làm gì có loại quỷ này.
"Trên đời không có loại quỷ này." Ta phải cẩn thận uốn nắn nhận thức này của Trường Sinh, không thể để cho nàng bị kẻ lòng dạ thâm sâu đang kể chuyện quỷ ở bên cạnh làm sai lệch.
"Vì sao không có?" Trường Sinh nghi ngờ nói: "Ta đã nghe được rất nhiều câu chuyện, vạn vật đều có linh tính, trong chuyện xưa vật sống còn có thể thành tinh, vật chết cũng có thể thành quỷ đi? Hồ ly đều có thể biến thành Hồ ly tinh, vì sao bồn nước không thể biến thành bồn nước quỷ?"
Ta: "......"
Nàng thế nào lại còn nghe qua chuyện về Hồ ly tinh?
Ta trầm mặt, nhìn chằm chằm vào Lạc Thần.
Lạc Thần hiểu rõ ta đang suy nghĩ gì, nghiêm nghị nói: "Là chuyện đứng đắn về Hồ ly tinh."
Ta mới không tin nàng, khẽ hừ một tiếng.
Trường Sinh thúc giục: "Bạch tỷ tỷ, bồn nước kia sau khi dịch chuyển thì sao nữa?"
Lạc Thần nói: "Nữ tử nhìn bồn nước kia, rồi lại nghe giá áo sau lưng có động tĩnh, nhìn lại, ngoại bào nàng vừa cởi ra chẳng biết tại sao, đã rơi trên mặt đất."
Trường Sinh hai mắt sáng lên, lại nói: "Ta hiểu rồi, là......"
Lời nàng còn chưa nói xong, ta lập tức ngăn lại: "Không có loại quỷ nào là giá áo quỷ."
"Tốt, bỏ đi." Trường Sinh gật nhẹ chiếc cằm nhỏ phấn nộn của nàng.
Lúc Lạc Thần kể về câu chuyện này, thần sắc vẫn luôn u lạnh, thanh âm càng là lạnh đến khiến cho da thịt của ta nổi một tầng da gà.
Nàng tiếp tục nói: "Cửa sổ khép kín, chưa từng có gió, tất nhiên không thể là do gió thổi rơi quần áo. Nàng nhặt lên ngoại bào, một lần nữa treo lại chỗ cũ, bước chân đi đến bên cạnh bồn nước rơi vãi cánh hoa, đồng thời thò tay thăm dò mặt nước, đi thử độ ấm trong bồn tắm kia, theo động tác khêu nhẹ của nàng, mặt nước xuất hiện từng đợt gợt sóng nhẹ nhàng chuyển động."
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên ngừng một lát, nhìn qua ta nói: "Chẳng qua là... chờ nữ tử quay người đi, gợn sóng trong bồn không những không tan đi, ngược lại còn rõ ràng hơn, từng cánh hoa theo gợn sóng càng dao động đến dồn dập."
Trường Sinh ôm chặt lấy chăn, còn dựa lại gần ta đụng đụng, lấy tay che ở bên miệng, giống như nói nhỏ mà nói: "Ta hiểu rồi, đáy nước có quỷ."
Thanh âm Tường Sinh mang theo ngây thơ, lúc hạ thấp giọng để nói có quỷ, lại mạc danh mang theo vài phần cảm giác bí hiểm.
Trong lòng ta bỗng run một cái, vô ý thức nắm lấy góc chăn của Trường Sinh.
Ta sợ nhất là loại địa phương có thể che dấu một thứ gì đó, ví dụ như băng tuyết, dưới nước, bùn lầy, lá rụng dày đến từng chồng.
Bởi vì giấu ở phía dưới, tầm nhìn bị vật che mất, người căn bản không biết được phía dưới đến tột cùng có cái gì, chỉ là tưởng tượng liền đủ để hoảng sợ.
Ánh mắt Lạc Thần liếc đến bàn tay đang nắm lấy góc chăn của ta, ta bị nàng phát hiện, vội vàng lại đem tay rút trở về, ánh mắt nghiêng đi, nghĩ thầm nhất định không thể để cho nàng nhìn ra khẩn trương trong mắt ta.
Trường Sinh bắt lấy cánh tay Lạc Thần lắc lắc, nói: "Bạch tỷ tỷ, ngươi tiếp tục kể đi.”
Lạc Thần hòa nhã nói: "Có thể nói tiếp, nhưng ta có điều kiện."
"Điều kiện gì?" Trường Sinh hỏi nàng.
Lạc Thần nói: "Nghe xong câu chuyện này, ngươi có thể ngủ không?"
Trường Sinh rất muốn nghe hết đầu đuôi câu chuyện, vô luận là câu chuyện gì, nói được một nửa rồi ngắt tại đâu đó, sao không làm cho người khó chịu được, nàng sợ nếu như không đáp ứng, chuyện quỷ này liền không thể nghe hết, nhân tiện nói: "Tự nhiên là có thể, Bạch tỷ tỷ ngươi đem câu chuyện kể hết, ta liền nằm ngủ."
Ta nghe vậy, cuối cùng thở dài một hơi, chuyện quỷ này vẫn còn có chút tác dụng, ít nhất có thể đem Trường Sinh dỗ ngủ.
"Chuyện quỷ trong phòng tắm này có thể kể dài một ít sao?" Trường Sinh chớp hai mắt.
"Ân." Lạc Thần gật đầu nói: "Nước ấm đã thích hợp, cánh hoa cũng thỏa đáng, nàng kia chuẩn bị giải khai đai lưng bắt đầu tắm rửa. Nhưng khi nàng đưa tay đặt trên đai lưng, giải khai một lát, đai lưng vẫn luôn ở trạng thái không hề nới lỏng, lúc sau chưa dùng sức, cái đai lưng kia lại tự buông lỏng ra, rớt xuống trên mặt đất."
Ta cảm thấy bên hông có chút lạnh lẽo.
Trường Sinh liên tục gật đầu: "Ta hiểu rồi, là vị quỷ tướng kia muốn giúp tỷ tỷ tắm cánh hoa giải khai đai lưng."
Ta: "......"
Trường Sinh giống như thấy có chuyện lạ, nhận xét nói: "Con quỷ này rất là hảo tâm, sợ tỷ tỷ tắm cánh hoa bị mệt mỏi, còn săn sóc mà giúp nàng giải khai đai lưng như vậy."
Ta thật sự là chịu phục, thật không hiểu được trong đầu nhỏ của Trường Sinh chứa những thứ gì.
Bất quá cũng đúng, tiểu hài tử nhà bình thường vừa nghe đến chữ quỷ này đều đã bị dọa sợ, ngược lại, nàng hàng ngày còn quấn lấy muốn nghe chuyện quỷ trước khi ngủ.
Ta nói: "Ở đâu ra hảo tâm, nữ quỷ này là muốn chiếm tiện nghi của nàng kia, liền đai lưng đều giải khai, nàng thật tưởng bở. Nếu là ta, ta nhất định phải hảo hảo giáo huấn nàng."
Lạc Thần nghe vậy ngạc nhiên nói: "Thanh Y, ngươi làm sao biết được là một nữ quỷ, ngươi đã từng nhìn thấy?"
Ta: "......"
Lạc Thần nói: "Nàng kia có chút hoảng hốt, tưởng rằng lúc trước bản thân đã giải khai được gần hết, nên lúc này mới rơi xuống, liền không để ý đến. Nàng cởϊ qυầи áo, bước vào trong bồn tắm, gợn nước chung quanh cũng theo động tác này của nàng nhấp nhô càng thêm lợi hại."
Nàng lại lần nữa nhìn ta, thanh âm càng phát ra lại càng khẽ khàng hơn: "Một người lúc tắm rửa, sẽ không đến mức có gợn nước như vậy. Nhất là chờ đến lúc toàn bộ thân thể của nàng chìm dần vào trong nước......"
Ta lập tức đứng dậy, thần sắc căng chặt nói: "Ta đi đây."
Trường Sinh vội hỏi: "Tỷ tỷ, ngươi muốn đi nơi nào, không nghe hết chuyện này sao?"
Ta nhìn Trường Sinh cười cười: "Ban đêm tỷ tỷ còn có chút chuyện phải bận rộn, bây giờ đi chuẩn bị trước, ngươi nghe Bạch tỷ tỷ kể đi, nàng sẽ ở đây cùng ngươi."
"Hảo." Trường Sinh cho rằng ta thật đúng là có chuyện quan trọng phải làm, không muốn ta bị chậm trễ, lập tức đáp ứng.
Ta nghiêng đầu liếc qua Lạc Thần, bước nhanh đi ra cửa.
Bên ngoài cảnh đêm nặng nề, tuy rằng trong sân có treo đèn lồng, nhưng vẫn chống cự không nổi hắc ám bao trùm, nhìn đến mọi nơi, đều là một mảnh quang ảnh chập chờn.
Huyên Hoa Hiên nằm ở một nơi yên tĩnh, chung quanh lại là rừng trúc, gió đêm thổi tới, rừng trúc nơi xa tiếng lá xào xạc rung động, ta nghe âm thanh gió thổi, chỗ cổ như có như không mà nổi lên một tầng mồ hôi lạnh.
Đây là nhà của ta, ta đi nhìn sắc trời bên ngoài, lại có chút sợ hãi.
Đều do Lạc Thần.
Trên vai thình lình bị người vỗ nhẹ một cái, chỉ nghe sau lưng truyền đến một tiếng gọi khẽ: "Thanh Y."
Ta vội vàng quay đầu nhìn lại, Lạc Thần đang đứng ở phía sau, ánh sáng từ đèn trên đỉnh đầu hắt xuống mặt nàng tạo thành một tầng vầng sáng mông lung, mịt mù nhưng trầm tĩnh.
Thấy nàng xuất hiện, trong lòng ta lúc này an tâm một chút, nói: "Sao lại đi ra, Trường Sinh không phải muốn nghe hết chuyện quỷ mới chịu ngủ sao?"
"Đợi lát nữa trở về lại kể tiếp." Lạc Thần bất động thanh sắc mà dò xét ta: "Ngươi đang muốn đi đâu?"
Ta tức giận, nàng biết rõ còn cố hỏi, nói: "Tất nhiên là đi tắm rửa, nước ấm sớm đã chuẩn bị tốt rồi."
Lúc nãy, nàng ở ngay trước mặt ta kể chuyện quỷ trong phòng tắm, còn kể đến tỉ mỉ, rõ ràng là cố ý làm chuyện xấu, để cho ta không dám đi phòng tắm một mình.
Vốn là ta chuẩn bị rất nhiều cho việc này còn đặc biệt đưa vào phòng tắm lớn, chính là muốn cùng nàng tắm trong bể tràn đầy cánh hoa. Nhưng nàng lại ra tay trước như vậy, còn dùng phương thức khiến cho ta sinh lòng khiếp sợ với phòng tắm, cuối cùng để cho ta chủ động đi mời nàng cùng tắm.
Ta mới sẽ không như nàng nói.
Thế nào cũng phải gạt nàng là không thể, đợi đến lát nữa nàng sẽ mơ tưởng tiến vào phòng tắm của ta.
Lạc Thần nói: "Nếu như ngươi sợ thì chờ thêm một chút, đợi ta kể chuyện xong, sẽ cùng ngươi đi phòng tắm."
Tính ra nàng còn có chút lương tâm, thế này liền hiểu được mà chủ động tới mời ta.
Trong lòng của ta vẫn còn tức giận, hừ lạnh nói: "Mới không sợ. Ngươi kể chuyện quỷ này nửa điểm cũng không hề dọa người, bất quá là gãi ngứa mà thôi."
"Thật đúng là không sợ?" Trong mắt nàng ẩn lấy ý cười.
Nàng càng như vậy, ta liền càng tức giận, tối nay không để cho nàng nhìn một chút bản lãnh của ta liền không được, lập tức nói: "Ngươi chớ xem nhẹ ta, ta làm sao mà sợ? Bây giờ ta đi tắm rửa, ngươi phải chờ ta tắm xong, mới được tiến vào."
Nàng tự tiếu phi tiếu nhìn ta một hồi lâu, rồi mới khom người hành lễ với ta, lễ phép nói: "Tuân mệnh, Điện hạ. Cho dù tối nay Điện hạ ở phòng tắm đến một canh giờ vẫn không ra, ta cũng sẽ nghiên túc chờ."
Ta: "......"
Nàng xoay người trở về phòng, rồi lại quay lại, ở bên cạnh tai ta nhẹ lẩm bẩm nói: "Nhớ giữ lại cho ta một ít cánh hoa, ta cũng muốn...... tắm rửa."
Lúc lời nói kia tạm dừng lại giống như một chiếc lông vũ ở bên tai ta nhẹ quét qua.
Trong lòng ta đột nhiên nóng lên, nàng lại lui người rời khỏi, bộ pháp nhanh nhẹn mà bước đi.
Chỉ chừa lại ta đứng ở chỗ này, thân thể một bên lạnh, một bên nóng, hận không thể lập tức đem toàn bộ chỗ cánh hoa kia dùng hết, một mảnh cũng không lưu lại cho nàng.
Bất quá vì để chứng minh ta chưa từng e ngại, ta phải đi phòng tắm một mình, nếu không chẳng phải là bị nàng chê cười rồi. Ta đi thẳng đến phòng ngủ thu thập một phen, lấy y phục sạch sẽ, trong tay xách theo đèn đi vào phòng tắm lớn.
Huyên Hoa Hiên từng bị thiêu hủy toàn bộ, hiên tử hiện giờ mới được tu sửa lại không bao lâu, trên bộ khung cũ làm lớn ra rất nhiều, ý tưởng đều là xuất phát từ tay ta cùng Lạc Thần, chỉ vì sau này có thể sống càng thoải mái dễ chịu hơn.
Chúng ta tu sửa hai cái phòng tắm, một cái kích cỡ bình thường, một cái diện tích rộng rãi hơn, bài trí ở bên trong càng hao phí rất nhiều tâm huyết của ta. Trong phòng tắm bình thường bày biện là thùng tắm, mà trong phòng tắm lớn thì là một bể tắm.
Bể tắm rất lớn, vốn chính là để hai người cùng nhau tắm rửa, nước ấm tự nhiên là cũng cần nhiều hơn. Nếu muốn tắm rửa trong bể, thì thời gian để chuẩn bị càng lâu, vì thế, buổi chiều Lạc Thần ở phòng tắm nhỏ, càng thêm nhanh và tiện.
Lúc này trong phòng tắm lớn một mảnh đen kịt, ta nhìn vào chỉ thấy hình dáng lờ mờ của đồ vật bài trí trong phòng, lại nhìn ra vài phần hình bóng lay động như có như không, trong lòng hối hận vì sao lúc nãy không đốt đèn trước khi vào.
Ta chỉ đành phải kiên trì, nắm chặt đèn trong tay, đem đèn ở bốn góc trong phòng tắm lớn lần lượt đốt lên từng cái.
Ánh lửa bắt đầu tràn ngập ra cả căn phòng, chiếu lên lớp lồng vẽ Bạch Hạc ở bên ngoài, mỗi một con Bạch Hạc đều có dáng vẻ bất đồng, hoặc cúi đầu, hoặc giương cánh, bị ánh đèn chiếu vào, giống như muốn từ trên lớp lồng đèn kia bay ra ngoài.
Khi trước ta vì để cho lúc cùng nhau tắm có chút không khí mập mờ, lồng đèn ở phòng tắm lớn đặc biệt làm dày thêm chút ít, ánh sáng chiếu ra so với đèn lồng bình thường ảm đạm rất nhiều.
Mặc dù giờ phút này đã thắp lên bốn ngọn đèn, phòng tắm lớn vẫn là một mảnh mông lung mờ nhạt.
Gió từ bên ngoài quét vào đây, làm cho tấm màn che bên cạnh bể tắm đung đưa lên xuống.
Màn che kia lại còn là lụa mỏng màu trắng, theo gió nhẹ nhàng phiêu đãng, che đi ánh sáng, cũng ngăn cản ánh mắt. Bể tắm phía sau tấm lụa mỏng kia có bộ dáng thế nào, ta chỉ có thể nhìn thấy mơ hồ.
Mông lung đèn sắc, màn lụa nhẹ phẩy, một hồ xuân thủy, ở trong tưởng tượng ban đầu của ta, cũng là vì sau này cùng Lạc Thần tắm sẽ tạo ra cảm giác thú vị, mới mẻ.
Hiện tại ta lại chỉ cảm thấy ruột hối hận đến xanh rồi.
Trong phòng tắm lớn chỉ có một thân một mình ta, lụa mỏng trước mặt mông lung lập lòe quang ảnh, nếu nói là phía sau tấm lụa trắng kia hiện giờ đang cất giấu một cái nữ quỷ, ta cũng tin là thật.
Ta ức chế hoảng hốt trong lòng, đi đến bên cạnh chậu nước đựng cánh hoa lúc trước rồi ngồi xổm xuống, lấy tay sờ vào cánh hoa bên trong, muốn nhìn một chút xem cánh hoa có còn tươi như lúc ban đầu hay không.
Còn tốt, những cánh hoa kia luôn một mực được nước giếng nuôi dưỡng, vẫn căng mọng, tươi tắn.
Ta kiểm tra qua cánh hoa, miễn cưỡng yên tâm chút ít, liền đứng dậy, đi về hướng bể tắm sau tấm lụa trắng kia.
Chẳng qua là đi được nửa đường, ta chợt nghĩ đến cái gì, bước chân dừng lại.
Một cái ý niệm lạnh lẽo từ trong lòng ta chậm rãi chui ra, tóm lấy ta, làm cho ta nhịn không được mà muốn quay lại liếc mắt nhìn một cái.
Do dự một chút, ta hít sâu một hơi rồi quay đầu nhìn lại.
Bên cạnh chậu nước vương vãi rất nhiều vệt nước, vài mảnh cánh hoa đã rơi vào vết nước trên mặt đất kia, nhìn qua có chút thê lương, trong chớp mắt lại có vài phần tương tự cùng lời Lạc Thần đã nói.
Ta: "......"
Ta vuốt vuốt cánh tay, trong lòng tự trấn định bản thân.
Vì sao trên mặt đất sẽ có nước cùng cánh hoa, lý do đương nhiên là ta biết rõ. Ban nãy ta mới khuẫy tay kiểm tra nước bên trong chậu, cánh hoa lại nhiều, nước xấp xỉ miệng chậu, nhẹ nhàng khẽ động sẽ bị tràn ra, nước kia là do ta tự làm rơi vãi ra, cánh hoa cũng theo gợn nước trôi ra vài miếng, rơi trên mặt đất.
Nhưng lý do hiểu thì hiểu, một khi cùng những chi tiết mà Lạc Thần nói có sự trùng lặp, luôn có cảm giác không rét mà run.
Ta lập tức liếc mắt nhìn giá treo áo, nó vẫn còn êm đẹp.
Nhưng ta nghĩ tới lúc trước Lạc Thần nhắc đến giá treo áo, đột nhiên cảm thấy giá treo áo trước mắt kia cũng bịt kín thêm vài phần cảm giác lạnh lẽo, vội vàng thu hồi ánh mắt, không dám nhìn nữa.
Bước chân ta trở nên vội vàng, nhanh chóng xốc lên màn lụa, đi tới bên cạnh bể tắm.
Bên cạnh bể tắm bày biện một cái bàn thấp bằng đàn hương, phía trên đặt một cái tiểu lư hương tạo hình tinh xảo, bên trong vẫn chưa đốt hương.
Chiếc bàn thấp này cũng là do ta chuẩn bị, có thể đặt lên chút nho hoặc hoa quả khác, còn có rượu, rất thuận tiện để cầm lấy. Như thế lúc cùng Lạc Thần tắm rửa, một bên giúp nàng tắm, một bên còn có thể đút nàng ăn, tăng thêm thích ý.
Đáng tiếc giờ phút này ta nghĩ căn bản không phải là thích ý, mà là sợ màn lụa đem ánh sáng bên ngoài đều che hết, ta vội vàng đem đèn đặt ở trên bàn thấp.
Chiếc đèn này là cái sáng nhất ở Huyên Hoa Hiên, ta nhìn vào đèn, lúc này mới như tìm được chút an ủi, ở một bên đẩy ra miếng chắn đầu ống trúc, bắt đầu cho nước chảy vào trong bể.
_____
Cắm vào phiếu tên sách
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Sư Sư cũng là ngươi rất tinh xảo chú ý, cái này lắp đặt thiết bị xếp đặt thiết kế tình thú nhất lưu a... 【.
Còn có thể nữ quỷ Preston 【.
Cám ơn chấm điểm nhắn lại, sau đó vẫn còn là cái này chương quăng uy (cho ăn) Bá Vương phiếu các cô nương tùy cơ hội tuyển một vị tỏ vẻ cảm tạ, vẫn là cho nàng họa (vẽ) cái giản bút họa Hắc Bạch sọ não hình tượng 23333 Về sau cách đoạn thời gian qua khảo nghiệm người Âu châu huyết thống, chứng kiến thời điểm chúng ta có thể có bao nhiêu Hắc Bạch sọ não 【.