================
Lâm Nhất lắc đầu, giọng khàn khàn: "Với ai cậu cũng săn sóc thế này sao?"
Mái tóc đen mượt cọ vào lòng bàn tay hắn hơi nhột, Đoàn Triết thấp giọng hỏi: "Anh không thích người khác săn sóc mình?"
Lâm Nhất vươn tay phủ lên mu bàn tay hắn, khẽ bật cười: "Hay là cậu nghĩ... Ngủ với tôi rồi nên có nghĩa vụ phải đối tốt với tôi?"
Đoàn Triết nhíu mày.
Hắn chưa từng suy xét qua vấn đề này, nhưng không thể không thừa nhận, từ sau lần phát sinh quan hệ với Lâm Nhất, giữa bọn họ quả thật đã xuất hiện cảm giác gì đó rất khác xưa.
"Gọi là gì nhỉ..." Lâm Nhất ngẫm nghĩ rồi "À" một tiếng rõ dài, "Ý thức trách nhiệm. Cậu ngủ với một cô gái sẽ lập tức nghĩ ngay đến chuyện chịu trách nhiệm với cô ấy." Anh kéo tay Đoàn Triết qua, dùng tay hắn che miệng cười, "Nhưng tôi là đàn ông, cậu không cần phải như vậy, mau dẹp cái chủ nghĩa gia trưởng nam quyền đó đi."
Đoàn Triết im lặng.
Hơi thở ấm áp như cào nhẹ vào lòng bàn tay làm hắn phải dịch ra xa một chút, ngón tay cắm vào phần tóc sau tai Lâm Nhất.
"Cuối cùng ai mới là người có chủ nghĩa nam quyền?" Giọng điệu Đoàn Triết rất bình thản, "Tại sao là đàn ông thì không cần người khác đối tốt với mình?"
Nụ cười của Lâm Nhất cương cứng trên mặt.
Đoàn Triết hơi siết ngón tay lại một chút, dùng ngón cái vuốt ve gò má anh. Người này tự bao bọc mình bằng một lớp vỏ cứng rắn làm như không để tâm, thực ra bên trong còn mềm mại nhạy cảm hơn bất kỳ ai khác.
Thứ cũng mềm mại nhạy cảm như trái tim còn có...
Đoàn Triết nhìn vào đôi môi dần dần mất đi độ cung của anh, ma xui quỷ khiến nghiêng đầu hôn lên.
Bọn họ đã làm tình với nhau hai lần, tiếp nhận rất nhiều nụ hôn nhưng chưa có lần nào lưu luyến kiều diễm như lần này. Hắn ôm đầu Lâm Nhất kéo về phía mình, ngậm môi dưới anh nhẹ nhàng liếm mút một lúc rồi dùng đầu lưỡi thăm tiến vào hàm răng, câu lấy lưỡi anh dịu dàng khuấy đảo.
Lâm Nhất nhắm hai mắt đáp lại hắn, nâng một tay vòng qua lưng, thân thể cũng dán sát lên người đối phương.
Đoàn Triết đè anh xuống rồi nằm trên người anh gia tăng nụ hôn này. Bọn họ ngực dán ngực, chân quấn lấy chân, dục vọng ngẩng đầu bị kẹp giữa hai thân thể đè ép cọ xát, cảm giác tê dại không ngừng dâng lên cuồn cuộn từ dưới xương cùng. Lâm Nhất không kìm được bật ra mấy tiếng rên rỉ, hơi nghiêng đầu phiền não than thở: "Bà ấy ồn quá."
"Nghe tôi." Đoàn Triết vuốt phẳng chân mày nhíu chặt của anh, kề môi sát bên tai thì thầm, "Bà ấy sẽ không nói nữa đâu."
Trong lúc quan hệ hắn rất ít khi lên tiếng, giọng nói ngâm trong tình dục thiên trầm lại chứa thêm chút từ tính, hơi thở nóng bỏng cùng giọng nam trầm quanh quẩn trong ống tai khiến thân thể Lâm Nhất vô thức run lên.
Đoàn Triết hôn lên vành tai đỏ bừng, dùng giọng điệu khẳng định: "Bà ấy sẽ không nói nữa."
Lâm Nhất nghiêng đầu tránh môi hắn, nhíu mày cãi lại: "Vẫn ồn quá."
"Nhất định là do anh không đủ tập trung." Đoàn Triết giữ thẳng đầu anh, tỉ mỉ hôn dọc theo vành tai xuống dưới, "Đừng nghe lời bà ấy, phải nghe tôi."
Cảm giác tê dại xông thẳng lên đỉnh đầu, Lâm Nhất ngửa cổ theo động tác của hắn, lồng ngực phập phồng lên xuống, giọng cũng khàn đi, "Tôi tưởng... cậu không thích lên tiếng trong lúc làm tình."