Lời cuối sách
======================
Câu chuyện của《 Đồ Hoa 》bắt đầu cực kỳ chóng vánh.
Các độc giả đã đọc《 Sao Rơi 》hẳn cũng biết, Đoàn Triết trong《 Sao Rơi 》chỉ là một công cụ hình người phụ trách vai trò thần trợ công cho hai vai chính, thiết lập ban đầu là một nhóc trai thẳng sắt thép EQ siêu cao, hiểu rõ hết thảy và bias Asuka. Tôi từng nhiều lần xem cậu ta như người phát ngôn của mình, nói theo kiểu văn hóa 2D là "trào phúng từ chính chủ" á.
Nhưng bắt đầu từ chương 107 bộ《 Sao Rơi 》(chương 99 trên Trường Bội) đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, đơn giản chỉ vì tôi đọc được một bình luận bên dưới chương truyện:
"Đọc đến đoạn Tiểu Đoàn bước tới, Lâm Nhất liếc nhìn thẻ tên một cái tự nhiên tui đớp CP cml. Xin lỗi thái thái vì lỡ ship lung tung nha. Tui thích Tiểu Đoàn lắm, cậu ấy cứ như mặt trời nhỏ vậy."
Xem xong bình luận này, tôi tiện tay kéo lên trên nhẩm nhẩm lại nguyên văn, sau đó rú lên thôi tiêu cmnr.
Bởi vì tôi cũng đớp nhiệt tình luôn.
Bắt đầu từ cái nhìn thoáng qua vội vàng của Lâm Nhất, Đoàn Triết không còn là một công cụ hình người nữa, vì cái liếc mắt này mà cậu ta có được ý thức của riêng mình, được giao cho một linh hồn thực sự.
Từ thời khắc đó, Đoàn Triết được sinh ra với tư cách là một nhân vật độc lập.
Nhưng bởi vì đây là văn hệ liệt, cho nên ngày sinh nhật, nghề nghiệp, tính cách các thứ sẽ không liên quan gì đến tuyến tình cảm, tôi tiếp tục sử dụng giả thiết lấy từ《 Sao Rơi 》.
Lâm Nhất thì không giống với Đoàn Triết, tôi vốn dĩ viết ra cậu ta để phục vụ quyển sách tiếp theo cho nên từ đầu đã có bối cảnh và thiết lập hoàn thiện, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ người ghép đôi với cậu ta sẽ là Đoàn Triết.
Buổi tối hôm đó tôi trằn trọc không yên, trong đầu chỉ toàn là chuyện của Đoàn Triết và Lâm Nhất, nội dung của《 Đồ Hoa 》cũng bắt đầu ấp ủ thành hình từ đêm mất ngủ đó. Lúc ấy tôi thật sự rất tò mò, Đoàn Triết và Lâm Nhất là hai nhân vật bắn đại bác ba ngày cũng không tới, rốt cuộc bọn họ có thể yêu nhau được không?
Sự thật chứng minh, bọn họ có thể.
Bọn họ còn yêu đối phương yêu đến chết đi sống lại luôn.
Kết cấu truyện của《 Đồ Hoa 》cũng rất đơn giản, nó nói về một thế giới ra sức công kích bạn bằng đau đớn, nhưng bạn luôn đáp lại bằng những bài ca.
Trước khi viết về Lâm Nhất tôi đã do dự rất rất lâu, cuộc đời của Lâm Nhất quá buồn, thiết lập của cậu ta quyết định màu sắc của áng văn này sẽ là u tối.
Theo tiến triển mạch truyện, cảm xúc của tôi cũng dần dần mất khống chế, tôi cần thả lỏng bản thân nhiều hơn, thời gian để tôi tự giải tỏa cũng ngày một lâu hơn. Nhưng cho dù như vậy, cuối cùng tôi vẫn không tránh khỏi trở về trạng thái suy sụp quen thuộc. Đây cũng là một trong nhiều nguyên nhân khiến về sau tần suất update của tôi ngày càng chậm.
Cũng may tôi còn có những người thân nhạy cảm và các độc giả đáng yêu, những người đã nhận ra sự khác thường trong câu chữ nên đã cố tương tác với tôi theo một cách rất nhẹ nhàng. Chi tiết Phương Niệm Trì phát bệnh tôi chỉ viết một chương, Kỷ Xuân Sơn tôi lấy hết can đảm viết bốn chương, đến lượt Lâm Nhất...
Bây giờ nhìn lại, đây xem như cũng là một quá trình để tôi ngày càng dũng cảm hơn.
Dù sao đi nữa,《 Đồ Hoa 》cuối cùng đã hạ cánh an toàn trong sự yêu mến của các bạn và sự thấp thỏm không yên của tôi.
Thật đáng mừng.
Về phần ngoại truyện, thực ra ý tưởng đã vào chỗ cả rồi nhưng tay tôi thì chưa bắt đầu gõ, chờ tôi nghỉ ngơi ít lâu rồi viết tiếp nha. Quyển tiếp theo của tôi sẽ viết gương vỡ lại lành, trước mắt chưa suy nghĩ xong là mở bát tiếp theo quyển《 Thanh Trì 》hay là viết một quyển ABO hoàn toàn mới nữa.
Điều cuối cùng tôi muốn nói là, các miêu tả về bệnh lý rối loạn thần kinh trong《 Đồ Hoa 》đã được gắn rất nhiều filter làm đẹp rồi đấy. Đề cử một quyển sách cho các bạn đọc tham khảo, là quyển 《 Tôi muốn trò chuyện cùng bạn về thế giới của bệnh nhân tâm thần 》.
Cảm ơn bốn tháng nay đã làm bạn cùng tôi, nhớ thường xuyên qua Weibo chơi với tôi nha.
Chúc tất cả chúng ta đều có sức khỏe thật tốt.
Bất Nhượng Trần
08/07/2023
Weibo @Tiểu F chính là Tiểu F (@小F就是小F)
- -------------------
.
Bây giờ ngồi nghĩ lại editor mới nhận ra có một sự trùng hợp không nhẹ giữa quyết định của bản thân và hoàn cảnh sáng tác của bộ truyện này.
Nhờ một cơ duyên xảo hợp mà mình tìm thấy nó theo cách rất chóng vánh, đọc nó cũng rất chóng vánh và quyết định edit nó càng chóng vánh hơn (hồi đầu định làm bộ khác đấy, nhưng vì lý do khách quan phải quay xe nên hên sau đó cũng rảnh...)
Nhưng mà tình cảm dành cho "Đồ Hoa" của mình thì không hề chóng vánh chút nào đâu nha, mình đã ngồi gõ chữ trong hăng say, đếm từng ngày để được gặp ông đốc tờ quý bửu và Lâm mỹ nhân, để rồi đến hôm nay vẫn tiếc nuối vì truyện đã kết thúc mà mình vẫn còn yêu nó quá, ước gì được đọc thêm về cuộc sống hàng ngày của hai người đó thì chắc còn vui hơn nữa...
Mình từng nghĩ có lẽ vòng đời editor ngắn ngủi của bản thân chắc không bao giờ có dịp sờ vào truyện ngược tâm ngược thân lôi ném đùng đùng máu chó nguyên xô như cái bộ này, nhưng sự thật chứng minh, làm người không bao giờ nên lập flag các bạn ạ, ông đốc tờ thất bại, mình cũng thất bại rồi, lại còn tự bẻ cờ trong hạnh phúc nữa chứ đm hetcuu. Thậm chí đôi khi mình còn hoài nghi bản thân rồi đi nói với đám bạn là có lẽ mình bị ông đốc tờ thao túng tâm lý hay sao đó, chứ một đứa hèn như mình không thể ngồi gõ truyện máu chó như tiêm máu gà thế này được ; v ;
Sự thật một lần nữa chứng minh, không chỉ gõ xong truyện, mình còn đang ngồi gõ sang ngoại truyện rồi đây hahaha, rõ ràng là thế lực nào đó cầm tay mình gõ rồi chứ trong cuộc đời gõ truyện của mình chưa có bộ nào mình nện nhanh như con này luôn:D:D:D
Cảm ơn các độc giả đã theo dõi và ủng hộ mình từ chương đầu tiên đến ngày update chương cuối cùng. Dù đã viết một tệp warning dài như cái sớ ngay đầu truyện gây chùn tay không ít người, nhưng các bạn đã kiên trì tin tưởng làm bạn với mình đến tận chương này, cũng rất xứng đáng nhận được huy chương danh dự đó XD
Hẹn gặp lại trong ngoại truyện của "Sao Rơi" và "Đồ Hoa" nha, chúc các bạn thật nhiều sức khỏe, yêu gất nhìu <3
Leia