Phần 5/5
13
Để thể hiện tầm quan trọng của tôi, Lục Thời Hoành tổ chức hôn lễ này còn long trọng hơn lần cưới Sầm Thiến Ninh.
Mà long trọng đồng nghĩa với có rất đông nhân viên phục vụ, dễ bề đục nước béo cò.
Trong lễ đường, Lục Thời Hoành nhìn tôi không chớp mắt.
Anh ta cười không khép được miệng, vui đến mức nói năng có hơi lộn xộn, liên tục khen:
"Nhan Nhan, hôm nay em đẹp quá!"
Tôi lại thờ ơ nhìn lướt qua đám đông, không ngừng tìm kiếm Sầm Thiến Ninh.
Cuối cùng tôi cũng soi thấy một bóng dáng lén lén lút lút trông vô cùng khả nghi trong góc.
Thấy cô ta bây giờ chật vật như vậy, khóe môi tôi bất giác khẽ cong lên.
"Thời Hoành, em hơi chóng mặt, em ra bên kia hóng gió một chút rồi quay lại."
Dù sao lễ thành hôn còn chưa chính thức bắt đầu, tôi đi loanh quanh chút cũng chả có vấn đề gì.
Quan trọng nhất chính là tôi mà không ở một mình thì làm sao Sầm Thiến Ninh có cơ hội ra tay đây?
Lục Thời Hoành gật gật đầu, dặn tôi sớm quay lại.
Tôi tỉ mỉ chọn lựa một khoảng sân thích hợp, vừa không gần đến mức ai đó có thể xông lại ngăn cản ngay vừa không xa đến mức mọi người bỏ lỡ màn kịch hay này.
Sầm Thiến Ninh thấy tôi đi một mình thì lập tức âm thầm xáp lại.
Tôi giả vờ không phát hiện ra, tay ôm chiếc bụng hơi gồ lên.
Cái thai đã được hơn bốn tháng, dù đã cố ý thiết kế lại váy cưới vẫn không thể hoàn toàn che khuất được.
Quả nhiên, ánh mắt Sầm Thiến Ninh di chuyển theo động tác của tôi, dừng lại ở trên bụng.
Cô ta đột nhiên lao đến, rút con dao gọt trái cây giấu trong tay áo đâm thẳng vào bụng tôi!
"Á ——"
Hiện trường hỗn loạn, những tiếng thét chói tai vang lên không ngừng.
Lục Thời Hoành tức khắc lao đến tung một cú đá, đạp bay cả người Sầm Thiến Ninh ra xa, sau đó đỏ hồng vành mắt ôm lấy tôi phóng ra ngoài.
"Đừng sợ, Nhan Nhan, đừng sợ! Em sẽ không sao đâu."
Tôi không sợ.
Tôi căn vị trí rồi, không ảnh hưởng đến tính mạng.
Chỉ là chắc chắn sẽ không giữ được đứa bé mà thôi.
Dù sao, ngay từ đầu tôi đã không tính sinh nó ra.
Lục Thời Hoành không ngừng kêu lên hai tiếng ‘đừng sợ’, tay run lẩy bẩy, thậm chí giọng nói của anh ta nghẹn hẳn đi.
Quen biết Lục Thời Hoành bấy lâu nay, đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ta hốt hoảng luống cuống như vậy.
Trước khi ngất đi, tôi hả hê nghĩ:
Có người sắp gặp xui xẻo rồi đây!
14
Tôi hôn mê nguyên một tuần mới tỉnh lại.
Bị đâm sảy thai là một phần nhưng nguyên nhân chủ yếu là gần đây quá mức lao lực, đâm ra kiệt sức.
May thay, vừa tỉnh dậy tôi đã nghe được một tin tốt.
Sầm Thiến Ninh bị bắt vào tù rồi.
Hôn lễ được phát sóng trực tiếp trên mạng, mấy chục triệu người chứng kiến cảnh cô ta hành hung, cố ý giết tôi.
Nhà họ Sầm dù có quyền thế hơn nữa, kể cả một tay che trời cũng không cứu được cô ta chứ huống chi chỉ là một nhà giàu tầm trung ở Bắc Kinh.
Bao năm nay Sầm Thiến Ninh có thể ngang ngược như vậy, chủ yếu vẫn là dựa vào sự dung túng của Lục Thời Hoành.
Giờ cô ta suýt giết chết tình yêu đích thực của Lục Thời Hoành là tôi đây, còn hại chết đứa con anh ta chưa được gặp mặt, sao Lục Thời Hoành còn có thể tiếp tục bảo vệ cô ta nữa.
Chưa ra tay chơi chết Sầm Thiến Ninh đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi.
Sầm Thiến Ninh bị gô cổ tại chỗ, tống vào tù.
Đây chỉ mới là bắt đầu thôi.
Vài ngày sau, lần lượt có người tố khổ trên mạng.
Không phải ai khác, chính là người nhà của những cô gái bị người hâm mộ Sầm Thiến Ninh khinh miệt đánh số từ 1 đến 17.
Dù có thấp hèn như cỏ rác thì bọn họ cũng có tình cảm, có trái tim.
Sầm Thiến Ninh dùng chút quan hệ là có thể chà đạp bọn họ tùy ý.
Đúng là cô ta đã ép được những người kia kêu trời không thấy gọi đất chẳng hay, cuối cùng chỉ đành im miệng.
Nhưng lửa hận trong lòng bọn họ đâu dễ dập tắt như vậy.
Tàn tro chỉ đợi nổi gió.
Hơn một năm trước khi tiếp cận Lục Thời Hoành, tôi đã tìm gặp người nhà của những cô gái xấu số.
Chúng tôi ngấm ngầm kết thành đồng minh.
Bọn họ giúp tôi không ít trên hành trình chiếm lấy trái tim Lục Thời Hoành.
Chúng tôi đều đang mong đợi ngày này, ngày tự tay kéo Sầm Thiến Ninh vào Địa Ngục.
Trên lưng cô ta đeo hơn mười mạng người, không còn sự bao che của Lục Thời Hoành thì thứ chờ đợi cô ta ở phía trước chỉ có một con đường chết.
Tuy nhiên tôi không nghĩ tới Sầm Thiến Ninh không đợi được đến ngày mở phiên toà.
Không biết cô ta lấy đâu ra một cây bút bi, nhân dịp đêm khuya không có ai xung quanh, Sầm Thiến Ninh xiên bút vào cổ mình.
Cô ta dùng cách thê thảm này để kết thúc sinh mạng.
Quá trình tử vong diễn ra rất chậm, rất đau đớn.
Nghe nói, máu của cô ta tí tách chảy cực kỳ lâu.
Mãi cho đến sáng hôm sau, giám ngục phát hiện ra thì cô ta mới trút hơi thở cuối cùng.
15
Tôi vẫn kết hôn với Lục Thời Hoành, cùng anh ta ân ân ái ái ba năm.
Ba năm sau, tôi cuối cùng cũng thu thập đủ tất cả chứng cứ phạm tội của anh ta——
Lớn thì có đút lót tham ô nhận hối lộ, giúp Sầm Thiến Ninh xử lý thi thể, che giấu hung án; nhỏ thì có trốn thuế, mại dâm, ẩu đả; một xấp chứng cứ phạm tội thật dày.
Như này đủ để anh ta ở tù mọt gông.
Lúc cảnh sát tới nhà, Lục Thời Hoành không dám tin vào mắt mình.
Anh ta nhìn tôi, liên tục hỏi:
"Vì sao hả Nhan Nhan?"
"Vì sao em phải làm như thế?"
"Rõ ràng anh yêu em vậy mà."
Tôi lại cười ra nước mắt, cười đến đau cả bụng.
"Sao trăng cái gì?"
Tôi nhìn Lục Thời Hoành đang bị đeo còng tay.
"Thứ cặn bã như anh ấy hả, ai cũng có thể diệt trừ."
Nếu như không có anh ta chống lưng thì Sầm Thiến Ninh sẽ không đứng bên lề luật pháp như vậy.
Cả anh và cả ả đều là hung thủ.
Cho nên, ai cũng đừng hòng thoát.
Lục Thời Hoành vào tù, tôi nhanh chóng xin toà đơn phương ly hôn, lấy được hầu hết tài sản của anh ta.
Tôi chưa từng thấy số tiền lớn như vậy bao giờ.
Lớn đến mức có thể dễ dàng đè sập cả cuộc đời của những người bình thường như tôi.
Tôi chia phần lớn khoản tiền này cho những người bị hại giống mình.
Kẻ ác cuối cùng cũng bị đẩy vào Địa Ngục.
Còn chúng tôi cuối cùng cũng có thể đứng dưới ánh mặt trời rực rỡ lần nữa.
(Hết)