Chương 6: Tự lếch mông mà đi kiếm ăn
Ọc...Ọc...
Võ Hoàng vừa định nói gì đó thì bất chợt bụng hắn réo ầm lên, có lẽ đã lâu không ăn cộng thêm b·ị t·hương, giờ cơ thể cần phải bổ sung dinh dưỡng gấp.
"Này hệ thống, có cái gì ăn không? Ta đói rã rồi."
Hắn quay sang hỏi hệ thống, theo như kinh nghiệm các bộ truyện kiếp trước hắn đọc, khả năng cao là hệ thống sẽ có.
Và cũng đúng như hắn dự đoán, hệ thống đúng là có thật.
Nhưng chưa kịp đợi hắn xin xỏ, câu tiếp theo của hệ thống suýt làm hắn sặc nước miếng.
"Có thì có, nhưng ngươi hiện tại không có tiền mua a.
Ở đời làm gì có ai cho không ai cái gì, con người ta cũng phải đổ mồ hôi sôi con mắt mới có được ít tiền mua đồ ăn.
Còn ngươi cứ nghĩ không làm mà có ăn, không làm mà muốn có ăn thì chỉ có ăn đầu...ăn...nhé!
Tự lếch cái mông đi mà kiếm ăn, không được thì nhanh nhanh c·hết đói, bản hệ thống còn tranh thủ chạy về lại Chấp pháp viện, còn có em nữ hệ thống xinh đẹp đang đợi ta về đây."
Nghe đến đây, Võ Hoàng muốn chửi thề.
Con mẹ nó, đây là ta gây ai thù ai? Ta có gây thù chuốc oán với ngươi sao? Ngươi vùi dập ta cũng vừa vừa phải phải thôi chớ.
Còn ngươi, một cái lão hệ thống còn cái gì mà gái gú? Cái gì mà nữ hệ thống.
Hệ thống còn mẹ hắn phân chia giới tính? Ngươi đùa ta chắc.
Võ Hoàng đậu đen rau muống hệ thống, trong lòng đã hỏi thăm mười tám đời tổ tông hệ thống mấy lần.
Nếu bây giờ mà hắn đánh lại hệ thống chắc chắn hắn phải treo tên này nên đánh bằng roi cá đuối, mà thôi, đánh không lại. Nhịn.
Nhịn không phải là nhục, nhịn để một cục rồi đánh, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.
Người dưới mái hiên không thể không cuối đầu, không tên hệ thống này lại việc công báo tư thù hành hắn thì chỉ có ăn lòn, chịu khổ lâu dài.
Hít một hơi thật sâu, Võ Hoàng đứng dạy, hắn nhìn xung anh sơn động một lượt rồi bước ra bên ngoài.
Vừa bước ra khỏi sơn động, một luồng không khí tươi mát trong lành ập vào mặt, thứ này ở kiếp trước rất hiếm vì đa phần chỗ nào cũng công nghiệp hoá, ô nhiễm trầm trọng cả rồi.
Nhìn khắp xung quanh một lượt, sơn động của hắn nằm trên vách núi khá dốc, khoản cách từ miệng hang đến mặt đất cũng tầm 15m, xung quanh có một số dây leo và mỏm đá lởm chởm.
Hiện giờ đã là giữa trưa, lúc hắn tỉnh dạy có lẽ là lúc sáng sớm nhưng nói chuyện cùng hệ thống và cải tạo này kia cũng mất hắn cả buổi sáng.
Giờ phải tranh thủ đi kiếm gì đó để ăn, không thì có khi c·hết sớm.
Đi quanh mỏm đá một chút, Võ Hoàng tim được một sợi dây leo, kiểm tra nó khá dai và cứng cáp, chịu lực đủ để hắn leo xuống.
Ngay lập tức Võ Hoàng leo xuống, vừa đến dưới đất hắn tranh thủ nhìn xung quanh xem có gà rừng, thỏ rừng hay đại loại mấy động vật nhỏ hay không.
Nếu không chắc hắn phải ăn sâu bọ để sống, dựa theo ký ức của thân thể này trước đó, chỉ là con heo rừng trong đây thôi cũng húc nát cả tảng đá lớn.
Hắn cũng muốn ăn thịt heo rừng nhưng giờ mà đi bắt nó thì chẳng khác nào tìm được c·hết.
Võ Hoàng tranh thủ vừa đi xung quanh kiếm thú vừa làm vài cái bẫy nhỏ, thứ này lúc trước hắn hay đi đánh bẫy gà rừng trong lúc rãnh.
Đồng thời hắn cũng là một ít bẫy cá, lươn để khi tim được nguồn nước uống thì tiện thể đánh luôn ít cá cải thiện bữa ăn.
Mà nói hắn lại tức, tên hệ thống kia keo kiệt đến nỗi chai nước hay cái lưới đánh cá cũng không cho hắn, đợi khi mạnh rồi hắn phải nện tên này thừa sống thiếu c·hết mới được.
Vừa đi vừa nghĩ hắn cũng đi đến cạnh bên con suối, quãng đường cũng khá an toàn do lúc trước thân thể này đã đi nhiều lần, chỉ là cần cẩn thận chút là được.
Con suối này cũng không lớn, chiều ngang chỉ tầm 7m mà thôi, thuộc dạng nhỏ, xung quanh mọc khá nhiều các loại hoa dại cỏ dại, nhìn cũng khá đẹp.
Đang định ra làm hớp nước rồi tắm rửa cho sạch máu khô trên người, bất chợt hắn ngửi thấy mùi máu tươi.
Ngay lập tức Võ Hoàng nằm sát xuống mặt đất, bò sang một gốc cây để che chắn bản thân sau đó nhìn về hướng phát ra mùi máu.
Ở kế bên bờ sống, một con nai đang bị chảy máu khá nhiều, còn đang thoi thóp xung quanh không có động vật nào khác, chỉ là thói quen cẩn thận, hắn đợi thêm mười phút.
Sau mười phút vẫn không thấy gì, hắn xác định được là không có thú ăn mồi hay thứ gì nguy hiểm xung quanh mới bước ra, rón rén nhẹ nhàng đi về phía con nai.
Lúc này hắn mới chú ý kỹ con nai, v·ết t·hương trên người nó không giống như bị con thú cào mà giống như là bị thứ gì đó văng trúng với lực khá mạnh làm xương gãy đâm vào các bộ phận bên trong cơ thể.