Không có bất kỳ phản ứng nào.
“Vãi..."
Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật, vẫn không từ bỏ. Lại chạm vào vài lần nữa.
Vẫn không có phản hồi.
Lão giả đang ngủ say nhắc nhở một câu: “Người thanh niên này, đừng lãng phí thời gian nữa, thiên phú của cậu không đủ, không có duyên gia nhập Hồng Hoang đế cung”.
Diệp Bắc Minh chịu đả kích rất lớn.
Lễ nào tài năng của mình ở Nguyên Thủy Chân Giới này, thật sự không đáng nhắc tới!
“Anh Diệp, đừng nản lòng”.
Tiêu Nhã Phi an ủi.
Diệp Bắc Minh gật đầu: “Tảng đá này nhất định có vấn đề!” “Đúng vậy, nhất định là có vấn đề”.
Tiêu Nhã Phi cười gật đầu: “Không tin, em và chị chạm thử cho anh
xem.
Hai chị em bước lên trước, mỗi người một tay chạm vào tảng thiên thạch đen.
Lạch cạch.
Tảng thiên thạch đen run rẩy, phát ra hai tia sáng, một xanh lam và một xanh lục.
“Mẹ kiếp!” ,
“Tảng đá nát này có phản ứng rồi
“Mẹ nó, tôi vẫn luôn cho rằng tảng đá này có vấn đề, vậy mà thật sự có phản ứng rồi?”
“Đôi chị em này, không lẽ đã được chọn?” Cả quảng trường sôi sục.
Diệp Bắc Minh ngơ ngác.
Đôi mắt Côn Ngô Mật Phi cũng mở to.
U Nhược bối rố
“Ừm"
Lão giả đang ngủ trên đất đột nhiên mở mắt ra, đôi mắt lộ ra vẻ kinh ngạc nồng đậm.
Ông ta kích động nhìn hai người Tiêu Dung Phi và Tiêu Nhã Phi: “Hai nhóc con, tên là gì? Bắt đầu từ bây giờ, hai người chính là đệ tử của Hồng Hoang đế cung!”
“A? Nhất định là tảng đá này có vấn đề...”
Hai chị em bị dọa cho giật mình, vội vã thu tay lại.
Sau khi tảng thiên thạch mờ đi, như thể vừa rồi chưa xảy ra chuyện gì.
Lão giả cau mày nói: “Vậy hai người thử lại xeml”
“Được!”
Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi gật đầu, lại lần nữa đặt tay lên thiên thạch.
Lạch lạch!
Hai tia sáng xanh lại hiện lên một lân nữa.
“Qủa nhiên. Chúc mừng hai người!”
“Không, không đúng... chúng tôi không phải là thiên tài, anh Diệp mới là...”, Tiêu Nhã Phi vội vàng lắc đầu, Tiêu Dung Phi cũng đồng tình với em gái mình.
Hai người họ nhất định không phải thiên tài.
“Cô Tử Y, cô mau đến thử xem, viên đá này có vấn đề rồi!”
Lạch cạch!
Một đạo ánh sáng xanh rực rỡ bay lên bầu trời.
“Con mẹ nó!”
Bình rượu của lão giả rơi xuống đất: “Hôm nay gặp phải vận may lớn rồi sao? Vậy mà lại có ba người được chọn!”