“Đan mạc là gì?”
Rất nhiều người ở đó đều ngẩn người.
Chỉ có số ít người mặt biến mắc, kinh hãi kêu ra tiếng: “Tiền bối Cuồng Đan, ông nói thật chứ?”
“Đan mạc? Viên đan dược đen xì xì mà tên nhóc này luyện ra lại là đan mạc trong truyền thuyết ư?”
Cuồng Đan gật đầu với sắc mặt ngưng trọng: “Đúng thết”
“Tiền bối, rốt cuộc đan mạc là gì?”, một số người không nhịn được hỏi.
Một ông lão trong đám đông tỏ ánh mắt ngưng trọng, nhìn chăm chằm viên đan dược màu đen mà Diệp Bắc Minh luyện ra: “Đan mạc chỉ tồn tại trong truyền thuyết, tương truyền chỉ có nhân tài có đạo luyện đạn đạt đến đỉnh phong mới có thể ngưng tụ ra đan mạc!”
“Là thuốc ba phần độc, còn đan mạc là độc tố trong đan dược!”
“Đồng thời, đan dược bắt đầu từ khoảnh khắc luyện chế, công hiệu không ngừng giảm bớt!”
“Hương thơm tỏa ra từ trong đan dược thực ra là công hiệu từ từ giảm xuống!”
“Còn đan mạc vừa hay hàm chứa toàn bộ công hiệu trong đan dược, lúc cần sử dụng, thì xé lớp màng đan ra là được!”
“Chẳng trách lúc Diệp tông chủ luyện đan, không có hương thơm tỏa ra, thì ra là có đan mạc!”
Nói xong, ông lão cũng thay đổi xưng hô, gọi Diệp Bắc Minh là Diệp tông chủ! Trong ánh mắt tràn đầy ý kính sợ! Ngư Thất Tình mở to đôi mắt: “Lão tổ, ông ta nói có thật không?”
Lão tổ nhà họ Ngư ngưng trọng gật đầu: “Đúng thế! Còn có một điều mà ông ta chưa nói ra!”
“Sở dĩ một vài tông môn sa sút, phần lớn nguyên nhân là vì không có thầy luyện đan hàng đầu!”
“Cho dù tổ tiên có thầy luyện đan hàng đầu, đan dược luyện chế ra vì không có đan mạc cũng không thể bảo quản được lâu dài!”
“Thời gian lâu rồi, công hiệu của đan dược cũng mất!” “Nếu có đan mạc thì khác rồi!”
“Đan dược có thể được bảo quản một trăm ngàn năm, một triệu năm, thậm chí là mười triệu năm...”
“Nếu lúc này giữ lại đan dược đột phá cảnh giới thần tôn, cảnh giới thần hoàng, thì chẳng phải có thể khiến một gia tộc không ngừng sản sinh ra thần tôn, thần hoàng sao?”
Cơ thể của Vương Yên Nhi run lên, ôm chặt cái miệng nhỏ!
Cô ta kích động đến toàn thân run lên, cuối cùng đã biết tại sao lúc trước Diệp Bắc Minh dám khoa trương nói bảo đảm nhà họ Vương đời đời bất diệt!
Anh thực sự có bản lĩnh này! Ánh mắt của mọi người nhìn Diệp Bắc Minh hoàn toàn thay đổi! Từ vẻ khinh thường, kinh ngạc ban đầu!
Biến thành ngưng trọng, chấn hãi, không thể tin nổi!