Một giây sau, một tiếng “ting” lảnh lót vang lên từ vòng tay.
Diệp Bắc Minh cúi xuống xem thử, điểm tích lũy tăng từ 0 lên 1000.
“Xem ra giết chết một con mãng xà khổng lồ thì được 1000 điểm tích lũy!", Diệp Bắc Minh tự nói một mình, sau đó
bỗng dưng điểm tích lũy lại tăng thêm vài trăm nữa.
“Lễ nào người được mình che chở cũng vừa giết được yêu thú?”
Ánh mắt Diệp Bắc Minh sáng lên: “Chẳng trách những người kia lại che chở cho những mấy trăm người một lúc, chắc điểm tích lũy của bọn họ sẽ tăng rất nhanh đúng không?”
Diệp Bắc Minh không nghĩ ngợi nhiều thêm nữa.
Anh trực tiếp hỏi: “Tiểu Tháp, ông có cảm ứng được vị trí của mọi người không?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: “Cô Chu đang ở phía bắc, Hầu Tử ở phía đông bắc!”
“Cô Long ở phía tây, cô Mặc ở phía tây bắc!” “Nhóm của nhà họ Diệp ở phía tây nam...” “Còn đại sư tỷ của cậu thì chắc cũng đã tới đây rồi!”
“Nhưng dường như cô ấy có một thứ gì đó giúp che giấu hơi thở nên vị trí rất mơ hồ!”
Diệp Bắc Minh không chút do dự đi thẳng về phía bắc!
Trên đường đi, hễ gặp phải các loại yêu thú đánh lén, tất cả đều bị anh giết ngay tại trận!
Sau nửa ngày, trong tay anh đã có được năm mươi, sáu mươi ngàn điểm tích lũy!
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh cảm thấy tay trái nóng bừng, bèn dừng chân đứng lại.
Anh cúi đầu nhìn về phía ngón giữa của mình, không ngờ chỗ đó đang lóe lên một luồng sáng thần thánh chói mắt:
“Xương Chí Tôn ư? Có chuyện gì vậy?”
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mừng rỡ: “Trời ạ! Nhóc con, cậu thật may mắn!”
“Sao vậy?” Diệp Bắc Minh thắc mắc.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười to: “Haha, đây là hiện tượng xương Chí Tôn có cảm ứng đấy!”
“Nói cách khác, trên đại lục Ngũ Hành này có một mẩu xương Chí Tôn khác!”
“Gì cơ?”
“Nhanh lên, mau đi theo hướng mà xương Chí Tôn chỉ cho cậu, đi tìm mẩu xương Chí Tôn kia đi!”
Bấy giờ, cô ấy mới chậm rãi cởi áo ngực ral Chỗ ngực của cô ấy gần như trong suốt, nhìn xuyên qua máu thịt, có thể trông thấy một chiếc xương sườn đang sáng lên: “Xương Chí Tôn có phản ứng ư?”
“Nghe người nhà nói, một khi xương Chí Tôn có phản ứng nghĩa là gần đây có một mẩu xương Chí Tôn khác!”
“Lẽ nào trên đại lục Ngũ Hành này lại có mẩu xương Chí Tôn khác?”
Khuôn mặt xinh đẹp của Nguyễn Thanh Từ ánh lên niềm mừng rỡ!