"Xin lão tổ hãy làm chủ cho chúng tôi!"
Diệp Vy Ny lắc đầu: "Diệp Dao đã chết, tất cả đều do chính cô ta không coi ai ra gì!"
Bố của Diệp Mục ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ bừng: "Con gái tôi đã chết mà cô còn làm nhục con bé!"
"Con khốn, tôi giết cô!" Mẹ của Diệp Mục đột nhiên nổi giận và định ra tay. "Đủ rồi!" Ông lão gầy yếu bình tĩnh mở miệng.
Mẹ của Diệp Mục sợ hãi đến mức run run, lại quỳ xuống đất lần nữa!
"Vừa rồi cô còn nói là chuẩn bị giao dịch lần nữa với Diệp Bắc Minh để lấy lại chiếc hộp kial", ông lão gầy yếu cúi xuống nhìn Diệp Vy Ny.
"Trong lần giao dịch đầu tiên, cậu ta đã đưa cho cô cái gì?
"Theo ông đây biết, thắng nhóc kia đã thắp đèn trời ở Huyền Các, không đến mức không có một cái giá đấy chứ?"
Diệp Vy Ny có chút sửng sốt, liếc nhìn bốn phía: "Lão tổ, chuyện này bí mật!"
"Xin hãy để những người khác lui ra ngoài!"
Bố của Diệp Mục tức giận hét lớn: "Làm càn, địa vị của cô là gì? Sao dám bảo tất cả chúng tôi đi ra ngoài chứ!"
Mẹ của Diệp Mục cũng kêu to: "Lão tổ, Diệp Vy Ny nhất định có giao dịch bẩn thỉu với thăng nhóc kia!"
"Nói không chừng hai người đã giao cấu với nhau!"
"Bà...Nói bậy nói bạ gì đó!", Diệp Vy Ny tức giận đến mức. mặt mày xanh mét.
Ông lão gầy yếu nhướng mày, không vui liếc nhìn ba mẹ Diệp Mục: "Tất cả mọi người lui ra!"
"Lão tổ.."
Hai người còn muốn nói nữa. "Hử?"
Ông lão gầy yếu đưa mắt nhìn.
Sắc mặt của ông lão gầy yếu dịu lại: "Nếu bố mẹ cô còn sống thì sẽ không để cô phải chịu bất công như vậy!"
"Diệp Dao có lỗi, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, chúng tôi cũng không thể thiên vị một mình cô!”
Hai mắt Diệp Vy Ny đỏ bừng, quỳ trên mặt đất: "Có những lời nói này của lão tổ là đủ rồi!"
Ông lão gầy yếu lắc đầu: "Thăng nhóc tên Diệp Bắc Minh kia rốt cuộc đã đưa cho cô cái gì?"