Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1938: Nếu không Dĩnh Nhi sẽ trách tôi chết mất!




Trịnh Thiên Quyết gọi Diệp Bắc Minh lại: “Đợi đã, Thiên Sát Môn rất giỏi thuật truy đuổi!”





“Sau khi cậu xuống núi thì đừng trở lại con đường cũ, tốt nhất đổi một con đường khác!”



“Được, cảm ơn tiền bối nhắc nhở!”



Diệp Bắc Minh quay người rời đi.



Chính vì có lời nhắc của Trịnh Thiên Quyết, nên anh rời khỏi rừng rậm Tinh Hồn từ một hướng khác, và không gặp phải đám người số mười bảy!



Khi Diệp Bắc Minh đến nhà họ Vương.



Vương Yên Nhi sớm đã đợi nhiều giờ: “Cậu Diệp, chúng ta xuất phát thôi!”



“Nhưng thân phận của cậu quá nổi bật, để tránh rắc rối không cần thiết, vẫn nên ngụy trang đi?”



Rất nhanh, Diệp Bắc Minh sử dụng thuật dịch dung, đổi một khuôn mặt khác.



Hai người lập tức xuất phát, đi về phía quốc đô của Thần Quốc Hư Không.



Một ngày sau.



Đã đến Thần Quốc Hư Không!



Ba tòa thành trì khổng lồ xuất hiện trước mặt, hai tòa trong dó lại lơ lửng trên không trung!



Ba toàn thành trì cùng nằm trên một mặt phẳng, giống như xem phim khoa học viễn tưởng!



Vương Yên Nhi cười giới thiệu: “Cậu Diệp, tòa thành dưới mặt đất là dành cho người bình thường sinh sống”.

“Tòa ở giữa tên là thành Võ, là nơi dành cho võ giả!”



“Tòa thanh trên cao nhất là Hoàng Thành, hoàng cung của Thần Quốc Hư Không được xây dựng trên cao nhất!”



Vì Vương Yên Nhi có tín vật, cho nên hai người trực tiếp đến trong Hoàng Thành cao nhất!



Diệp Bắc Minh kinh ngạc phát hiện, cả tòa Hoàng Thành lại lơ lửng trên không trung cao vạn mét nhờ vào một trận pháp khổng lồ!



Giọng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: “Sức mạnh của trận pháp dồi dào bất tận, cho nên tòa thành này có thể lơ lửng trong không trung!”



“Cậu nhóc, dưới ba tòa thành này chắc chắn có một long mạch vô cùng cường mạnh!”



Diệp Bắc Minh khẽ động trong lòng.



Lúc này.



Vương Yên Nhi dẫn Diệp Bắc Minh đến trước cổng hoàng cung, vô số võ giả nườm nượp tiến vào hoàng cung!



Vương Yên Nhi ngẩn người: “Sao hôm nay lại náo nhiệt như vậy?”



Hộ vệ ở cổng hoàng cung rõ ràng nhận ra Vương Yên Nhi, lập tức cung kính trả lời: “Thì ra là cô Yên Nhi đến! Cô quên rồi à? Ba ngày sau là sinh nhật của công chúa chúng tôi!”



“A!”



Vương Yên Nhi vỗ trán: “Dạo này bận quá, quên mất cả việc này!”



“Sắp sinh nhật Dĩnh Nhi, vừa hay cậu Diệp có chuyện cần đến Thần Quốc Hư Không một chuyến!”



“Nếu không Dĩnh Nhi sẽ trách tôi chết mất!”



Chỉ vào Diệp Bắc Minh bên cạnh: “Đây là bạn của tôi, đi cùng tôi đến, có cần kiểm tra không?”



“Công chúa đã hạ lệnh, chỉ cần cô đến đi cùng ai cũng không cần kiểm tra, mời cô Yên Nhi!”



Hộ vệ cung kính nhường lối.



Sau khi tiến vào hoàng cung, các khách khứa khác đều xếp hàng kiểm tra!



Duy chỉ có Vương Yên Nhi trực tiếp đi qua.



Thậm chí, một vài cung nữ và hộ vệ nhìn thấy Vương Yên Nhi, đều tiến lên hành lễ.